Chương 5: Tiên giới

Editor: Muội

Vào buổi tối, vì muốn xóa chuyện cục cảnh sát đen đủi và ăn mừng vận may bất ngờ kia, Lam Chính Bình hẹn một đám bạn xấu đến quán bar phía Nam ăn mừng một phen.

Những người này trong giới đều tin tức linh thông. "Vận khí tốt" của Lam Chính Bình không đến một ngày đã được truyền đi khắp nơi. Không ít người hâm mộ, đố kỵ hoặc ôm hận với hắn, cũng có nhiều người đem hắn làm mục tiêu trong nghề. Chậc chậc, nhìn xem đây chính là ăn cơm mềm, người ta thế mà lại có thể dỗ cho kim chủ đem phần lớn di sản đều để lại cho hắn, ở phương diện nào đó xem như khẳng định trình độ thủ đoạn cùng năng lực của hắn.

Lam Chính Bình khi bước ra từ quán bar ôm theo một người phụ nữ mặc váy ngắn màu trắng gợi cảm, bọn họ vừa rồi ở bên trong thân thiết nóng bỏng, hiện tại hai bên đều có ý tiến thêm một bước thâm nhập giao lưu.

Dưới sự thúc giục của cồn, hai người đều không khống chế được tự chủ, bọn họ trực tiếp tìm khách sạn gần đấy thuê phòng ngủ lớn, lôi lôi kéo kéo nhau vào phòng.

Thời tiết đêm hè phía Nam oi bức, lại thêm sự gia tăng nhiệt độ cơ thể sau khi uống rượu, hai người đều ra không ít mồ hôi, thân thể dính ướt, làm cả người bọn họ không được tự nhiên.

Lam Chính Bình tuy rằng gấp gáp, nhưng một thân mồ hôi thật sự có chút uể oải, cho nên hai người thuê phòng xong vẫn là trước sau đi vào tắm rửa.

Hắn thân một người đàn ông tiến vào tẩy rửa rất nhanh liền ra tới, sau đó dưới sự ám chỉ của hắn, người phụ nữa kia liếc mắt đưa tình, thong thả ung dung lắc mông đi vào phòng tắm. Lam Chính Bình liếʍ liếʍ khóe miệng, một bên lãng phí thời gian trên WeChat, một bên chờ mong chuyện kế tiếp.

Trong phòng vệ sinh nhanh chóng truyền ra tiếng nước ào ào, Lam Chính Bình ở bên ngoài nhìn di động, bỗng nhiên nghe thấy vài âm thanh quỷ dị.

"Tháp —— tháp tháp ——"

Nó giống như một hòn đá hoặc cành cây đang gõ vào cửa sổ thủy tinh. Lam Chính Bình căn bản không nghĩ quá nhiều, nhưng thanh âm kia cứ cách vài giây lại tới một lần, tuy rằng không lớn, nhưng cũng rất phiền phức.

Hắn cuối cùng nhịn không được đi đến bên cửa sổ kéo bức màn ra. Kết quả phát hiện cửa sổ phòng này có tầm nhìn khá tốt, chướng ngại vật cái gì cũng không có. Tất nhiên không phải là do nhánh cây gõ, mà độ cao này cũng không có khả năng là do người làm.

Lam Chính Bình cảm thấy kỳ quái, nghĩ thầm có lẽ là phòng bên cạnh truyền đến, vì thế lại trở về giường.

Hắn nằm trên giường chơi điện thoại gần hai mươi phút, nhưng người phụ nữ trong phòng tắm vẫn chưa đi ra, mùi rượu làm hắn mơ màng sắp ngủ, Lam Chính Bình không khỏi ảo não nghĩ phụ nữ thật là nhiều việc, tắm rửa một cái cũng có thể cọ lâu như vậy.

Suy xét đến khả năng đối phương nhất thời không ra được, Lam Chính Bình dứt khoát nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc. Một khi nhắm mắt lại, ý thức rất nhanh liền trở nên mông lung, bên tai ào ào tiếng nước cùng tiếng vang tháp tháp quái dị không biết truyền đến từ nơi nào, chúng nó xen lẫn cùng một chỗ thành bài hát ru tốt nhất, làm hắn nhanh chóng phiêu đãng, ý thức văng khỏi thân thể.

Không biết đã qua bao lâu, có lẽ nửa giờ hoặc năm phút, Lam Chính Bình nghe thấy âm thanh mở cửa, hắn căng đôi mắt ra, từ trong khe hở mơ hồ thấy có người bước ra khỏi phòng tắm, mang theo một thân hơi nước ngồi vào mép giường.

Rốt cuộc cũng ra...... Lam Chính Bình mơ mơ hồ hồ nghĩ, nhưng dáng người sao lại cao lên nhiều như vậy? Không đợi hắn nghĩ tiếp trước mắt liền tối sầm lại, một chiếc váy được ném lên trên mặt hắn.

Hắn thò tay muốn kéo ra, một bàn tay khác lại ngăn trở hành động của hắn. Lam Chính Bình ở bên dưới nhướn mày, trong lòng không biết đêm nay bạn giường muốn chơi cái gì, liền cảm giác được đầu lưỡi nóng ướt khẽ liếʍ trên đầu v* hắn.

Cảm giác này thật sự quái dị, tuy rằng hắn cũng nắm giữ không thiếu kỹ xảo tìиɧ ɖu͙©, nhưng phần lớn là dùng trên cơ thể người khác, như mυ"ŧ liếʍ đầu v* cũng là hắn làm cho phụ nữ. Một người đàn ông như hắn thật đúng là chưa thử qua chính mình bị người khác liếʍ đầu v*. Hôm nay lại bị mυ"ŧ liếʍ như vậy, đầu v* thế nhưng lại có kɧoáı ©ảʍ tê dại, dựng đứng lên.

Một mặt, Lam Chính Bình cảm thấy thoải mái, nhưng mặt khác khác lại cảm thấy kỹ xảo đáng lẽ phải dùng trên người phụ nữ hiện tại lại dùng trên người mình, trong lòng có chút không vui.

Đang muốn mở miệng kêu "cô" dừng lại, khoang miệng ướŧ áŧ của đối phương đã rời khỏi ngực hắn, tiếp theo Lam Chính Bình nghe thấy tiếng sột soạt của miếng vải, cổ tay hư hư thực thực bị tất chân trói lên.

"Đây là muốn chơi trói buộc play sao?" Lam Chính Bình ngả ngớn hỏi.

Đối phương không trả lời, điều này càng làm tăng sự tò mò của Lam Chính Bình đối với "cô", càng muốn biết "cô" sắp làm cái gì.

Nhưng mà tình tiết hương diễm cũng không có phát sinh. Đột nhiên một âm thanh "Ba –" vang lên.

Khi Lam Chính Bình phản ứng lại, hắn chỉ cảm thấy l*иg ngực nóng cháy, hắn thoáng giận một chút: "Này! Chơi gì cũng đừng thái quá nha!"

Dứt lời Lam Chính Bình làm bộ muốn thoát khỏi trói buộc, chỉ là không đợi hắn thành công, một lực mạnh liền đem cả người hắn ấn trở về. Không chỉ như thế, hắn còn bị người nhấc chân trực tiếp lật qua.

"Cô muốn làm cái gì?!"

Lần này Lam Chính Bình giận thật rồi.

Nhưng mà đối phương như thể không nghe thấy lửa trong giọng nói của hắn, ngược lại cố ý vỗ hai cái vào mông hắn.

"ĐM!"

Lam Chính Bình giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng hắn vừa bò lên, liền bị người từ phía sau hung hăng đá vào đầu gối, cả người không tự chủ quỳ lại trên giường, đối phương lại nhắm ngay bụng hắn đấm một quyền. Lam Chính Bình đau đến cả người đều gù lên hít vào một hơi. Chuyện tới mức này mà hắn còn chưa phát hiện bạn giường có vấn đề thì mấy năm lăn lộn kia đều cho chó ăn! Người vừa thanh tỉnh nên cũng không để ý, rất nhiều chi tiết không chú ý ngay từ đầu đã trở nên dễ thấy vào lúc này.

Nghĩ đến chính mình vừa rồi dễ dàng bị chế ngự, còn có đôi tay mạnh mẽ kia, cùng với thân ảnh mông lung cao lớn, Lam Chính Bình tự hỏi người phụ nữ lúc đầu hắn dẫn tới còn tồn tại hay không. Có lẽ hiện tại người cùng hắn ở trên giường đã đổi thành đàn ông. Vừa nghĩ như vậy cả người hắn liền không khỏe. Trong giới cũng không có ít người làm đàn ông, quá khứ không phải không có đàn ông tỏ ra hứng thú với Lam Chính Bình, hơn nữa không ít người ra giá cao. Lúc ấy nhìn thấy số tiền Lam Chính Bình cũng khá động tâm, vì thế tìm đến mấy bộ GV để nghiên cứu một chút, kết quả xem xong hắn không có suy nghĩ nào khác ngoài việc mất cảm giác ngon miệng. Sau đó hắn biết mình nhận không được phân tiền này, vẫn là phụ nữ tốt hơn! Trắng nõn mềm mại ôm đầy cõi lòng.

Trong lòng Lam Chính Bình càng trở nên không ổn, hắn không sợ bị người làm, vì đàn ông không có màn trinh, khái niệm trinh tiết đều không đáng nói. Điều hắn sợ bây giờ là tư thế này của đối phương rõ ràng không phải là chơi đùa bình thường, làm không tốt tiết tấu sẽ biến thành hành hạ đến chết! Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn đều thay đổi.

Không đợi hắn nghĩ nhiều, tiếng roi thứ hai vang lên, một roi này là quất trên mông hắn.

"A!"

Lam Chính Bình theo bản năng kêu lên, đau đớn lan ra từ cánh mông, khi hắn còn chưa kịp thích ứng, một roi khác lại rơi xuống người. Lực roi lần này mạnh hơn một chút so với lần trước, khiến Lam Chính Bình ngoại trừ tru lên còn run rẩy cả người.

"Ba –!"

"Ba — ba ba –"

Roi thứ tư, roi thứ năm...... Dần dần, cánh mông Lam Chính Bình đỏ bừng sưng lên, mặt trên phủ đầy vết roi không chỗ nào lành lặn, cổ họng hắn một lần lại một lần hét to trở nên khàn khàn, lúc này chỉ còn vô thức hừ gọi.

Nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt Lam Chính Bình, hai mắt hắn trở nên ướŧ áŧ, cặp mông sưng phồng trướng đau không thôi dưới đòn những roi lặp đi lặp lại, thậm chí còn sinh ra kɧoáı ©ảʍ quỷ dị không đúng. Mỗi lần hơi lạnh từ vết roi lửa đốt vạch qua để lại, ngoài việc mang đến đau đớn còn có cảm giác tê dại như có dòng điện đi qua, dần dần, tiếng kêu của hắn cũng bắt đầu biến vị, ngữ điệu nhiễm lên cảm giác tình sắc.

Bất tri bất giác, hắn bắt đầu chờ mong những lần roi cùng da thịt tiếp xúc. Dưới tình huống mà chính hắn còn chưa nhận thấy được, tính khí nguyên bản mềm nhũn nằm sấp ở trong bụi cỏ đã cương lên một nửa, phía trước chảy ra chất lỏng trong suốt.

"A...... Ưm a......"

Hừ gọi biến thành rêи ɾỉ đứt quãng, khi Lam Chính Bình bắt đầu tìm được thú vui, muốn đi hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ này, roi quất đột nhiên dừng lại.

Lam Chính Bình luôn luôn không có quá nhiều tiết tháo mà chơi đùa, chỉ cần có thể có được lạc thú hắn liền không để ý nếm thử, hiện tại hắn thật vất vả tìm được điều thú vị từ việc bị roi quất, đối phương lại ngừng, điều này làm cho hắn có hơi bất mãn. Đang lúc hắn muốn quay đầu thúc giục, một tiếng gió từ bên tai vang lên.

"Ba–!!!"

Một roi này so với những lần trước còn mạnh hơn gấp bội, nó dường như trút hết căm phẫn lên trên tính khí nửa cương của Lam Chính Bình.

"A!!!"

Lam Chính Bình kêu một tiếng thê lương, hắn thậm chí hoài nghi chính mình có phải muốn phế rồi hay không, kɧoáı ©ảʍ đang từ từ dâng lên nháy mắt hóa thành hư ảo, nghiệt căn kia lập tức suy sụp đi xuống.

Bất quá tra tấn chân chính chỉ vừa mới bắt đầu, hiển nhiên, người còn lại trong phòng ý thức được thủ đoạn quất roi lúc trước đối với Lam Chính Bình mà nói thật sự quá mức ôn nhu, căn bản bắt đầu không có tác dụng, hắn quyết định thô bạo.

Một bàn tay thô ráp dùng lực cầm lấy hạ thân Lam Chính Bình, khiến hắn có ảo giác giống như một viên thuốc sắp bị nghiền nát, may mà đối phương không tính thật sự phế hắn. Nhưng cũng không tốt hơn chút nào. Đối phương giống như một đứa trẻ hư hỏng chiếm được món đồ chơi mới, hắn chơi đùa hạ thể của Lam Chính Bình, đem nó hết véo lại siết, có vài lần Lam Chính Bình cho rằng đối phương sẽ bóp tinh hoàn của mình ra khỏi lớp da mỏng manh đó. Đối phương còn dùng hai ngón tay kéo duỗi dương v*t mềm xuống của hắn, dùng móng tay cấu vào linh khẩu hắn, kí©h thí©ɧ được hắn căng thẳng hít khí.

Lam Chính Bình, người luôn có một phẩm chất tâm lý mạnh mẽ, lần đầu tiên có cảm giác muốn khóc.

Đáng sợ hơn là hành vi thô bạo của đối phương thế mà lại khiến hắn nảy mầm ham muốn tìиɧ ɖu͙©, hắn bởi vì đối phương chơi đùa ước chừng bắn ba lần, thân thể cuối cùng chịu không nổi mới ngất đi.

++++++

Tác giả: Thời điểm viết chỉ là muốn tạo ra bầu không khí khủng bố mà thôi, kết quả không cẩn thận não bổ đến hình ảnh công ở trên cửa sổ, dùng jj ấn lên mặt thủy tinh. Trong đầu lập tức toát ra lời kịch gõ cửa: "Lam Chính Bình, anh đừng trốn ở bên trong không lên tiếng, tôi biết anh ở bên trong, anh có bản lĩnh ước pháo, tại sao không có bản lĩnh mở cửa sổ! Mở cửa sổ ra! Anh có bản lĩnh ước pháo, anh có bản lĩnh mở cửa sổ! Đừng trốn ở bên trong không lên tiếng, tôi biết anh ở bên trong!"

Sau đó vẫn nghẹn cười hầm thịt _[:з」∠]_

Muội: edit mấy chương như lày mệch tim quá:3