“Đương nhiên có thể rồi.”
Đại Hổ hưng phấn không chịu được, ôm chặt Tam Nha, “Thật tốt quá, như vậy thì muội không cần khổ sở nữa rồi.”
Tam Nha ghé vào bên tai Đại Hổ thầm thì, “Nhị tỷ còn nói, nói sẽ biến muội thành tiểu mỹ nữ đấy.”
Hai người lẩm nhẩm lầm nhầm, lão thái thái nhìn mà hốc mắt phiếm hồng, “Tốt rồi, nhà chúng ta lúc này là hỉ sự liên tục. Nhị Nha tìm trở về, chân lão Nhị có thể chữa khỏi, giờ thì sẹo trên mặt Tam Nha cũng có thể xóa, về sau cuộc sống của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt lên.”
Đại Hổ ngẩng đầu lên, “Đều là công lao của nhị tỷ.”
“Đúng đúng đúng, Nhị Nha là phúc tinh nhà chúng ta, nàng vừa về một cái là chúng ta phiền não gì cũng không còn nữa.”
Thư Dư ho nhẹ một tiếng, bị khen có chút ngượng ngùng, “Vậy mọi người chờ ở đây một lát nhé, ta đi phối dược.”
Lão thái thái muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn gật gật đầu, “Con đi đi.”
Chờ đến khi Thư Dư rời đi, nàng mới từ trong túi lấy ra mấy đồng tiền, hơi hơi thở dài một chút. Trong nhà xác thật không còn tiền, hiện giờ Nhị Nha thật vất vả mới trở lại mà lại khiến nàng phải tiêu tiền trong tay.
Lão thái thái trong lòng có chút hụt hẫng, cũng may Nhị Nha tìm trở về, chờ chữa khỏi chân cho lão Nhị thì có thể kiếm lại tiền về cho Nhị Nha rồi.
Thư Dư nhanh chóng mang theo một bao dược liệu trở về, vừa lúc y quán có sẵn công cụ sao thuốc nghiền thuốc, nàng dứt khoát trực tiếp hỏi Từ đại phu mượn bộ công cụ.
Từ đại phu cũng hào phóng, dù sao thì Thư Dư thanh toán tiền khám rất dứt khoát, vẫy vẫy tay để nàng đi tới hậu viện dùng.
Nhưng mà đối với việc Thư Dư có thể hiểu được điều phối thuốc dán xóa sẹo, Từ đại phu tỏ vẻ hoài nghi, còn đặc biệt đi hỏi tiểu nhị xem nàng đã lấy những dược liệu gì.
Đúng là có mấy loại thuốc có công hiệu xóa sẹo, nhưng hiệu quả không lớn lắm. Vết sẹo của tiểu cô nương kia hắn cũng thấy rồi, hẳn là đã có trên một năm, nếu như là lúc vừa bị thương thì cũng dễ xử lý, nhưng mà đến hiện tại thì khó đấy.
Từ đại phu có chút ngứa ngáy ruột gan, muốn đi xem thử, nhưng đây là bí phương của người ta, hắn vẫn rất là có quy tắc nghề nghiệp đấy, không thể đi rình coi được, chỉ có thể trong tối ngoài sáng tìm hiểu thôi.
Thư Dư cười tủm tỉm hỏi, “Từ đại phu hình như cảm thấy rất hứng thú nhỉ?”
Từ đại phu biểu tình nghiêm túc, “Ngươi không phải đại phu, ta là sợ ngươi xằng bậy thôi, đến lúc đó cả khuôn mặt của muội muội ngươi sẽ bị huỷ hoại hoàn toàn. Cô bé còn nhỏ, ta không thể để ngươi hại cô bé đó được.”
Thư Dư còn chưa kịp trả lời, Tam Nha đang ngồi xổm một bên muốn hỗ trợ lập tức nói, “Tỷ tỷ của ta sẽ không hại ta đâu.”
Thư Dư sờ sờ đầu nàng, “Ân, nhị tỷ tuyệt đối sẽ không cô phụ phần tín nhiệm này của muội.”
Từ đại phu bị nghẹn một chút, Thư Dư lại cười tủm tỉm nói, “Từ đại phu, nếu thuốc mỡ này của ta thật sự có thể xóa vết sẹo, vậy phương thuốc này, ông có muốn mua không?”
Từ đại phu sửng sốt, ngay sau đó đôi mắt đột nhiên sáng lên, “Ngươi muốn bán phương thuốc cho ta?”
“Nếu như giá cả thích hợp thì ta có thể suy xét.”
“Thế thì không thành vấn đề, ta mua.”
Thư Dư liền cười, “Vậy một lời đã định nhé.”
Từ đại phu cảm thấy mỹ mãn rời, cho đến đi khi ra đến cửa hàng phía trước mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại, “Nha đầu này không phải là muốn bán phương thuốc này nên mới cố ý mượn dụng cụ ở y quán của ta, lại còn làm trước mặt ta đấy chứ?”
Âm hiểm xảo trá.
Thư Dư vui sướиɠ hài lòng tiếp tục ngào dược, nàng kỳ thật cũng đã nghĩ tới việc gửi bán ở hiệu thuốc. Đáng tiếc, Lộ gia không có bối cảnh cường đại, cũng không có năng lực tự bảo vệ mình. Đặc biệt là ba tháng sau nàng nếu như bị lưu đày, phương thuốc này căn bản là giữ không nổi.
Thư Dư mới nghĩ, bên ngoài liền truyền đến thanh âm của Lộ Tam Trúc, “Ta tới tìm nhị ca ta, cho ta vào đi.”