Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70

Chương 49:

« Chương TrướcChương Tiếp »
----

Ông cụ Thẩm vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Bà cụ Thẩm cúi đầu không nói lời nào.

Cẩm Nhiên yên lặng đi đến bên cạnh bà cụ Thẩm, cô ngồi xuống, cầm lấy tay bà cụ Thẩm, lo lắng nhìn bà.

Nói đến ở riêng, đoán chừng khó nhất chịu vẫn là người già.

Bởi vì người già luôn muốn mọi người đoàn đoàn viên viên một chỗ, con trai con gái đều ở bên cạnh.

Cẩm Nhiên nhỏ giọng nói:

"Bà nội, bà và ông nội đi theo chúng cháu nhé, bà đừng lo, về sau chắc chắn cháu sẽ có tiền đồ, cháu sẽ phụng dưỡng bà và ông nội."

Khóe mắt bà cụ Thẩm đỏ hoe nhìn vẻ ngoài đầy lo lắng của Cẩm Nhiên, ngược lại bà cười nói:

"Đứa nhỏ này, bà với ông nội cháu có không ít tiền dưỡng lão đâu, chúng ta không theo ai hết, chỉ muốn trải qua những ngày bình yên."

Tuy rằng lời này là nói cho Cẩm Nhiên nghe, nhưng cũng là nói cho mọi người nghe.

Hai người già bọn họ không phải là gánh nặng.

Bác cả vừa khóc vừa nói:

"Ba mẹ, cho dù có ở riêng, các người cũng phải đi theo con, nếu không, con thành cái gì, con không phải đứa bất hiếu."

Bà cụ Thẩm lập tức khinh bỉ, nói:

"Con nói có gì hay ho, mẹ và ba con sống một mình rất tốt, chúng ta có tiền có lương, còn không phải dùng hầu hạ đám đòi nợ các người."

Ông cụ Thẩm xua tay chặn lại:

"Không cần, các con đã xa cách đến như vậy, về sau ba và mẹ con sẽ không đi đâu, các con nếu có hiếu thuận, thì cung cấp lương thực cho ba.

Nếu không muốn, ba cũng có tiền lương, hai người già chúng ta vẫn có thể sống."

"Ba, mẹ"

Ba người con trai đều quỳ gối trước người ông cụ, Cẩm Nhiên vội nhanh chân lùi lại, trong lòng tê tái, cô biết, ông bà nội thiên vị nhà họ.

Nếu không, sẽ không đột ngột kêu ở riêng như vậy.

Bác gái cả không nghĩ tới thật sự sẽ phải ở riêng ? Trước niềm vui bất ngờ này, bà ta thật sự là rất mong chờ.

Nhà chú ba đều phải đi làm kiếm tiền, nếu chia ra không phải nhà chú ba sẽ chiếm được ít lợi ích sao?

Bác gái hai cũng có chút phấn khởi, về sau có thể trở thành chủ nhà, đến lúc đó sẽ cho mấy đứa nghỉ học trở về làm ruộng, bà ta sẽ chăm sóc cơ thể thật tốt, tranh thủ sinh con trai.

Chờ đứa con trai trưởng thành, đem tiền được chia đổi thành tiền ăn hỏi, đứa con sẽ có ngày tháng tốt lành.

Càng nghĩ càng thích thú, trên mặt lộ ra vài phần vui vẻ.

Bà cụ Thẩm vừa nhìn đã biết những người này nghĩ gì.

Bà liền ho nhẹ một tiếng nói:

"Như vậy đi, nếu các con lo lắng, đưa Đại Niếp, Nhị Niếp, Tam Niếp cho chúng ta, chúng ta nuôi dưỡng, sau này các cháu học trường nào, mẹ quản lý, đừng nói mẹ bất công, về sau mẹ và ba các con không còn, các cháu cũng lo một phần, xem như hiếu kính ông bà."

Đại Niếp cúi đầu, cô biết bà nội là vì muốn tốt cho chị em cô, bà nội biết rõ sau khi ở riêng, mẹ các cô nhất định sẽ không cho các cô đi học nữa, sau đó tùy tiện tìm người gả các cô đi.

Bà nội đều là vì muốn tốt cho các cô, sau này nhất định phải hiếu kính với ông bà nội.

Bác gái hai nghĩ đây là chuyện tốt, cứ như vậy không phải chăm sóc con cái, tuy là không ai giúp đỡ làm việc nhưng miệng ăn cũng ít, không mất mát gì.

Bác gái cả mất hứng nghĩ, nhà chú hai và nhà chú ba đều được hưởng lợi, chỉ có nhà lớn bất lợi thôi.

Thẩm Diễm Hồng sắp tức chết rồi, bây giờ mọi tội danh đều là của cô ta, không chừng ba cô ta sẽ đánh cô ta.

Nhưng mà nghĩ đến có thể ra ở riêng cũng tốt, tương lai của cô ta sẽ ngày càng tốt hơn, cũng không bị người ta chiếm được lợi thế.

Ông cụ Thẩm đứng dậy, chắp tay sau lưng nói:

"Ba đứa con đứng lên hết đi, lúc này cũng không cần quỳ, ý của mẹ các con cũng chính là ý của ba, thằng hai, con nghĩ thế nào?"

Bác hai gật đầu đồng ý, sau đó ông ta cúi đầu không nói một lời.

Đêm nay, nhà họ Thẩm, ngoài hai người già và Cẩm Nhiên, tất cả đều mất ngủ.

Sáng ngày hôm sau Cẩm Nhiên dậy sớm đến trường.

Thẩm Diễm Hồng thấy làn da trắng ửng hồng của Cẩm Nhiên, chua chát nói:

"Xem ra Cẩm Nhiên cũng ngóng trông ở riêng nhỉ, đêm qua ngủ thật ngon giấc, biết cả nhà đều tỉnh không?"

Cẩm Nhiên "???"

Không phải bị bệnh nặng gì chứ!

"Có phải đại tràng của chị thông lên tận não không, vừa mở miệng ra toàn mùi phân vậy."

Nói xong, Cẩm Nhiên lắc đầu bỏ đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »