Kiếp trước, Thẩm Thư Ý trù tính mọi cách, tính toán mọi cơ quan, mưu cầu vị trí Thái tử thay Tiêu Đình Thiện. Không ngờ rằng, hắn ta lại qua cầu rút ván, ghét bỏ công lao với tâm kế của nàng, ghét nàn …
Kiếp trước, Thẩm Thư Ý trù tính mọi cách, tính toán mọi cơ quan, mưu cầu vị trí Thái tử thay Tiêu Đình Thiện.
Không ngờ rằng, hắn ta lại qua cầu rút ván, ghét bỏ công lao với tâm kế của nàng, ghét nàng lòng dạ thâm trầm, không đủ dịu dàng, không chỉ lấy đi tính mạng của nàng, lại còn hại tính mạng của vô số người thân bằng hữu của nàng.
Được thôi, trở lại một đời, có oán báo oán, có thù báo thù!
Thẩm Thư Ý thật muốn xem xem, không có nàng, vị hoàng tử ốm yếu lưu lạc bên ngoài như hắn ta, cỏ trên phần mộ sẽ cao bao nhiêu?
A, còn có mẹ kế hại chết mẹ đẻ nàng nữa, còn cả trưởng tỷ có một không hai kinh thành, kế muội kiêu căng ương ngạnh, huynh trưởng sao chép gian lận, một sọt to người như vậy đang chờ nàng thu thập……
Thẩm Thư Ý rất bận, vội vàng làm cho một hồ xuân thủy long trời lở đất. Nhưng nàng không nghĩ tới, trong lúc lơ đãng, nàng đã sớm rơi vào một đôi mắt phượng sâu thẳm sắc bén.
Thẩm Thư Ý: Ai? Người này… Nhìn thế nào cũng hơi quen mắt?
*
Sau này, Tiêu Đình Thiện khôi phục kí ức kiếp trước, không khỏi hối tiếc: “Thư Ý, người ta yêu vẫn luôn là nàng, ta hối hận rồi, nàng cho ta một cơ hội nữa được không……”
Thẩm Thư Ý cười lạnh: “Muộn tới thâm tình so thảo tiện, ngài thân phận tôn quý, ta không trèo cao nổi.”
Tất cả mọi người biết, Thẩm Thư Ý từ chối thành hôn với thế tử ốm yếu phủ thành quốc công, kết quả vị thế tử ốm yếu này lắc mình biến thành Lục Hoàng tử lưu lạc bên ngoài.
Không ít người đều chờ xem chuyện cười của Thẩm Thư Ý, chờ xem nàng hối tiếc không kịp.
Nhưng bọn họ chờ lại chờ, không chỉ không chờ đến Thẩm Thư Ý hối hận, lại chờ đến lúc nàng có lục cung có một không hai, phượng bào thêm thân, đoàn người đều quỳ rạp ở dưới chân nàng……
Làm một thiếu nữ ôm hận mà chết mở mắt ra lần nữa, làm vận mệnh của rất nhiều người xảy ra nghiêng trời lệch đất.