Trương tổng như nhìn ra suy nghĩ của cô, cười ha hả: “Tiểu Lưu của bộ phận quan hệ công chúng hết sức đề cử cô, nói cô rất có tiềm năng, tôi cũng rất xem trọng cô đó”
Khi nói chuyện, ông ta cầm một ly rượu vang đỏ đặt vào trong tay cô.
“Tiệc rượu hôm nay chính là bắt đầu cho cuộc đấu thầu Tuyết Thành, nếu có thể được đến thưởng thức nơi này, khoảng cách giữa chúng ta và thành công càng gần thêm một bước!”
Cô biết cuộc đấu thầu Tuyết Thành.
Mấy ngày ngay trên dưới công ty đều vô cùng tất bật bởi vì dự án này.
Nghe nói Tuyết Thành là một dự án mà tập đoàn Quyền thị, doanh nghiệp gia tộc lớn nhất thành phố S mới đưa ra, tiêu tốn hàng trăm tỷ.
Nếu có thể nhận được sự coi trọng của tập đoàn Quyền thị mà thu được dự án Tuyết Thành bỏ vào túi, như vậy ngoại trừ khoản lợi nhuận đáng kể thì nhất định sẽ trở thành mầm non mới của thành phố S.
Có thể nói là một công đôi việc.
Bởi vì cuộc đấu thầu Tuyết Thành sẽ áp dụng phương thức đầu thầu công khai, bất kể quy mô doanh nghiệp lớn hay nhỏ đều có thể được tham gia, điều này đã gây nên một hồi sóng gió ở thành phố S.
Ngay cả công ty nhỏ mà cô làm việc bên này cũng đang toan tính cố gắng giành lấy một miếng bánh.
“Vậy tôi trước hết xin chúc Trương tổng thắng ngay từ trận mở đầu”
Cô cúi đầu cười nhạt, uống cạn ly rượu trong tay.
Chất lỏng thơm ngọt mang chút vị chát chảy xuống cổ họng khiến cô khẽ cau mày, tựa hồ cảm giác có điều gì không đúng.
Trong mắt Trương tổng lóe lên, khóe miệng hiện lên một nụ cười không dễ phát hiện.
Thế nhưng vào lúc này ánh đèn trong đại sảnh tối sầm lại, một chùm ánh sáng trắng chiếu lên khán đài làm hiện lên một bóng dáng cao lớn.
Anh mặc một bộ vest đen được cắt may tỉ mỉ làm nổi bật hoàn toàn khí chất lạnh nhạt.
Mái tóc gọn gàng, vừa giỏi giang mà lại trẻ trung.
Đôi mắt phượng đen láy lạnh lùng đảo qua từng người trong đại sảnh, trong nháy mắt, bầu không khí đột ngột giảm xuống dưới nhiệt độ đóng băng.
Nốt ruồi lệ màu đen dưới khóe mắt trái làm gương mặt tuấn dật phi phàm càng thêm yêu nghiệt.
Anh chỉ đơn giản đứng đó cũng thu hút ánh mắt của mọi người trong đại sảnh.
Trong mắt những người đàn ông đều là không cam tâm cùng với ghen tị.
Còn với phụ nữ, ai ai cũng tràn đầy hâm mộ, tình nguyện bị anh giam giữ.
Tầm mắt của Lâm Mặc Ca cũng tự nhiên đảo qua, một khắc vừa dừng lại trên gương mặt người đàn ông kia, trong lòng cô đột nhiên trầm xuống.
Người đàn ông này không phải là người vừa rồi cô gặp sao?
Tên đàn ông vô lễ?
Nhưng mà tại sao anh ta lại xuất hiện ở chỗ này?
Nếu anh ta đứng ở trên khán đài, chẳng lẽ là người dẫn chương trình?
“Sếp Quyền tới rồi! Tiểu Lâm, chúng ta nhanh qua đó!”
Trương tổng lập tức ôm eo cô bước đến trước khán đài.
Cô ấp ấp úng úng nói: “Trương tổng, tôi muốn đi toilet!”
Trương tổng làm gì quan tâm đến cô, ông ta kéo cô tiến về phía trước.
“Tiểu Lâm, có thể gặp mặt sếp Quyền là ước mơ mà bao người tha thiết, cô phải nắm lấy cơ hội này chứ…”
“Trương tổng, người này là…”
“Cô không biết sếp Quyền sao?”
Vẻ mặt Trương tổng vô cùng kinh ngạc, nhưng mà cô mới về nước không lâu, về tình cũng có thể tha thứ.
“Quyền Giản Ly, tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Quyền thị, mặc dù còn trẻ tuổi nhưng lại nổi tiếng với thủ đoạn tàn nhẫn. Cuộc đấu thầu Tuyết Thành lần này là do ngài ấy đứng ra tổ chức…”
Nghe Trương tổng giới thiệu, ngón tay Lâm Mặc Ca bỗng chốc lạnh lẽo.
Nói cách khác, vừa rồi cô đã chọc tới một vị sát thần sao?