- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Mẫn Nhi, Em Đừng Hòng Chạy Thoát!
- Chương 50: Nếu phải thì sao?
Mẫn Nhi, Em Đừng Hòng Chạy Thoát!
Chương 50: Nếu phải thì sao?
Anh nghe vậy liền cảm thấy có chút buồn cười, nhưng thật ra thì cô đã nói đúng rồi. Cũng lâu lắm rồi anh mới có thể vui vẻ thế này, không cần phải lạnh lùng hay tỏ ra hờ hững nữa.
"Vậy sao? Thế em muốn tôi luôn cư xử như thế này với em?" Anh kéo ghế ngồi sát cô sau đó chống tay nhìn, cô liền đẩy ghế ra đứng lên nhìn anh: "Tôi ra ngoài đi dạo một chút! Anh lo làm việc của anh đi."
A Mẫn nói rồi đi nhanh ra khỏi phòng bếp và ra ngoài khu vườn gần hồ bơi để hóng gió. Cô thích tận hưởng không khí trong lành như thế này hơn là phải vội vã chạy trốn những thứ nguy hiểm.
Ngạo Thiên thấy A Mẫn chạy đi thì cũng nhìn theo cô cười một cái sau đó đi lên phòng làm việc. Ở Long Gia an toàn nên anh cũng không lo lắng lắm, chỉ cần cô luôn ở trong tầm kiểm soát là được.
Một lúc sau thì bên ngoài có tiếng ô tô dừng lại. Cô không để ý mà cứ ngồi xích đu chơi, dù là ai thì cũng không liên quan đến cô.
Lát sau chiếc xe đó chạy vào sân trước và dừng lại, người bước xuống xe không ai khác là Tô Tuyết Đồng. Cô ta đi thẳng vào nhà lớn cùng với một người đàn ông trung niên bên cạnh, còn K thì vẫn ở bên ngoài phía sân chờ đợi.
Tiểu Lan thấy có khách nên đã chuẩn bị mọi thứ để tiếp đón. Sau đó cho người lên lầu gọi ông bà chủ xuống nhà. Cô ấy đem nước và trái cây đặt lên bàn, "Mời hai vị dùng! Lão gia và phu nhân sẽ xuống ngay."
"Tiểu Lan! Nghe nói Ngạo Thiên hình như đem một cô gái về đây, có phải vậy không?" Tuyết Đồng nhìn Tiểu Lan, cô ta biết người như Tiểu Lan nắm tin tức rất tốt.
Tiểu Lan nhìn Tuyết Đồng sau đó trả lời dè chừng: "Đúng là một cô gái!"
Từ vệ sĩ cho đến người làm đều thấy Ngạo Thiên đem một phụ nữ về Long Gia. Cho nên lời này của Tiểu Lan không có nghĩa là tiết lộ bí mật gì.
Tuyết Đồng định hỏi thêm câu nữa thì bị Kỳ Thiên Như cắt ngang: "Anh Tô và con bé đến sao không nói trước? Cũng may hôm nay tôi và chồng ở nhà."
Kỳ Thiên Như ngồi xuống sofa nhìn Tuyết Đồng và người đàn ông trung niên kia, bà vẫn mặc bộ sườn xám cách tân như mọi ngày. Người kia là Tô Hiệu – ba của Tô Tuyết Đồng.
"Con bé đi nước B về thì muốn qua đây, nghe nói con chị cũng vừa từ nước B trở về?" Tô Hiệu nhìn Kỳ Thiên Như hòa nhã, giọng ông ta vẫn điềm tĩnh trầm lặng.
"Đi gây họa thì đúng hơn! Một số người hẳn đã biết chuyện này rồi." Long Ngạo Vương từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa nói với giọng không mấy vui vẻ.
Những ẩn ý trong lời nói của Long Ngạo Vương người nhạy bén chắc chắn sẽ nhận ra. Những người ông đề cập đến ở đây chính là những người trong thế giới ngầm, cũng có thể là kẻ thù của con ông.
Việc Ngạo Thiên cho hủy căn nhà ở nước B đã gây ra động tĩnh lớn. Đây giống như một lời cảnh cáo đến những ai nhắm đến anh, cũng như ai đang có ý định khiêu chiến.
Tô Hiệu nghe vậy thì tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, còn khuyên nhủ: "Anh Long đừng giận! Ngạo Thiên chắc cũng có lý do nên mới làm như vậy. Hôm nay con bé Tuyết Đồng và tôi đến gặp anh chị là để bàn về việc của hai đứa nó."
Long Ngạo Thiên xử lý xong một số hồ sơ thì đi xuống lầu. Lúc đi xuống anh cũng không để ý đến những người ngồi ở phòng khách. Anh mở tủ lạnh lấy hai chai nước suối sau đó đi thẳng ra cửa chính thì bị gọi lại.
"Thiên! Chú Tô và Tuyết Đồng đến chơi, lại chào hỏi một chút đi con." Kỳ Thiên Như biết anh không để ý mới lên tiếng nhắc nhở. Anh lại gần nhìn sau đó chào hỏi một cách hời hợt: "Chào! Mọi người cứ tiếp tục nói chuyện đi."
Ngạo Thiên nói rồi bước đi nhưng bị Tuyết Đồng giữ tay lại, "Thiên! Anh có việc gì sao? Hôm nay em và ba đến để bàn chuyện của chúng ta."
"Hôn sự này cũng không phải do tôi tình nguyện, vậy nên ở lại đây làm gì?" Anh hất nhẹ tay Tuyết Đồng ra sau đó bước đi.
Tuyết Đồng nhìn theo hướng Ngạo Thiên đang nhìn thì đó là khu vực ở ngoài sân vườn. Ánh mắt của anh dành cho người đang ngồi trên xích đu kia là ánh mắt dịu dàng mà Tuyết Đồng chưa từng thấy.
Tuyết Đồng cố gắng nhìn xem cô gái đang ngồi ở xích đu là ai. Nhưng do khoảng cách xa, tầm nhìn lại bị khuất nên không rõ mặt mũi thế nào. Nhưng cô ta chắc chắn rằng cô gái này có liên quan đến những tin đồn gần đây.
"Bác gái! Thiên dẫn bạn về nhà sao ạ? Bên ngoài vườn hình như có người." Tuyết Đồng khéo léo hỏi Kỳ Thiên Như nhưng bà chỉ cười: "Đem từ nước B về! Dạo này Thiên cũng hay ở cạnh con bé kia lắm."
Lời Kỳ Thiên Như nghe có vẻ như là gợi ý cho Tuyết Đồng nhưng thực ra lại là đang cố tình. Bà muốn biết sau khi Tuyết Đồng nghe xong sẽ có phản ứng như thế nào.
Cô ta nghe xong liền siết chặt tay lại, định đứng lên đi ra đó xem xét thì Tô Hiệu giữ tay lại ra hiệu. Ông ta nhìn Kỳ Thiên Như: "Chẳng hay cô gái Ngạo Thiên dẫn về là ai? Có thể để chúng tôi cùng gặp mặt nói chuyện không?"
"Bác gái! Bác trai! Hai bác cũng biết Ngạo Thiên và con sắp kết hôn. Nhưng anh ấy lại dẫn người khác về, chẳng lẽ lại định hủy bỏ hôn lễ sao ạ?" Tuyết Đồng khó chịu ra mặt nhìn ba mẹ Ngạo Thiên.
Vị trí làm dâu nhà Long Gia nhất định Tuyết Đồng phải có được. Hơn nữa cô ta nghi ngờ cô gái kia chính là A Mẫn, người lần trước gặp ở nhà Ngạo Thiên.
Ngạo Vương và Thiên Như không trả lời thắc mắc của Tuyết Đồng. Bởi họ muốn chính miệng con trai mình tự nói ra. Vừa đúng lúc Đại Lan đi mua đồ về thì được Ngạo Vương gọi lại: "Đại Lan! Ra ngoài sân vườn gọi hai người kia vào đây đi."
"Vâng ạ!" Đại Lan cúi chào sau đó đem đồ vào bếp mới đi ra sân vườn.
Khi ra đến sân vườn thì anh lại xích đu ngồi cùng A Mẫn, còn đưa cho cô một chai nước. Cô uống xong thì nhìn anh tò mò: "Người phía trong là Tô Tuyết Đồng sao?"
"Ừm! Cô ta cùng ba mình đến bàn chuyện hôn sự." Ngạo Thiên cầm lấy chai nước của A Mẫn uống thản nhiên khiến cô không biết nói gì hơn. Nhưng cô vẫn muốn trêu đùa anh một chút, "Vậy sao anh không vào nhà bàn bạc đi, ra ngoài đây làm gì? Hay là anh động lòng với tôi rồi?"
"Nếu phải thì sao? Em chẳng lẽ muốn tôi đi cưới người khác?" Anh choàng tay qua vai cô sau đó cười, cô nhăn mặt nhìn anh: "Anh cưới ai là chuyện của anh, liên quan gì đến tôi đâu."
Ngạo Thiên thấy vậy thì cười, anh vén tóc A Mẫn lên sau đó hôn vào mặt cô một cái nói: "Tôi cưới em cũng là chuyện của tôi, em không được xen vào."
Cô bị anh hôn một cái kèm theo lời nói mật ngọt này khiến mặt đỏ cả lên vì ngại. Cô liền phản bác: "Vô lý! Chuyện của tôi, tất nhiên tôi phải xen vào rồi."
"Vậy em định giải quyết thế nào? Chẳng lẽ em định để Tuyết Đồng và tôi kết hôn sao?" Ngạo Thiên vén tóc A Mẫn lên sau đó cười cười nhìn cô.
A Mẫn định trả lời lại thì Đại Lan đúng lúc đi tới, cô ấy nhìn hai người sau đó nói: "Phu nhân gọi hai người vào trong!"
"Đi thôi! Cho bọn họ biết em mới là chủ nhân tương lai của Long Gia." Ngạo Thiên đứng dậy cười nhìn A Mẫn khiến cô nhíu mày: "Nói linh tinh!"
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Mẫn Nhi, Em Đừng Hòng Chạy Thoát!
- Chương 50: Nếu phải thì sao?