Thư Dư xuyên sách, thành một pháo hôi đáng thương bị nữ phụ tìm đường chết liên lụy, chỉ lên sân khấu được có hai lần đã bị lưu đày ngàn dặm. Sau khi phát hiện chính mình không có cách nào thay đổi kết cục, Thư Dư quyết định mặc kệ yên ổn nằm chờ. Ai biết lưu đày còn chưa đến, lại đột nhiên được biết nàng không phải nữ nhi của Thư Gia. Cha mẹ thân sinh của nàng là nông dân nghèo khổ ở huyện thành xa xôi, nghèo đến nỗi nhà ở còn liêu xiêu rách nát. Mà Thư Gia để che dấu vết nhơ này quyết định xóa bỏ nàng. Thư Dư: Đến đây đi, ta cam đoan sẽ không đánh chết các ngươi. Trở về bên cạnh cha mẹ ruột thịt, Thư Dư mắt thấy một đĩa dưa muối,một chén cháo được bưng lên đặt ở trước mặt mình, cùng với cha mẹ bộ dáng khẩn trương, chân tay luống cuống, rốt cục thở dài một hơi. Không thể nằm yên nữa rồi, không thì chết đói mất.