Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mãi Là Quản Gia Của Em

Chương 4: Tháo gỡ thắc mắc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Reng…reng…reng… Cái đồng hồ thứ 13 trong tuần bị tôi ném ra

cửa sổ. Lần trước trúng ngay đầu tay quản gia thứ 31, lần này

cái clock đáp vào cái lưng của quản thứ 32. Hầy!!! Cứ nửa

ngày lại thay một người. Quả là bổn tiểu thư nhà Abertora có

khác ^^

Mới vác xác vào lớp, một không gian toàn là sát khí ngùn

ngụt. Nguy to! Chắc là vì chuyện hôm qua hic hic Vừa mới đặt

cái bàn tọa kim cương của mình lên ghế, một đám kiến nữa đến « chào hỏi » tôi. Nặn ra nụ cười hoa hậu thân thiện, tôi thỏ thẻ mở lời

— Chào các bạn, chắc là có chuyện muốn nói với mình đúng

hông nè? *ngay cả tôi cũng nổi da gà với câu nói vừa phát

sóng*

—Mày đã dùng thứ bùa chú gì với anh Eris hả?! Đồ hồ ly tinh!!! _cả lũ đồng thanh

—Ấy mấy bạn hiểu lầm mình rồi đó! Mình đâu phải là hồ ly chứ!

—Thế mày là thứ gì?_một đứa con gái với cả tảng phấn trên mặt cất lời

— Ơ thì mình chỉ là ông cố cố nội của hồ ly tinh thôi!_ tôi nói cùng gương mặt con cún

Dứt lời cả lớp cười ồ lên, còn cái đám ỏng ẻo kia như núi lửa sắp phun trào. Muaaaaaaa buồn cười quá đi ^0^ Nhưng nghĩ kĩ lại chuyện gì đã xảy ra với cái tên hắc ám hôm bữa nhỉ? Đang suy nghĩ, thì cái cục đen sì đó đến ngay trước mặt tôi, và

tặng luôn câu nói đầu ngày

— Chào cưng! Hôm nay đi chơi với anh nha? Thương honey của anh nhứt trên đời ^×^

Tôi và cái lũ kia đến học máu. Ối trời đất quỷ thần ơi!

Hắn đúng là muốn tôi vỡ mật mà chết đi cho rảnh nợ!

— Úi dào là anh Eris à? Anh có bị ảo tưởng sức mạnh thì

cũng vừa vừa thôi nha. Tôi bận lắm còn lâu mới vắt ít vàng

ngọc của mình ra để đi với cục than, thông củm rồi thì đi đi,

ok con bê?

Dường như hiểu được những gì tôi truyền đạt hắn lủi thủi

bỏ đi. Úi lạy thánh Amen! Một cảm giác rất chi là yomost,

thoảng mái, sảng khoái…

(Bây giờ trở về với nhân vật nam chính xưng “hắn”)

Rồi hình bóng hắn lại hiển hiện trong tâm trí tôi. Mới gặp ngày qua rồi mà giờ sao lại nhớ, pha chút nuối tiếc vì quên

hỏi tên ân nhân…

Mắt mơ màng nhìn về một phương trời xa lạ nào đó, một hơi ấm phả vào vai, ai vậy???

—Em còn nhớ tôi mà phải ko?

Hơ, tôi quay về thực tế và điều tôi thấy là… hắn tựa lưng vào tôi…

— Là cậu đúng không?

Hắn lại cười có vẻ mảng nguyện:

— May quá! Cô công chúa nhỏ vẫn nhớ đến tôi. Và tên của hotboy (tự nhận hoàn toàn) này là Shiki, đừng quên nhé!

— Uhm, tất nhiên là tôi sẽ ghi nhớ_ đáp lại bằng giọng lí nhí

Rồi tôi ngủ tập hai, mà ngượng nhất là đã tựa vào hắn!!!!

Cũng tại lão quan gia kia (số 32) cùng núi bài tập toán làm

tui trắng đêm T_T

Lúc tỉnh lại thấy cái áo khoác của hắn trên người đã làm tôi hiểu phần nào vấn đề. Và mảnh giấy trước mặt càng làm

tôi phần thì xấu hổ, phần thì phấn khích

Nội dung:

—Em ngủ ngon chứ Violet? Tôi có chuyện phải đi trước thành

thật xin lỗi! (Mà em biết mình ngủ rất đẹp phải không, trông

mặt em cute kinh khủng) Tối nay gặp tôi tại Bar Black Rose, tôi sẽ giúp em tháo gỡ mọi thắc mắc….

Mong em,Shiki
« Chương TrướcChương Tiếp »