Chương 2: Em chỉ xứng có được tiền tài dơ bẩn thôi

Nhìn người trước mặt lộ ra biểu tình si mê với mình như vậy, trong lòng Cố Trường Trạch sinh ra cảm xúc bực bội khó tả.

Hắn không nhìn nổi tình yêu nóng rực của Lâm Thiên Tình dành cho hắn nữa, hắn không hiểu nổi, đối với những lời nói vũ nhục vừa rồi của hắn, vậy mà chỉ vì một chiếc xe, thế nhưng có thể khiến cậu vui vẻ thành bộ dáng này, cho dù ở bên ngoài đợi nửa buổi tối cũng không có một câu oán hận.

“Một chiếc xe mà thôi, nhìn bộ dáng không có tiền đồ của em kìa.” Cố Trường Trạch cố ý dùng lời nói ác độc làm Lâm Thiên Tình hiểu rõ, hắn vĩnh viễn sẽ không yêu cậu.

“Đây đâu phải một chiếc bình thường xe, đây là……” Lâm Thiên Tình mím mím môi, thiếu chút nữa đem suy nghĩ coi đây là một chiếc siêu xe nói ra, “Đây chính là xe anh tặng em, chỉ cần là anh tặng, vô luận cái gì em cũng thích.”

Có lẽ là ánh mắt sáng lấp lánh kia của Lâm Thiên Tình chọc trúng tim Cố Trường Trạch, hắn mất kiên nhẫn mà mở cửa, “Em bị đông lạnh thành nghiện à, nếu không muốn vào, vậy thì tiếp tục ngốc ở bên ngoài đi.”

Lâm Thiên Tình nhanh chóng theo hắn vào nhà, trang hoàng bài trí trong nhà rất có phẩm vị, đều là mùi tiền, không khí Lâm Thiên Tình hít vào đều mang theo hương vị của tiền tài, sảng khoái đến không chịu được.

Sau khi vào nhà, cậu thấy Cố Trường Trạch cởϊ áσ khoác ra liền đi lên lầu, vội vàng gọi hắn lại: “Tuy rằng đã qua 12 giờ, nhưng bánh sinh nhật còn chưa ăn, nể tình em chờ anh lâu như vậy, ít nhất cũng thổi nến với em đi.”

“Thật phiền phức, nhanh thổi nến rồi đi ngủ.” Cố Trường Trạch đi đến bên cạnh cậu, nhìn cậu mở hộp bánh kem ra, bánh kem bên trong đã bị đóng băng, không thể cắm nến được nữa.

Bánh kem đã đóng băng thành như vậy, người càng không chịu nổi.

Tuy rằng Cố Trường Trạch không yêu cậu, nhưng những gì Lâm Thiên Tình làm khiến hắn có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên, yêu một người, quả nhiên sẽ bất chấp tất cả mà trả giá.

Hắn có chút đau lòng muốn giơ tay sờ trán Lâm Thiên Tình, hắn còn chưa sờ được, liền nhìn thấy đôi mắt đỏ hồng của Lâm Thiên Tình, bộ dáng đáng thương muốn khóc.

“Cái bánh kem này, tốn hết một tháng tiền sinh hoạt của em, kết quả hiện tại lại không thể ăn……” Lâm Thiên Tình hít hít cái mũi: “Mẹ em không có công việc, người một nhà toàn dựa vào cha kế nuôi sống, em cũng ngại mở miệng xin tiền ông ấy, nếu chỉ có mình em ăn thì chỉ cần tùy tiện mua cái bánh kem giá rẻ đối phó là được, nhưng em sợ anh ăn không quen, mới cố ý mua bánh kem mắc tiền……”

Cậu nói rồi xoa xoa đôi mắt, một bộ dáng làm sai, thật cẩn thận nhìn phản ứng của Cố Trường Trạch: “Xin lỗi, xin lỗi, em không nên nói loại lời này khiến anh phiền lòng, em chưa từng ăn bánh kem mắc tiền, hiện tại một miếng cũng không ăn được, quá đau lòng, cho nên, cho nên mới nói ra loại lời này……”

Trong giọng nói của cậu mang theo tiếng khóc nức nở, hơn nữa cộng thêm bộ dáng nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu, càng khiến người ta trìu mến, ngay cả Cố Trường Trạch cũng nhịn không được mềm lòng, một tay hắn bế Lâm Thiên Tình lên, đi về phòng ngủ: “Được rồi, một cái bánh kem mà thôi, ngày mai anh bảo người mời đầu bếp bánh ngọt cao cấp đến đây làm bánh kem cho em, bảo đảm mắc hơn gấp mười lần so với cái bánh kem kia của em.”

Lâm Thiên Tình đầy đầu dấu chấm hỏi, trọng điểm trong đoạn biểu diễn vừa rồi của tôi không phải ở chỗ bánh kem nha! Là ở chỗ tiền tiêu vặt! Là để anh biết tôi không có tiền tiêu vặt nha! Khả năng đọc hiểu của anh nhất định chưa từng đạt điểm cao!

Cậu giãy giụa một chút, thời điểm giãy giụa mặt dán vào cơ ngực của Cố Trường Trạch, nháy mắt liền bất động.

Đây là cái gì? Cơ ngực đàn ông?!

Cậu thiếu chút nữa chảy máu mũi, sở thích lớn nhất đời cậu chính là tham tài háo sắc, chỉ là trước khi xuyên không cậu chỉ là một người bình thường, tất cả thời gian đều dùng để kiếm tiền, cậu nghĩ sau này có tiền rồi, sẽ bao một tên trai bao, dù sao cậu cũng không có bất luận chờ mong gì đối với chuyện tình cảm.

Nhưng Cố Trường Trạch đẹp trai hơn trai bao rất nhiều, dáng người cũng cực kỳ tốt, vai rộng eo thon chân dài, theo như trong tiểu thuyết miêu tả, chít chít của Cố Trường Trạch tới 21 centimet đấy!

Vì để xem thử 21 centimet ra sao, cậu dịu ngoan ôm cổ Cố Trường Trạch.

Cố Trường Trạch không hổ là nam chủ, lớn!

Lớn đến Lâm Thiên Tình quáng mắt, lớn đến cậu nhịn không được nuốt nước miếng, “Hắc hắc hắc, đàn ông, đàn ông không cần tiêu tiền mà còn hầu hạ cậu miễn phí!”

Một hồi vui sướиɠ tràn trề kết thúc, Lâm Thiên Tình ghé vào giường tận hưởng dư vị, nghĩ tới nguyên văn, tra công này chưa bao giờ để người khác qua đêm trên giường hắn, bằng không sẽ phát giận.

Cậu cũng tiến vào hình thức hiền giả, tạm thời không muốn gặp Cố Trường Trạch, vì thế chống eo từ trên giường bò dậy, dùng đôi mắt đã khóc đến sưng đỏ đáng thương nói: “Em biết anh không thích em ở đây, em sẽ đến phòng cho khách ngủ.”

Cố Trường Trạch nhìn cậu chậm rì rì xuống giường, càng ngày càng cảm thấy Lâm Thiên Tình yêu hắn đến đáng thương, Lâm Thiên Tình cũng chỉ là sinh viên mà thôi, hơn nữa lớn lên xinh đẹp, vốn nên được người che chở, lại bị hắn tàn nhẫn tàn phá.

Nhưng bảo hắn buông tha Lâm Thiên Tình, hắn lại không làm được, bản thân hắn mắc hội chứng khao khát da thịt, lúc làm chuyện kia hắn không khống chế được tính tình, thường xuyên buông thả thô bạo, hắn không thể thương tổn bạch nguyệt quang trong lòng mình, cho nên cũng chỉ có thể đem một mặt ti tiện bất kham của mình phát tiết lên người Lâm Thiên Tình.

Nếu không thể buông tay, hắn quyết định bồi thường cho Lâm Thiên Tình, hắn gọi Lâm Thiên Tình lại: “Chờ một chút.”

Lâm Thiên Tình vẻ mặt mê mang quay đầu nhìn hắn, còn chưa hỏi hắn sao vậy, trong tay đã bị Cố Trường Trạch nhét vào một cái thẻ.

“Nhận đi,” Cố Trường Trạch đè tay cậu lại, sức lực rất lớn, giống như sợ Lâm Thiên Tình sẽ trả lại hắn, “Anh có thể yêu đương với em, cũng có thể kết hôn với em, cho em danh phận Cố phu nhân, nhưng trái tim anh vĩnh viễn chỉ yêu một người, anh hy vọng em đừng ôm bất kỳ ảo tưởng không thực tế nào, cắt đứt tình cảm tại đây, ngoại trừ tiền ra, bất luận cái gì anh cũng không thể cho em, nếu ngay cả tiền em cũng không cần, chúng ta chỉ có thể chia tay.”

Lâm Thiên Tình vội vàng ôm tấm thẻ vào lòng: “Đồ anh cho em, cho dù là vũ nhục em, em cũng sẽ nhận lấy.”

Cậu nói rồi lau lau hai mắt của mình, sợ kích động màrơi nước mắt: “Em biết anh thích cậu ấy, anh sẽ đem toàn bộ tình yêu của mình cho cậu ấy, mà em chỉ xứng có được tiền tài dơ bẩn, nhưng mặc dù là tiền tài dơ bẩn thôi, đây là anh cho em, có thể có được chút đồ này, em đã rất thỏa mãn rồi, anh yên tâm, em sẽ không quấn lấy anh bắt anh yêu em đâu.”

Cậu nói xong nhanh chóng rời khỏi gian phòng, Cố Trường Trạch nhìn bóng dáng cậu rời đi, nhịn không được thở dài một hơi thật mạnh, tưởng tượng bộ dáng Lâm Thiên Tình đáng thương trốn trong phòng cho khách lén lút khóc thút thít, “Em đúng là quá hiểu chuyện, đời này trái tim anh đã cho cậu ấy, kiếp sau đi, kiếp sau anh sẽ suy xét yêu em.”