Edit: MynMyn
uhm dù cũng kêu anh Dạ là ‘ca’ nhưng tui hem đổi thành anh-em đâu nhá:3
Giản Minh Thần mang theo bình cách thủy, vừa đi vừa nghĩ như thế nào ứng phó Lăng Dạ, hai người nhận thức hơn mười năm, cũng coi như minh bạch, một lát nữa mình ngàn vạn phải chú ý ngôn ngữ cùng cử chỉ, không thể lộ ra một điểm đã từng là Tư Đồ Ninh.
“Không có ý tứ tới quấy rầy Lăng tiên sinh.”
“Không có việc gì, chúng ta đều là hàng xóm, cũng không cần luôn “tiên sinh” đến “tiên sinh” đi, kêu ta Lăng đại ca tốt lắm, ta có thể kêu ngươi Minh Thần sao?” Lăng Dạ nhìn về phía Giản Minh Thần thời điểm vẻ mặt mỉm cười vô hại. Ngồi hắn đối diện Giản Minh Thần cái kia xấu hổ, khi nào thì Lăng Dạ dễ dàng như vậy thân cận người.
“Cũng tốt, Lăng đại ca, mấy ngày hôm trước ta xem Linh Lung tỷ giống như thân thể không tốt, ta đây có hầm chút ít thuốc bổ, là phương thuốc gia truyền, đối thân thể rất tốt, hy vọng Linh Lung tỷ có thể mau chóng khỏe lên.” Nói Giản Minh Thần đem bình thuỷ đưa cho Lăng quản gia bên cạnh.
Lăng Dạ truyền lại cho Lăng quản gia một cái ánh mắt, Lăng quản gia tiếp nhận bình thuỷ đi xuống phòng bếp. Giản Minh Thần biết rõ hiện tại hắn chắc chắn sẽ không cho Tư Đồ Linh Lung uống, đoán chừng là muốn thử nghiệm xem có hạ độc hay không. Lần trước có người ở cạnh Tư Đồ Linh Lung hạ độc trong đồ ăn. Giờ Lăng Dạ hẳn là phải cảnh giác rất nhiều.
“Minh Thần thật là có tâm, bệnh của muội muội ta không phải ngày một ngày hai, xem qua vô số danh y một điểm khởi sắc đều không có, ta hiện tại chỉ hy vọng nàng có thể an an ổn ổn sinh hạ bảo bảo.”
Hai người lại hàn huyên vài câu, Lăng quản gia chỉ chốc lát cứ tới đây, hướng Lăng Dạ nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồ Giản Minh Thần đưa tới thực không có vấn đề. Tìm được đáp án xác thực, Lăng Dạ nhìn nhìn Giản Minh Thần đối diện nói: “Minh Thần, muốn hay không đi thăm muội muội của ta, nàng hiện tại đang tại ăn điểm tâm, vừa vặn đem ngươi canh cá cho nàng làm bữa sáng.”
“Ân, cũng tốt, ta cũng muốn đi thăm Linh Lung tỷ.”
Giản Minh Thần lúc tiến vào, người hầu đang cầm muỗng nhỏ, từng miếng từng miếng uy Tư Đồ Linh Lung uống canh cá. Tư Đồ Linh Lung vẻ mặt chất phác, giống như xung quanh hết thảy đã cùng nàng không có vấn đề gì. Hai mắt ngốc sáp nhìn về phía phía trước, mục quang tan rã không có tiêu cự.
Một bên Lăng quản gia thấp giọng nói ra: “Tiểu thư rất thích súp của Giản tiên sinh, so với bình thường ăn nhiều hơn.” Giản Minh Thần khóe môi hơi hơi nhếch lên, khá tốt là Tư Đồ Linh Lung thích, cậu nhớ Tư Đồ Linh Lung đặc biệt thích ăn đồ hải sản. “Nếu như Lăng đại ca không chê, ta có thể thường xuyên hầm thuốc bổ cho Linh Lung tỷ.”
“Vậy sẽ rất phiền toái a.”
“Không có việc gì, dù sao Lạc Lạc nhà ta cũng thường xuyên uống, ta thuận tiện hầm thêm một phần là được.”
Theo trang viên của Lăng Dạ đi ra, Giản Minh Thần cảm giác thần kinh khẩn trương chậm rãi buông lỏng, vừa rồi cậu là khắp nơi cẩn thận, sợ Lăng Dạ phát hiện gì đó, bất quá thật may, dựa theo tình hình vừa rồi, Lăng Dạ hẳn là không có phát hiện gì.
Nhìn đồng hồ, cậu đã ở nhà Lăng Dạ gần một tiếng, hôm nay cậu cần phải đi học, cũng không thể một ngày cũng không lộ diện a. Xe Cốc Tiểu Bắc cũng không còn ở đây, chỉ có thể cố gắng đi xe công cộng thôi.
Cả buổi sáng, Giản Minh Thần giống như con quay, thật vất vả nhịn đến giữa trưa tan học, thầy vẫn chưa ra khỏi phòng học đã bị Vân Dịch Chi kéo đi rồi. Mấy ngày hôm trước hắn trong lúc vô tình cùng Vân Dịch Chi nhắc tới muốn gia nhập xã đoàn, hỏi cậu có muốn tham gia xã đoàn TaeKwonDo không? Vân Dịch Chi đáp ứng giúp cậu hỏi một chút. Chính là cậu suốt một tuần lễ đều không có đi học, hôm nay là ngày đầu tiên đi học lại, Vân Dịch Chi liền kéo cậu đi trường quán luyện tập TaeKwonDo, Vân Dịch Chi đã giúp cậu báo danh, chỉ chờ người đến lộ mặt liền nhập xã.
“Như thế nào, cũng không tệ lắm phải không.” Vân Dịch Chi mang theo Giản Minh Thần đi một vòng trong trường quán. Hắn đối TaeKwonDo không phải rất cảm thấy hứng thú, chỉ là thấy Giản Minh Thần thích, vì vậy hắn cũng báo danh, từ nay về sau thời gian hai người ở chung càng nhiều.
“Ân, trong này rất tốt.” Hai người đang tại bình luận trường quán tốt xấu, đột nhiên cách đó không xa truyền đến một hồi thanh âm ồn ào.
Chỉ thấy Văn Duy hảo hữu của Vân Dịch Chi, mặc một thân phục trang bạch sắc ở trên mặt đất cùng một nam sinh thân hình cao lớn so chiêu. Đừng xem Văn Duy bình thường hi hi ha ha nhưng thân thủ coi như không tệ. Bất quá lần này hắn gặp phải nam sinh là đại nhất tân sinh – Cao Lượng. Văn Duy thân cao 1m75. Cao Lượng so với hắn cao hơn nhiều, là 1m90. Dáng người khôi ngô, xem xét chính là người luyện võ.
Hai người qua mấy chiêu thắng thua đã rất rõ ràng, Văn Duy có dáng hơi gầy nên bị thiệt thòi, đã bị té không nhẹ. “Nhận thua đi, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta, nếu như nhận thua ta sẽ bớt chút đau khổ cho ngươi.” Cao Lượng lại tung một cái ném qua vai, chỉ nghe “ba” một tiếng, Văn Duy hung hăng ngã trên mặt đất.
“TMD, đánh liền đánh, lão tử còn chưa từng có nhận thua qua.” Văn Duy tuy tướng mạo thanh tú, nhưng bản chất lại là một người rất bướng bỉnh.
Vân Dịch Chi thấy bằng hữu của mình có chuyện, lập tức chạy qua: “Uy, các ngươi tỷ thí như vậy là sao? Như thế nào hướng góc chết đánh a.”
Bị ném gục xuống, Văn Duy nằm đứng dậy. Sửa sang lại trang phục. “Dịch Chi ngươi tới cũng quá xảo đi, vừa vặn gặp gỡ người ta liền thách đấu a.”
Nguyên lai Văn Duy là xã phó, còn Cao Lượng chưa có tham gia xã TaeKwonDo, về sau đến Tỉnh Đức cảm giác sân bãi rất tốt, liền đến thách đấu. Muốn cho xã đoàn của bọn Văn Duy giải tán.
Văn Duy khẳng định là không đáp ứng, cuối cùng chỉ có thể vũ lực giải quyết, ai thua người đấy đi. Thoạt nhìn rất công bình, chính là xã trưởng căn bản không có tới, hôm nay mang theo vài người đi ra ngoài huấn luyện. Cao Lượng cũng là canh lúc xã đoàn bọn họ không có người mới đến thách đấu.
Vừa rồi Văn Duy là người thứ ba lên sân đấu, tăng thêm trận thua này, chỉ cần thêm người tiếp theo thua, bọn hắn liền thật phải giải tán.
Cao Lượng đứng ở sân bãi khinh miệt nhìn một chút Văn Duy cùng Vân Dịch Chi, cười nói: “Vẫn còn so sánh không thể so với, nếu như không thể so với, các ngươi đi nhanh lên.” Cao Lượng dị thường hưng phấn, hắn không có nghĩ đến đến đoạt quán huấn luyện lại dễ dàng như thế.
Vân Dịch Chi đem Văn Duy túm đến một bên, hừ lạnh một tiếng: “Trận tiếp theo ta tới, các ngươi ai lên.”
Văn Duy vừa nghe Vân Dịch Chi muốn lên, thấp giọng nói ra “Dịch Chi, ngươi biết TaeKwonDo sao?”
“Ách, không biết, các ngươi đánh nhau còn phải dùng TaeKwonDo sao?”
“Cái này cũng không có quy định.”
“Cái kia chẳng phải rồi, cái khác không nói, đánh nhau chẳng lẽ ta còn không thể sao”
Cao Lượng là sinh viên đại học năm nhất, mặc dù đối với Vân Dịch Chi có nghe qua, nhưng cũng không có sợ hắn, ba ba Cao Lượng chính là người của Cảnh gia, Z quốc tứ đại gia tộc – Long đầu lão đại, còn có thể sợ bọn người Vân gia sao?!
“Tiểu Tứ ngươi lên.” Cao Lượng từ trên sân thi đấu đi xuống, người của tứ đại gia tộc khẳng định từ nhỏ đều tiếp nhận huấn luyện, nhưng hắn là một cái đại thiếu gia khẳng định đánh không lại, bọn họ toàn là những chuyên gia vì gϊếŧ người mà tồn tại. Cao gia chính là vì Cảnh gia bồi dưỡng tay đấm cho gia tộc. Thủ hạ của Cao Lượng không có một người nào không thể đánh. Tiểu Tứ tuy đứng hàng thứ, nhưng lão Tứ chính là năng lực cũng không thấp.
Giản Minh Thần có chút bận tâm Vân Dịch Chi, “Dịch Chi ngươi có thể ứng phó sao? Ta xem cái gã Tiểu Tứ kia không tầm thường a, ngươi phải cẩn thận chân của hắn, phỏng chừng tấm thép đều có thể đá gãy a.”
Đối với quan tâm của Giản Minh Thần, Vân Dịch Chi có chút lâng lâng, lấy tay sửa sang lại mái tóc kim sắc, cúi tại bên tai Giản Minh Thần nói: “Minh Thần không nên xem thường ta nha, ta sẽ cho ngươi chứng kiến sự lợi hại của ta.”
Vân Dịch Chi thoạt nhìn bộ dáng nhẹ nhàng mà sung sướиɠ, thay đổi một thân huấn trang phục, hơi chút kéo duỗi hạ xuống thon dài tứ chi, liền trực tiếp lên sân khấu.
Nam hài gọi là Tiểu Tứ, mặt mộc nghiêm túc, chiêu chiêu ngoan độc, đấu pháp của hắn sẽ không như là học sinh tỷ thí, mà là như cừu địch gặp mặt nghĩ đưa người vào chỗ chết.
Giản Minh Thần thật không ngờ Vân Dịch Chi lợi hại như thế, nếu để cho mỹ nữ trong trường học trông thấy bạch mã vương tử của bọn họ bạo ngược một màn như thế, các nàng còn có thể đối với Vân Dịch Chi mà háo sắc nữa hay không a!
Vân Dịch Chi thân thủ linh xảo, không quản Tiểu Tứ nhanh cở nào công kích hắn đều có thể tránh thoát đi, hơn nữa hắn luôn có thể xuất ra bất kỳ công kích nào đến Tiểu Tứ. Không có mấy hiệp, thắng bại liền thấy rõ ràng.
Tiểu Tứ liên tục hai cái đá bên đều đá trúng Vân Dịch Chi, đang muốn đang tiếp tục công thượng, nhưng không ngờ Vân Dịch Chi một cái hạ eo, tránh thoát một đá, thuận thế bắt lấy chân, chỉ nghe tạp một tiếng, cổ chân Tiểu Tứ liền bị Vân Dịch Chi thả xuống. Nếu như không phải Vân Dịch Chi hạ thủ lưu tình, phỏng chừng cổ chân Tiểu Tứ liền gẫy xương.
“Như thế nào, nhanh để ta còn đi a.” Giản Minh Thần lấy tâm bị treo hạ xuống, vừa rồi quá hung hiểm, đám người Cao Lượng thật không đơn giản. Bọn họ hẳn là từ nhỏ liền được huấn luyện a, nếu không Vân Dịch Chi cũng không thể chật vật như vậy. Trang phục đều kéo rối loạn.
Giúp Vân Dịch Chi chỉnh lại trang phục, Giản Minh Thần thấp giọng nói: “Trận tới để cho ta.” Bị Giản Minh Thần chiếu cố Vân Dịch Chi tâm tình thật tốt, vừa rồi cảm giác trong lúc hung hiểm đã sớm tan thành mây khói. Hắn vừa mới bắt đầu cũng không có đem bọn Cao Lượng để vào mắt, chính là cùng Tiểu Tứ qua mấy chiêu hắn liền minh bạch, chính mình đá thiết bản, không xuất ra 12 phân tinh lực là thắng không được.
“Minh Thần, trận tiếp theo rất quan trọng, ngươi có nắm chắc.” Vân Dịch Chi có chút bận tâm, Giản Minh Thần thoạt nhìn nhu nhu yếu ớt, như thế nào đánh thắng được người luyện võ.
Một bên Văn Duy cũng nói “Đúng a, Minh Thần, trận tiếp theo quan hệ đến tồn vong của xã đoàn TaeKwonDo chúng ta, ngươi có nắm chắc không?” Không phải mọi người xem nhẹ Giản Minh Thần, là bởi vì hắn bề ngoài thật sự không giống như là người hay đánh nhau. Bộ dáng 1m70, làn da trắng trắng mềm mềm, thân hình mảnh mai, như thế nào đánh thắng được kẻ cơ bắp.
“Các ngươi tin ta hay không, ta khi nào thì không biết tự lượng sức mình qua.”
“Các ngươi thương lượng xong chưa.” Cao Lượng bởi vì thua một hồi có chút vội vàng xao động, lần này hắn gọi chính là để Tiểu Lục lên sân, thân thủ hắn cũng gần với lão đại. Ván cuối này nhất định phải thắng. Nếu không trở về đều không có biện pháp cùng lão đại công đạo.
“Ta tới.” Giản Minh Thần đi đến đài cùng Tiểu Lục hơi hơi hành lễ. Không quản trận đấu là dạng gì, cấp bậc lễ nghĩa không thể nào quên. Đây là tôn trọng đối với TaeKwonDo.
“Ha ha, Văn Duy, các ngươi không còn ai sao? Còn không bằng từ bỏ đi, vạn nhất người bên ta lỡ tay gϊếŧ chết tên tiểu tử này, ta cũng không chịu trách nhiệm a.”
Tiểu Lục vừa thấy lên sân đấu chính là một cái nam hài trắng nõn nhỏ gầy, tâm tình đột nhiên tốt lên, xem ra bọn họ là nghĩ từ bỏ rồi.
“Không cần phải mắt chó nhìn người.” Văn Duy tức muốn chết, hôm nay nếu như thua, hắn thật không còn mặt mũi tại xã đoàn TaeKwonDo lăn lộn. Trong nội tâm vì Giản Minh Thần mà tuôn mồ hôi lạnh, ta đặt cược tất cả lên người ngươi a.
“Không cần phải ngoài miệng cậy mạnh, chúng ta trên tay gặp công phu.” Giản Minh Thần nói liền hướng gọi Tiểu Lục nam hài đá qua, sở trường của hắn đặc biệt chính là đá bên. Cùng Tiểu Tứ có chút giống.
Một mực có chút bận tâm Vân Dịch Chi cùng Văn Duy trong nháy mắt há hốc mồm, chỉ dùng không đến 10 phút Giản Minh Thần liền toàn thắng. Hai người kinh ngạc há to mồm, cái thân ảnh có chân tốc nhanh như thế thật là Giản Minh Thần sao?
Đôi chân gầy như thế đá vào mình sẽ có lực sát thương gì, Vân Dịch Chi nhìn xem Tiểu Lục nằm trên mặt đất, cơ hồ không đứng dậy được, Giản Minh Thần giống như mấy cước đều đá vào bụng cùng ngực của hắn, hiện tại hắn chính là khó chịu lấy tay ôm bụng, xem ra đau là không nhẹ.
“Cái kia, Minh Thần, ngươi lúc nào thì lợi hại như vậy.” Vân Dịch Chi thật sự kinh diễm, vừa rồi Giản Minh Thần quả thực quá soái. Hắn chưa từng có thấy qua Giản Minh Thần chói mắt như thế. Nhịn không được hướng hai chân Giản Minh Thần liếc mắt vài lần.
“Hắc hắc, ta cũng không nghĩ ngươi sẽ lợi hại như vậy a.” Giản Minh Thần có chút thở dốc.
Cậu biết nhược điểm của bản thân, chính mình tuy nhiên dựa vào Mộng Tưởng đảo cải biến thể chất, cũng mỗi ngày rèn luyện thân thể. Chính là tại sự chịu đựng vẫn còn là rất yếu. Vừa rồi cậu lên sân khấu cũng là giữ thế công, đem Tiểu Lục trực tiếp đánh xuống, trước khi cậu còn không có thở dốc liền trực tiếp giải quyết xong. Nếu như đánh lâu, cậu căn bản không phải đối thủ của Tiểu Lục. Một phần cậu thắng được cũng là nhờ Tiểu Lục khinh địch.
Đánh xong, chính là bọn Cao Lượng vẫn là không chịu buông tha: “Chúng ta đây là tỷ thí TaeKwonDo, Vân Dịch Chi dùng cũng không phải là TaeKwonDo, các ngươi cái này tính là phạm quy.” Cao Lượng thấy Tiểu Lục lại bại bởi một cái nam hài thoạt nhìn yếu đuối, trong nội tâm tức sắp chết.
Người hai bên bắt đầu cãi nhau, mắt thấy liền muốn chuyển thành hỗn chiến. Đột nhiên ở cửa trường quán vang lên một thanh âm khinh miệt: “Thua thì thua, chẳng lẽ Cảnh gia thua không chấp nhận nổi sao?” Giản Minh Thần hướng phía thanh âm vừa phát ra nhìn, dĩ nhiên là Kiều Tử Phỉ. Không khỏi trong lòng nghi kị, vì cái gì Kiều Tử Phỉ sẽ đến đây?