Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mãi Là Quản Gia Của Em

Chương 12: Chiến đấu đến cùng!!!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có tiếng đàn vọng ra rồi tiếng hát tuyệt diệu vang lên như

ru người ta vào giấc ngủ mãi mãi. Là cô ta!!! Lamia! Người cá

với mái tóc xám, đôi mắt sapphire. Đặc biệt cô ả là người cá

duy nhất có đuôi màu đỏ.

— Đến rồi à tiểu thư Violet Abertora đáng kính!_ giọng ngọt hơn kẹo dẻo

— Gađa nhạy nhỉ? Vào chủ đề chính đi, cô biết ta đến làm gì rồi đấy

Quay người, nhìn vào tôi, cô ả như muốn rớt cằm xuống đất.

“Thiên…thần…” thốt ra trong ánh mắt nhìn tôi như sinh vật la từ

trên trời rơi xuống

— Lời đồn thật sự chả nên tin! Cứ tưởng em xấu xí và kiêu

lắm, không ngờ lại xinh xắn, đáng yêu thế! Ta vốn cũng định để mấy chị em đưa em yêu lên đường. Thật không ngờ lại là tuyệt

sắc giai nhân hiếm có khó tìm nên hãy ở lại với ta nha ^3^

— Bớt lôi thôi dùm cái >< Tôi không phải con les! Tuy thông cảm, à...uh...chắc là vậy... với giới tính thật của cô, nhưng không có nghĩa tôi cho phép cô xưng lỗ mãng như vậy!!!!! Một cô

đi với tôi, hai tôi đành sử dụng vũ lực để lôi cô đi. Chọn đi!

— Đương nhiên, ta ko đi! Với lại cũng phải động tay động chân để

bắt cưng rồi. Tuy hơi hỏng hình tượng nhưng chịu thôi... Ả hiện nguyên hình nhanh như cắt. Lúc trước đẹp bao nhiêu thì

giờ kinh tởm bấy nhiêu. Vây sắt, cứng, nhọn được thay cho sự

uống lượng, mềm mại trước kia. Phần con người ở trên lộ diện

cả khối vảy cá đỏ lòe. Những chiếc răng dài và nhọn hoắt.

Móng tay chứa loại độc dược giết cả 10000 người trưởng thành

*tôi mới thành chứ chưa trưởng đâu à nha* (=độc gấp 10 lần mấy

nàng công chúa ếch đa màu trong rừng Amazon)... Còn cả đống thứ kinh dị nữa nhưng tác giả không tiện liệt kê (đúng hơn là trí

tưởng tượng xa xôi lắm kể cả tuần chưa hết) khi “angel” đại mỹ

nhân này trổ mã... Chớp nhoáng, dây thừng vàng_ vũ khí cổ điển của người cá

phóng trực tiếp vào tôi.

Chẳng biết ở đâu ra nhưng chỉ cần

muốn thì dây sẽ tự động bắn ra từ cổ tay, siết chết đối

phương. Tôi tránh được không mấy dễ dàng. Cô nàng thì vẫn như

điên như dại tấn công, mặc sức cho đòn tấn công nào tôi cũng né được, tuy bị xướt không ít =_= Đoàng...đoàng...tiếng súng bắn, vang lên liên tục

— Sao ngươi có được nó_ chỉ vào khẩu súng tôi cầm trên tay và

giọng như muốn ăn tươi nuốt sống tôi »_«

— Lamia, cô đừng tưởng tôi là hạng dùng tiền của mua chuộc

giống như bọn quý tộc từng làm. Còn khẩu Angel invisible (1)

này là hàng hiếm phải không nào_ cười đểu ***Giải thích***

— Angel invisible: là khẩu súng có khả năng giết cả người lẫn

cái loài quái dị khác (người cá, người sói,...) trừ quỷ và

vampire (vì vam chúng có khả năng tự miễn dịch và tái tạo lại vết thương rất tốt với nhiều loại đạn. Đạn của khẩu này

cũng nằm trong số đó) còn quỷ cũng có kháng thể với loại

này >hate< ***000*** Tiếng hét mang âm hưởng tru tréo của ả vang lên

— AAAAAA! Ta phải giết ngươi vì dám làm hỏng đi nhan sắc trời

ban của đại mỹ nữ_là ta Phát bắn thứ 3 trở đi của tôi rất “xui xẻo” vì trúng hết vào mặt cô ả. Chịu thôi! Do ăn ở, cứ tiếp tục mà tích phước may

ra chết còn toàn thay! Bỗng từ đâu một bóng đen lướt qua chỗ

tôi và đứng cạnh Lamia

— Ngươi là quỷ, không sai chứ? Sau câu tuyên bố thẳng thắn, tên mới xuất hiện cùng cô tiên cá

kinh dị «đơ như chưa bao giờ đơ». Không hẹn mà cả hai sinh vật lạ kia đồng thanh

—S...sa...sao cô b...biết... vậy...???

Đoàng...đoàng...đoàng...tiếng nổ liên thanh vang lên. Ba phát

trúng Lamia, ba phát bắn còn lại thì trúng tên đứng cạnh (biết ai rồi đó). Tay phải cầm khẩu Angel Invisible, tay trái cầm

khẩu súng giết được quỷ... Úi chao ơi! Ngầu quá! Một trong

những sở thích của tôi là dùng súng ngắn cả hàng tay... Rồi chính mình lại mắc một sai lầm chí tử (suýt chút nữa

là ra đi):khi Lamia tấn công, làm rơi khẩu súng yêu quý của tôi! Sẵn có dao dự phòng, tôi chém qua cổ cô ả và điều đáng nhẽ

phải rõ...

Nếu bạn có muốn giết một người cá với con dao (cắt cổ hay

đại loại như vậy) thì bỏ ngay cái ý tưởng ngu ngốc đó! Bởi vì thêm hai cái cổ (+đầu) khác sẽ mọc ra khi làm thế. Và điều tồi tệ chết người là cổ chính là đường truyền tính

hiệu gọi bầy đàn của người cá. Sau có vài phút ngắn ngủi

nữa thôi, hàng trăm hoặc nghìn “tiên” cá tức tốc có mặt tại

đây, với một quyết tâm duy nhất: băm tôi ra trăm mẫu

nhỏ...hic....hic...huhu... (T=T Em nó còn nhỏ dại! Mấy anh mấy

chị tha Thanks for reading ^^
« Chương TrướcChương Tiếp »