Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mama Yêu Dấu: Papa Là Super Boss!

Chương 20: Mưu đồ bất chính?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đôi môi mỏng gợi cảm cũng từ từ áp sát… Dán sát vào đôi môi mỏng manh nóng bỏng kia, lập tức khơi dậy du͙© vọиɠ trong cơ thể anh.

Hành động của hai người đang ngủ đều dựa vào bản năng của nhau, dần dần ôm lấy nhau...

“Nước, nước...”

Giọng nói mỏng manh và yếu ớt khiến cơ thể của Ly gia đột nhiên run lên, anh tỉnh dậy ngay lập tức.

Theo bản năng, anh liền đẩy vật thể mềm mại ở bên cạnh ra. Nhưng vật thể mềm mại ấy vẫn không nhúc nhích chút nào, lại dán vào như một chú mèo lười.

“Nóng quá...”

Tiếng thì thầm khe khẽ, có vẻ rất khó chịu.

Ly gia đưa tay bật đèn trong phòng, ánh sáng chói mắt khiến anh thất thần trong giây lát.

Khi anh mở mắt ra lần nữa, anh mới thấy rõ ràng thứ ‘đang’ bám lấy mình tưởng như một chú mèo lười hóa ra lại là một cơ thể lả lướt mềm mại.

Làn da vốn trắng như tuyết giờ hơi ửng hồng vì cái nóng thiêu đốt.

Mái tóc dài đen mượt xõa trên giường, giống như rong biển lập lờ trên mặt nước. Chỉ là cặp đùi thon thả của cô lúc này đã đặt lên chỗ mẫn cảm nhất của Ly gia, hơn nữa vẫn không biết sống chết mà cọ tới cọ lui.

“Shhhh...”

Ly gia không nhịn được mà hít một hơi, lạnh lùng mà áp chế ngọn lửa du͙© vọиɠ.

Chết tiệt! Sao người phụ nữ này lại ở đây.

Nghĩ đến cảnh tượng trong phòng tắm lúc trước, anh tức giận đến nỗi không kiềm chế được mà đạp bay thân thể mỏng manh của cô xuống giường.

Một tiếng “bụp”, mông của Lâm Mặc Ca tiếp xúc với sàn nhà.

Đầu cũng bị đập xuống sàn, cơn đau dữ dội khiến cô tỉnh dậy ngay lập tức.

“A... Đau chết rồi... Con mẹ nó, thằng nào không có mắt vậy... Có phải muốn chết hay không...”

Mắt còn chưa mở đã lớn tiếng chửi người.

Ánh sáng có chút chói mắt, cô chớp mắt mấy cái mới từ từ mở mắt ra, đến khi nhìn rõ người ngồi trên giường, vẻ mặt cô cứng đờ: “A...”

Tiếng la hét gần như vang vọng tận mây trời.

Người đàn ông vừa nãy nhục nhã cô, cợt nhả cô trong nhà tắm lúc này lại khỏa thân ngồi trên giường.

Mặc dù dáng người của anh rất quyến rũ khiến người khác thèm thuồng nhưng bây giờ không phải là lúc.

Cô lại cúi đầu nhìn xuống bản thân, thế mà cũng không mảnh vải che thân.

“Quyền Giản Ly! Đồ khốn… Anh đã làm gì tôi...”

Cô hét lên một tiếng, đôi mắt như sắp bốc lửa nhưng vẫn không quên chộp lấy chiếc áo khoác rơi cạnh giường để che cho mình.

Đờ mờ!

Ly gia chỉ cảm thấy chóng mặt một lúc.

Anh là một người có tính sạch sẽ nghiêm trọng, thế mà lại bị một người phụ nữ không trong sạch ôm ấp, thậm chí còn nằm trên giường của anh.

Đáng sợ hơn là, anh còn bị người phụ nữ không trong sạch kia chất vấn!

Trời, đây là chuyện mà Ly gia không thể chịu đựng được nhất!

“Đáng chết, lại dám bò lên giường của tôi, tôi thấy cô không muốn sống nữa rồi…”

Lâm Mặc Ca hoảng hốt lo sợ, lúc này mới ngây người ra.

Cô quay đầu, nhìn xung quanh một vòng cách bày trí trong căn phòng.

Nơi này, quả thực không phải là phòng của cô… Loại phong cách hoa lệ xa xỉ này, chỉ có khả năng… Là của người đàn ông trước mặt này…

Nhưng mà, sao cô lại ở đây?

“Tôi… Không phải tôi…”

Lâm Mặc Ca hoảng loạn lắc đầu, kí ức ùa về khoảnh khắc lúc nãy, cô nhớ rằng, lúc mở cửa nhà vệ sinh, mắt cô tối đen…

“Đúng, lúc tôi ở nhà vệ sinh thì bị ngất, sau khi tỉnh lại thì… Đã ở chỗ này rồi…”

Cô vừa dứt lời, ngọn lửa đã dập tắt trong mắt lại một lần nữa bùng lên: “Quyền Giản Ly! Nhất định là anh có mưu đồ bất chính với tôi, cho nên mới trói tôi vào đây đúng không? Đồ khốn nạn!”

Các đốt ngón tay của Ly gia chầm chậm siết chặt, người phụ nữ đáng chết này, cứ luôn mồm mắng anh là đồ khốn nạn, mắng đến nghiện rồi đấy à?
« Chương TrướcChương Tiếp »