Chương 03:

Lúc Lý Thúy Như vừa mới bước vào nhà họ Ân, đối đãi với hai đứa con của Ân Đại Thành rất tốt, lúc đó Ân Ngọc Dao còn đang học cấp ba trong huyện, nửa tháng mới trở về một lần lấy tiền và phiếu lương thực. Ân Ngọc Dao thấy mình mỗi lần về nhà Lý Thúy Như đều đến vội vàng hỏi han ân cần, đối xử với em trai Ân Ngọc Lỗi cũng không tệ, cũng chậm rãi chấp nhận bà ta, còn đổi giọng gọi mẹ.

Ai nghĩ đến Lý Thúy Như trước kia ở với chồng cũ nhiều năm không mang thai, đến nhà họ Ân mới mới nửa năm đã mang thai, Lý Thúy Như lập tức mừng rỡ, không còn cẩn thận dè dặt giống như kiểu trước đây, hở ra là đòi tiền đòi phiếu lương thực với Ân Đại Thành. Ân Đại Thành vốn chính là người đàn ông trung hậu, nghĩ đến Lý Thúy Như ngoài ba mươi mới mang thai đầu, cũng chiều theo bà ta, từ từ giao hết vốn liếng trong nhà cho bà ta.

Lúc đứa trẻ còn chưa sinh ra, Lý Thúy Như coi như thu liễm, mặc dù ban đầu thỉnh thoảng phàn nàn Ân Ngọc Dao ở bên ngoài đi học phí tiền phí phiếu lương thực, nhưng đến cùng cũng không bắt cô nghỉ học, trong nhà Ân Ngọc Lỗi cũng có thể ăn cơm no. Đợi đến khi bà ta sinh ra một cặp song sinh trai gái, Lý Thúy Như tự nhận là đã đứng vững bước chân ở trong nhà này, cũng không che giấu, nói thẳng trong nhà không thể nuôi con gái lớn còn ăn uống chùa như vậy, bắt Ân Ngọc Dao lập tức nghỉ học về nhà làm việc.

Trước đó khi mẹ Ân Ngọc Dao còn sống, bà ấy còn làm việc giỏi hơn đàn ông, hai vợ chồng kiếm công điểm chẳng những đủ cho một nhà bốn miệng ăn no bụng mà hàng năm còn có thể dư lại được chút tiền, số tiền này để dành về sau cho hai đứa nhỏ đi học. Về sau mẹ Ân Ngọc Dao không còn, Lý Thúy Như gả vào, công điểm cũng chỉ có thể kiếm được bằng một nửa mẹ Ân, nhưng Ân Đại Thành tài giỏi, cuộc sống của cả nhà cũng không có vấn đề gì. Chờ sau khi Lý Thúy Như sinh long phượng thai, bà ta phải ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ, trong nhà cũng chỉ có một mình Ân Đại Thành kiếm công điểm, cuộc sống túng thiếu hơn trước một chút, nhưng long phượng thai còn đang trong giai đoạn bú sữa, cho nên cũng không khó khăn lắm, chỉ là một năm cũng không dư nổi hai đồng.

Lúc trước Lý Thúy Như đã không thích chị em Ân Ngọc Dao cho lắm, lúc ấy chẳng qua là bởi vì mình vừa gả vào lại cho là mình không thể sinh con cho nên mới tỏ ra vẻ mẹ hiền, muốn lấy lòng hai đứa bé này. Hiện tại mình đã có con trai có con gái, tiền và phiếu trong nhà đều nằm ở trong tay bà ta, Ân Đại Thành cũng bị bà ta dỗ dành ngoan ngoãn, Lý Thúy Như liền không vừa mắt hai chị em Ân Ngọc Dao, hận không thể bắt hai người bọn họ chỉ làm việc không ăn cơm mới tốt, chỗ nào còn muốn để Ân Ngọc Dao ra ngoài đi học.

Khi đó Ân Ngọc Dao còn có mấy tháng nữa là tốt nghiệp, tốt nghiệp trung học thì tìm công việc trong thành cũng dễ dàng hơn một chút nên đương nhiên cô không muốn từ bỏ ngay lúc này. Lý Thúy Như mới mặc kệ chuyện công việc của Ân Ngọc Dao, bà ta cảm thấy Ân Ngọc Dao xương cốt cứng rắn, chính là về sau có công việc trong thành kiếm được tiền lương cao cũng trợ cấp cho em trai ruột Ân Ngọc Lỗi của mình, hai đứa con của mình không được hưởng lợi lộc gì, còn không bằng để cô trở về làm việc kiếm công điểm, như vậy chẳng những có thể khống chế được người ở trong tay, cũng có thể tiết kiệm được mấy tháng tiền phiếu.