Mỗi tháng mười vạn, đây không phải lương một năm cả trăm vạn sao.
Cậu khϊếp sợ nói không ra lời, sau đó liền nghe Cố Trường Trạch nói: “Cho em một vạn nạp vào thẻ cơm, về sau đừng đăng loại chuyện mất mặt xấu hổ này lên vòng bạn bè nữa.”
Lâm Thiên Tình hai mắt tỏa ánh sáng, thẻ cơm hạn mức một vạn, vậy về sau không phải cậu có thể đi ngang ở căn tin sao?
Cậu có thể ăn một bữa cơm năm mươi đồng, cũng có thể uống một ly trà sữa hơn hai mươi đồng?
Cố Trường Trạch: “Còn nữa, sau khi tan học buổi tối tới chỗ anh.”
“Hôm nay sao?” Lâm Thiên Tình có hơi do dự, tuy rằng cậu them thuồng cơ thể Cố Trường Trạch, nhưng cơ thể cậu ăn không tiêu nha.
Hơn nữa bởi vì cậu không có kinh nghiệm, sau khi làm với Cố Trường Trạch xong, trở về còn ăn đồ cay, bắt đầu từ sáng hôm nay, đường ruột cậu liền nóng rát khó chịu, ngồi cũng khó chịu, buổi sáng đi học Ngô Tiểu Kỳ còn tưởng rằng cậu bị trĩ, ân cần hỏi cậu muốn thoa thuốc hay không.
“Có vấn đề gì?” Cố Trường Trạch hỏi cậu.
“Em không có vấn đề gì, nhưng mà……” Lâm Thiên Tình do do dự dự: “Em sợ làm anh bị nóng.”
Cố Trường Trạch: “Em không cần mặc quần áo kỳ quái gì, cũng không cần chuẩn bị cái gì, trực tiếp đến đây đi.”
Lâm Thiên Tình: “???” Có phải anh đem cái từ ‘nóng’ này hiểu thành ý khác hay không?
Cố Trường Trạch: “Không cho phép không tới.”
Cố Trường Trạch nói xong liền ngắt điện thoại, Lâm Thiên Tình nhìn màn hình điện thoại, nghĩ tới giả thiết trong tiểu thuyết, Cố Trường Trạch là một bá đạo tổng tài táo bạo tối tăm mắc hội chứng khao khát da thịt.
Không đi không được, không đi Cố Trường Trạch sẽ phát cuồng, có khả năng sẽ mạnh mẽ mang cậu đi, sau đó cưỡng chế ‘yêu thích’ mấy ngày……
Buổi tối sau khi tan học, Lâm Thiên Tình liền lái xe đến nhà Cố Trường Trạch.
Sau khi vào nhà, thấy trong phòng khách không có ai, cậu thử gọi Cố Trường Trạch vài tiếng, không được đáp lại, nhưng điện thoại lại vang lên.
Cậu vừa lấy ra ra liền thấy, hoá ra là Cố Trường Trạch gửi tin nhắn tới.
Cố Trường Trạch: Lên lầu, phòng tắm.
“Trực tiếp như vậy sao?” Lâm Thiên Tình cởϊ áσ khoác liền lên lầu, thời điểm đẩy cửa phòng tắm ra, một luồng hơi nước nóng hầm hập ập vào mặt cậu, trong đó còn kèm theo hormone nam tính, tràn ngập hơi thở xâm lược.
Hơi thở kia bao bọc lấy cậu, làm cậu cảm thấy chính mình như tiểu bạch thỏ bị dã thú nhìn chằm chằm.
Cố Trường Trạch ngồi trong bồn tắm, thấy cậu đi vào, cho cậu một ánh mắt: “Ngồi lên đi.”
“A?” Lâm Thiên Tình không nghĩ tới vừa vào liền tiến vào chủ đề, cậu đi qua ngồi lên mép bồn tắm cúi người ôm vai Cố Trường Trạch, “Hôm nay chỉ sợ không được, cơ thể em……”
Cậu còn chưa nói xong, đã bị Cố Trường Trạch ôm vào bồn tắm, cậu thậm chí còn không kịp cởϊ qυầи áo, bàn tay to ấm áp của đối phương đã mò vào từ vạt áo lông thấm đầy nước của cậu, xoa nắn da thịt non mịn trên eo của cậu.
Cậu nhịn không được hừ một tiếng, một đôi mắt ướt dầm dề nhìn Cố Trường Trạch.
Tiếng hít thở nặng nề của Cố Trường Trạch lọt vào lỗ tai cậu: “Thân thể lạnh như vậy, lại đây, anh sưởi ấm cho em.”