Mại Thái Lang

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Editor: Phong Hoa Tuyết Nguyệt Thể loại: cổ trang, cường công nhược thụ. Truyện xoay quanh về Mại Thái Lang vốn mồ côi từ nhỏ, ngay cả một người để nượng tựa cũng không có, một người chỉ có thể dựa và …
Xem Thêm

Chương 20
Tiểu Yên cả người hư nhuyễn, toàn thân mềm nhũn, một dòng cảm giác thoải mái lẫn sợ run còn tồn tại trong cơ thể.

Đây là cảm giác sinh hoạt vợ chồng sao? Tiểu Yên nghĩ.

“Tiểu Yên, ngươi cùng thê tử đã làm qua loại sự tình này?”

Thương hỏi rồi lại hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình, trượng phu sao có thể không cùng thê tử làm qua loại sự tình này, thầm mắng mình ngu ngốc.

“Không có, ta cùng Tuyết Miên kết hôn hơn một năm, chúng ta chưa từng làm qua loại sự tình này.”

Tiểu Yên khổ sở lắc đầu, hắn khi cùng Tuyết Miên ở một chỗ, hoàn toàn không có cảm giác, cũng chính vì chưa từng làm qua, Tuyết Miên mới sau lưng hắn thâu nhân. [1]

Lúc này đổi lại Thương trừng mắt lớn, sao có thể như vậy?

Tiểu Yên nhìn ra Thương không tin, vội vàng giải thích, nói: “Là thật đấy, ta cùng Tuyết Miên chưa bao giờ động phòng, đêm tân hôn mặc kệ chúng ta cố gắng thế nào đều không có phản ứng, Tuyết Miên ghét bỏ ta vô năng, liền thừa dịp ta không có nhà, cùng rất nhiều người xa lạ trên giường, ta tức giận mới hưu nàng.”

Tiểu Yên nói tuy nhẹ nhàng bâng quơ nhưng trong lòng rất đau, thê tử phản bội, hàng xóm láng giềng nhạo báng trước mắt, ngày đó chính là ngày hắn thống khổ nhất đời.

Thương nhìn ra thương tâm nơi đáy mắt tiểu Yên, tình tự tiểu Yên rất minh bạch, dễ dàng biểu lộ trên mặt, tuy rằng nghĩ muốn cực lực che dấu, vẫn khiến người ta có cảm giác thấu hiểu, Thương đau lòng, hôn không ngừng tiểu Yên.

“Tiểu Yên làm sao vô năng. Xem, nơi đáng yêu của ngươi đang nhếch cao lên kìa.”

Nữ nhân đáng chết, dám khi dễ tiểu Yên của hắn, tốt nhất đừng để hắn gặp được, bằng không nhất định gϊếŧ nàng.

Thương nắm nộn hành tiểu Yên mềm nhẹ chà xát, một tay xoa xoa nắn niết tiểu quả trước ngực, đôi môi khêu gợi dán bên tai, vươn đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ hai cánh nhĩ, dẫn đến tiểu Yên sợ run.

“A a… ân… Thương…”

Tiểu Yên trước những ngôn ngữ lớn mật đáp trả Thương liền đỏ mặt, bất quá…

Hoàn hảo, tiểu đệ đệ hắn không hỏng, bằng không hắn không có vẻ lo lắng rằng vật ấy vẫn sống nhưng “không động” chính là… vì cái gì đối mặt Tuyết Miên lại không có phản ứng? Vấn đề này làm cho tiểu Yên nghĩ mãi không thông.

“Hiện tại không được nghĩ đến kẻ khác, ngươi chỉ có thể nghĩ đến ta.” Phát hiện tiểu Yên không chuyên tâm, Thương bá đạo ra lệnh.

Ngón tay thon dài của Thương, từ quả thực trước ngực tiểu Yên, thuận theo đường cong thân thể, mơn trớn bụng đi vào khu vực nùng mật sâm lâm, thưởng thức tiểu cầu được cất giấu trong đó.

“Tiểu Yên, nơi này hảo chặt nga.”

“Phế… vô nghĩa… người… ân… người ta đã hơn hai mươi tuổi… da… a ân…”

Tiểu Yên ai oán một chút, tuy rằng hắn lớn lên vừa gầy vừa nhỏ, lại dinh dưỡng kém, là một người hơn hai mươi nhưng so vẻ ngoài còn kém ngươi ta rất nhiều, bất quá nếu ngay cả nơi đó cũng thua kém, hắn tốt nhất đừng sống.



[1] Thâu nhân: kiểu như quan hệ lén lút

Thêm Bình Luận