Người kia rời khỏi nhà lớn của Long Gia thì nhìn thấy một chiếc xe dừng lại phía bên kia đường. Cô gái bước xuống xe sau đó nhìn người kia. Cả hai nhìn nhau im lặng không nói gì.
"Kill! Đã lâu không gặp!" Cô gái ấy nhìn chàng trai bước ra từ nhà lớn Long Gia.
Mật thám của Kỳ Thiên Như ở nước B chính là Kill. Lần này động tĩnh ở nước B đã ảnh hưởng đến cục an ninh cho nên cậu mới về nước Z để báo cáo sự việc tiện thể xử lý một số vấn đề.
Kill nhìn người đối diện cười nhạt, vẻ mặt không có chút nào gọi là vui vẻ: "Chúng ta không quen biết nhau, đừng có gọi thân mật như vậy."
Trước mặt Kill là một cô gái nhan sắc xinh đẹp. Nghe cậu nói vậy cô gái kia hình như có chút buồn, cô gái đó bước lại gần Kill: "Kill! Anh còn giận em sao?"
"Kiều Vy! Cô cũng hiểu rõ lý do, vậy nên đừng hỏi tôi còn giận hay không." Kill không chút kiêng dè mà lạnh lùng trả lời.
Cô gái kia tên Kiều Vy, là con gái của thị trưởng Kiều Chính Sâm ở nước Z. Năm năm trước Kiều Vy bị ba mình lợi dụng mà đẩy Kill vào đường cùng. Kill lúc đó không ngờ bạn gái mình lại làm những chuyện như vậy.
Nếu không nhờ Kỳ Thiên Như giúp đỡ thì e là Kill không sống được đến bây giờ. Vậy nên cậu chấp nhận làm mật thám cho Kỳ Thiên Như. Nhưng Kiều Vy không hề muốn làm như thế, tiếc là cho dù giải thích bao nhiêu Kill cũng không tin nữa.
"Xin lỗi! Em không cố ý, thực sự lúc đó em không biết ba em lại..." Kiều Vy ôm Kill mà giải thích nhưng lại bị Kill đẩy ra. Cậu cắt ngang lời nói của Kiều Vy: "Chuyện qua rồi tôi không muốn nhắc lại. Mong rằng sau này Kiều tiểu thư đừng lưu luyến gì nữa."
"Kill! Nghe em nói đi mà! Lúc đó ba em lợi dụng em, em không biết sẽ làm hại anh. Nếu biết em thà chết cũng không lừa dối anh." Kiều Vy rưng rưng nhìn Kill nhưng cậu vẫn bày vẻ mặt lạnh lùng: "Tôi không muốn nghe nữa! Mong Kiều tiểu thư tự trọng."
Kill nói rồi bước đi, trong lòng vô cùng nặng trĩu. Cậu không mong muốn gặp lại người đã từng khiến cậu yêu sâu đậm, cũng là người gây cho cậu tổn thương khó chữa lành.
Kiều Vy quay lại nhìn Kill, bóng lưng của cậu lộ rõ sự cô đơn, hơn nữa cũng gầy hơn trước nhiều. Cô ấy vào trong xe sau đó bật khóc, những kỷ niệm giữa hai người cô ấy chưa bao giờ quên.
Kiều Vy yêu Kill rất nhiều, cả cậu cũng vậy. Nếu không còn yêu thì cậu sẽ không giữ lại tấm ảnh hai người chụp chung nhiều năm trước. Và Kiều Vy cũng còn giữ lại tấm ảnh cả hai chụp chung, đó là kỷ niệm mà cô ấy mãi mãi không muốn quên.
Vốn dĩ định đến Long Gia để bàn chút việc nhưng hiện tại đã không còn tâm trạng nữa rồi. Kiều Vy lái xe rời đi, chỉ ước rằng có thể quay lại năm đó để sửa lỗi. Nhưng đã là quá khứ thì làm sao có thể quay lại.
Đang thẫn thờ thì đột nhiên màn hình hiện lên một cuộc gọi, Kiều Vy đeo tai nghe bluetooth sau đó chấp nhận cuộc gọi: "Có chuyện gì vậy?"
"Lão gia hỏi cô có đến Long Gia chưa ạ?" Người bên kia kiêng dè trả lời.
Kiều Vy nhíu mày lạnh lùng: "Có chút việc nên không đến, lần khác tôi sẽ qua."
"Tiểu thư! Cô cũng biết lão gia muốn tác hợp cho cô và Long Ngạo Thiên mà." Người kia nhắc nhở.
Kiều Vy siết chặt tay mà tức giận quát: "Hôn sự của tôi không cần ông ấy quản! Hơn nữa cũng đừng ép tôi phải đoạn tuyệt mối quan hệ cha con."
Kiều Vy nói xong liền quăng tai nghe qua một bên. Cái gì mà cha con thương yêu, tất cả đều là giả dối. Kiều Chính Sâm luôn dùng cô ấy làm cầu nối để thúc đẩy sự hợp tác mà chưa từng hỏi ý kiến cô ấy bao giờ.
Nếu là năm năm trước Kiều Vy sẽ cam chịu, nhưng sau năm năm cô ấy đã không phải là một cô gái ngốc nữa. Tất cả những sai lầm cùng tổn thương mà cô ấy gây ra cho Kill năm năm trước, lần này nhất định sẽ bù đắp lại tất cả.
[…]
Sau khi máy bay hạ cánh thì nhóm người của Tiểu Ngũ cũng đến chỗ được sắp xếp sẵn. Boss của họ đã mua một căn biệt thự cao cấp thuộc khu vực gần trung tâm thành phố, có thể thấy vị boss này khá bí ẩn.
Tiểu Ngũ nhìn qua ống nhòm một lúc thì quay lại nhìn những người kia: "Mấy hôm nay đột nhiên nước Z lại yên tĩnh, cũng không thấy Long Ngạo Thiên xuất hiện."
"Theo như điều tra thì vụ san bằng đảo Phù Hoa, diệt lão Bản và lão Châu đều do hiệu lệnh của Long Ngạo Thiên. Nhưng cái thú vị... Chính là anh ta lại vì một người phụ nữ mà gây động tĩnh." A Lục nhìn laptop đọc những thông tin vừa điều tra được.
Tiểu Cửu cũng có đi các quán bar để tiện việc nghe ngóng tin tức, và đúng như dự đoán thì A Mẫn là sát thủ của tổ chức sát thủ HM chuyên nghiệp. Người đứng đầu tổ chức này là Hà Minh – người mà boss căn dặn phải dè chừng.
Tiểu Cửu ho nhẹ vài cái nhìn mọi người: "Em có tìm hiểu, A Mẫn là sát thủ của tổ chức HM. Ở nước Z này chỉ cần nói tên A Mẫn thì ai cũng biết cô ta. Có lẽ cô ta rất nổi ở nơi này."
"Trước khi Tiểu Ngũ và A Bát về thì boss có cảnh cáo một vài chuyện. Việc A Thất khiến A Mẫn bị thương boss không truy cứu, nhưng cũng không cho phép ai làm cô ta bị thương nếu chưa có lệnh." Tiểu Cửu nhìn mọi người, lúc nghe boss nói vậy cô ta cũng có chút bất ngờ.
"A Mẫn dùng thân mình đỡ đạn cho Ngạo Thiên, còn vì cậu ta mà đυ.ng phải A Thất. Suy cho cùng... nếu A Thất không ép buộc thì A Mẫn cũng không gϊếŧ cậu ta." A Tam lạnh lùng đọc báo, hình như đó là thói quen của A Tam.
Tiểu Cửu nhìn A Tam, đúng là A Thất lúc đó manh động nên mới nhận phải kết cục bi thảm như vậy. Cũng không hiểu vì sao boss lại cấm không cho ai gϊếŧ A Mẫn nếu như không có lệnh.
A Tam đặt tờ báo xuống nhìn Tiểu Cửu: "Nếu A Mẫn là người sống sót năm đó thì cô không thể gϊếŧ A Mẫn được đâu... Bởi vì đó là ngoại lệ!"
Tiểu Cửu bất ngờ khi A Tam nhìn mình, đây là lần hiếm hoi nhất mà A Tam nhìn người khác nói chuyện. Nghe vậy Tiểu Ngũ và Tiểu Lục cũng khá bất ngờ, bởi vì boss của họ làm việc trước giờ luôn rất tàn độc.
"Nhưng A Mẫn sẽ gây không ít cản trở cho boss." Tiểu Ngũ lý giải, từ việc A Thất thì bọn họ biết đối phó với A Mẫn không hề dễ dàng.
A Tam đứng lên đi vài bước thì dừng lại nhìn ba người kia: "Tùy các người, nhiệm vụ của tôi là kiểm chứng."
A Tam nói rồi bước đi, cậu không phải kẻ thích đâm đầu vào chỗ chết. Hơn nữa trước giờ cũng không thích tò mò chuyện người khác, ngoài nhận nhiệm vụ boss giao thì A Tam thường hay đọc báo hoặc xem các tin tức liên quan.
Tiểu Cửu nhìn theo bóng lưng A Tam mà có chút buồn lòng, Tiểu Ngũ lại gần vỗ vai an ủi: "Sao em không nói rõ tình cảm của mình dành cho A Tam đi. Cứ im lậng như thế không tốt đâu."
"A Tam không thích em đâu, em cảm nhận được điều đó." Tiểu Cửu cười buồn, từ lúc nào mà bản thân lại chìm đắm vào tình yêu rồi.
Tiểu Ngũ thở dài sau đó kéo Tiểu Cửu đi xuống lầu, ở trên sân thượng lúc này chỉ thêm buồn hơn mà thôi. A Lục vẫn ở sân thượng thao tác bàn phím để tìm kiếm dữ liệu. Những người khả nghi đều được A Lục lấy ảnh ghép vào cô gái che mặt để xem xét có phải A Mẫn không nhưng kết quả vẫn như mấy lần trước.