Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Madam Jung, Em Có Thích SM Không?

Chương 41

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy nhiên trong đám người đi không có Lâm Duẫn Nhi cùng Trịnh Tú Nghiên, William đang bị cuốn vào một vụ buôn bán trẻ em nên không để ý tới, anh ta không ngờ Trịnh Tú Nghiên và Lâm Duẫn Nhi vì Quyền Châu Du bị bắt cóc mà tham gia.

Hai người giành hết phần khen ngợi trong khi anh ta cũng bị cấp trên lơ đẹp. Kế hoạch lấy lòng Chính phủ bước đầu thất bại.

William càng thêm thù hận chồng chất, anh ta đưa bọn họ thông tin về hòn đảo cấm và đưa họ đến hòn đảo đó hòng giết chết họ bằng những con quái vật nguy hiểm trên đảo. Sau đó ngụy tạo chứng cứ rằng họ đi làm nhiệm vụ và chết thảm.

Đồng thời anh ta có thể sẽ có được cả bản công thức S227Y gần như hoàn chỉnh của Lâm Duẫn Nhi lẫn đạt được mục tiêu triệt tiêu những mầm mống còn sót lại của họ Trịnh bằng cách cử người của mình đi theo họ.

Điều mà William vạn lần không ngờ tới rằng Trịnh Tú Nghiên vẫn trở về nguyên vẹn, không sứt mẻ một miếng thịt trong khi trợ thủ của anh ta chết không còn một mống.

Trịnh Tú Nghiên trở về, William liền gặp riêng nàng và đưa những bằng chứng giả về việc Lâm Duẫn Nhi mới chính là kẻ đã giết hại cả nhà nàng chỉ vì trong cuộc họp năm ấy, người của Trịnh gia đã phản đối việc tạo ra chất S227Y.

Đồng thời William đưa ra những bằng chứng thuyết phục về việc Lâm Duẫn Nhi đang chế tạo ra chất S227Y đó.

William nói rằng muốn hợp tác cùng nàng trả thù cho Trịnh gia bằng cách đẩy Lâm Duẫn Nhi vào chỗ chết trong nhiệm vụ "chơi với cá mập" lần này.

Nhưng anh ta quên rằng, những chứng cứ như bản thảo của Lâm Duẫn Nhi, bản nháp hay những tờ giấy ghi chép mà anh ta đưa đều có chữ viết của Trịnh Tú Tinh. Trịnh Tú Nghiên ngay sau đó trở về liền lật lại những cuốn vở của Trịnh Tú Tinh và so với những chữ viết trên bản thảo. Nàng không còn nghi ngờ gì nữa, em gái của nàng chính là người cộng sự của Lâm Duẫn Nhi.

Trước đó, khi Trịnh Tú Nghiên khi còn ở Luân Đôn cũng đã từng nhờ những người bạn của ba mình điều tra về S227Y và kết quả nàng nhận được là thông tin về người đứng đầu trong nhiệm vụ đó – Lâm Duẫn Nhi.

Điều này làm cho Trịnh Tú Nghiên nghi ngờ có uẩn khúc, Trịnh Tú Tinh sẽ không tự nhiên đi điều chế ra thứ mà cha và ông nội đã ngăn cấm. Có lẽ, em gái nàng trước khi chết đã cố tìm ra chân tướng, Lâm Duẫn Nhi là cộng sự với con bé, không thể giết con bé được. Vậy còn chuyện Trịnh Tú Tinh tra tấn Lâm Duẫn Nhi, chân tướng rốt cuộc là như thế nào?

Có lẽ Trịnh Tú Nghiên nên tham gia vào phi vụ Alzheimer lần này thì may ra sẽ có được chân tướng. William hay Lâm Duẫn Nhi, Trịnh Tú Nghiên muốn tự mình điều tra rõ.

...

Nhiệm vụ chữa trị bệnh thoái hóa não do Quyền Du Lợi, Kim Thái Nghiên và Lâm Duẫn Nhi, và cách chữa trị là bằng cách tiêm thuốc kích thích phát triển mà Hayden đã tạo ra vào não của cá mập để chúng phát triển rồi sau đó lấy chất đó từ não cá mập ra, nhằm kích thích tế bào não của bệnh nhân hồi phục lại.

Trịnh Tú Nghiên trước khi đi thì mới biết được Simon là trợ tá đắc lực của William, đồng thời là người mà William cài vào để hạ Lâm Duẫn Nhi.

Sau khi nhiệm vụ hoàn thành thì lũ cá mập sổng chuồng và bắt đầu làm cho nước tràn vào khu nghiên cứu dưới biển. Trong lúc gần thoát ra, Trịnh Tú Nghiên đã thấy được chân tướng sự việc, Lâm Duẫn Nhi, hóa ra cũng chỉ là con chốt trong nhiệm vụ S227Y. Tất cả là do William đứng đằng sau thao túng.

Những người trong đội cuối cùng chỉ có Lâm Duẫn Nhi, Quyền Du Lợi và Trịnh Tú Nghiên là sống sót lên được mặt biển. William đã đưa thuyền đến Atlantis, một cuộc chạm trán nổ ra.

...



"Mọi chuyện là vậy đó. Vì bằng chứng có đủ nhưng lại không làm sao tố cáo được William. Bởi mọi việc anh ta làm đều có một lý do được ngụy biện hoàn hảo. Chỉ có tập hồ sơ về thân phận này mới giết được anh ta thôi. Cũng may là Simon không hề tin tưởng anh ta cho nên mới giữ lại tài liệu gốc về thân phận thật của William." Lâm Duẫn Nhi kể lại, cô từ từ xâu kết các chuỗi sự kiện chính lại với nhau.



"Thời gian qua mọi người vất vả rồi. Lam Vũ, xin lỗi lần đó đã bắn anh." Kim Thái Nghiên cười trừ, vỗ vỗ vai Lam Vũ.



"Không sao! Đều là người một thuyền cả." Lam Vũ bắt tay Kim Thái Nghiên.



"Vậy từ đầu đến cuối chỉ là kịch bản dàn dựng? Vụ án giết người cũng là giỡn chơi? Đều là William tự hại mình hại người, tự giết đồng đội của mình." Trịnh Tú Nghiên sững người không tin vào mắt mình. Mẹ kiếp! Nàng cứ tưởng màn kịch vạch mặt William lần này nàng sẽ là nữ chính tỏa sáng, hóa ra Trịnh Tú Tinh và Lâm Duẫn Nhi đã biết trước. Đáng chết, đã vậy còn biết trước rất lâu và đóng một màn kịch hoàn hảo để lừa nàng.



"Bọn tớ cũng vừa được Tú Tinh giải thích cách đây vài tiếng." Thôi Tú Anh và Từ Châu Hiền ôm đầu thở dài.



"Tớ chỉ biết sớm hơn cậu một chút thôi." Hoàng Mĩ Anh nheo mắt và đưa tay ra làm động tác "một chút xíu" khiến cả đám cười lăn lộn.



...



"Nghiên. Xin lỗi."

"Chị. Xin lỗi." Trịnh Tú Tinh dè dặt nắm tay Tống Thiến bước đến gần chị gái mình.

Hai con người nãy giờ bị nguyền rủa đến thảm hại cùng đồng thanh xin lỗi băng sơn đại nữ vương.

"Chị, em gái dẫn em dâu ra mắt chị." Trịnh Tú Tinh dắt Tống Thiến đang còn ngại ngùng lại đứng trước mặt Trịnh Tú Nghiên. Rồi cô buông tay người yêu ra và dang tay ôm lấy chị gái đang chực trào nước mắt trên khóe mi.

"Tú Tinh! Bao năm qua, đã để em chịu khổ? Đều là lỗi của chị, là lỗi của chị, chị đã không quan tâm em theo một cách đúng nghĩa. Tú Tinh, chị xin lỗi." Trịnh Tú Nghiên khóc sướt mướt.

"Người chịu khổ, người vì chị mà làm tất cả, người đó vì thù của họ Trịnh mà lao tâm khổ tứ, công sức người đó bỏ ra đều chỉ vì chị. Người đó là Lâm Duẫn Nhi, cũng là người dẫn dắt và bày mưu tính kế cho em gái chị. Em nghĩ, chị nên trân trọng người đó." Trịnh Tú Tinh buông chị gái ra và nhìn Lâm Duẫn Nhi đang khoanh tay ngắm hoàng hôn. Có lẽ họ Lâm muốn hai chị em họ Trịnh có chút thời gian để tâm sự.

"Xin lỗi vì màn kịch này mà đã khiến cho hai người hiểu lầm nhau." Tống Thiến khó xử nói.

Trịnh Tú Nghiên nhìn Tống Thiến rồi mỉm cười lắc đầu.

"Trân trọng Lâm Duẫn Nhi." Trịnh Tú Tinh chân thành nói sau đó nhìn về phía kia, Lâm Duẫn Nhi đang bước đến cùng Tống Thiến, chẳng biết Tống Thiến tự lúc nào đã rời khỏi đây và lôi kéo Lâm Duẫn Nhi đến đây.

"Em nghĩ, đến lúc em nên nhường lại sân khấu rồi." Trịnh Tú Tinh cười lém lỉnh trong khi Tống Thiến đẩy Lâm Duẫn Nhi về phía của Trịnh Tú Nghiên.

Đợi cho hai nhóc con kia đi rồi thì Lâm Duẫn Nhi mới chầm chậm tiến đến ôm lấy Trịnh Tú Nghiên.

"Duẫn là đồ lưu manh! Dám lừa gạt cả em!" Trịnh Tú Nghiên mếu máo nói rồi đánh liên tiếp vào người của Lâm Duẫn Nhi.

"Được rồi! Được rồi! Chỉ cần làm em không vui thì lỗi đều là do Duẫn hết." Lâm Duẫn Nhi ôn nhu vuốt ve tấm lưng nhỏ bé của Trịnh đại công chúa.

"Trịnh Tú Nghiên, Duẫn nhớ em, nhớ mọi thứ về em!" Lâm Duẫn Nhi nhẹ nhàng thủ thỉ khi môi của cô đặt nhẹ lên mái tóc của nàng, cô hít mạnh một hơi, cố thu hết hương thơm trên người nàng vào phổi.

"Duẫn! Chúng ta mãi ở cạnh nhau như thế này, cùng nhìn nhau già đi, được không? Em không muốn ly biệt nữa." Trịnh Tú Nghiên vòng tay quanh eo của Lâm Duẫn Nhi, nàng siết chặt hơn cái ôm của mình, chợt đau lòng vì thân hình của cô lại gầy hơn trước.

"Tú Nghiên, Duẫn yêu em. Một đời một kiếp cũng chỉ có em. Nếu có kiếp sau, Duẫn sẽ lại tìm em, sẽ lại yêu em." Đôi mắt nai nhìn xoáy thẳng vào đôi mắt của nàng khiến cô nàng họ Trịnh lại đỏ mặt thẹn thùng

"Nói láo! Làm sao Duẫn biết em là ai ở kiếp sau mà tìm?" Trịnh Tú Nghiên bĩu môi.

"Chỉ cần em không đổi tên họ, thì em ở đâu, Duẫn cũng sẽ tìm em." Lâm Duẫn Nhi đan bàn tay của mình vào bàn tay của nàng, một tay ôm eo nàng, đưa mặt của cả hai hướng ra biển đón từng đợt gió mát.

"Duẫn! Em cũng yêu Duẫn." Trịnh Tú Nghiên nhẹ nhàng nói, mặt cúi xuống để che đi một mản ửng hồng đã lan sang hai lỗ tai bé xinh.

"Duẫn sẽ ghi nhớ thời khắc này!"

"Em cũng sẽ khi nhớ thời khắc này!"

"Thời khắc Duẫn nói yêu em?" Lâm Duẫn Nhi hỏi lại.

"Không! Là thời khắc Duẫn hứa một đời một kiếp với em." Trịnh Tú Nghiên cười thật tươi nhìn con người cao hơn.

...

Trở về đất liền, Lâm Duẫn nhi liền đem toàn bộ câu chuyện và những bằng chứng mình đã điều tra được phô bày ra trước mặt Chính phủ nước X.

Tổng Thống và Thủ tướng đã vô cùng tức giận và cho người bắt giam William, đồng thời trao thưởng và tặng bằng khen cho Lâm Duẫn Nhi, Trịnh Tú Tinh, Kim Thái Nghiên, Quyền Du Lợi. Đồng thời ban quân hàm và phong Lâm Duẫn Nhi thành Đại tá, Trịnh Tú Nghiên và Trịnh Tú Tinh đồng chức Thượng tá.

Lâm Duẫn Nhi vẫn tiếp tục làm bác sĩ để che giấu thân phận thật sự, cô là người bước lên vị trí Đại tá, chức vụ cao nhất khi tuổi còn rất trẻ và là hình mẫu lý tưởng cho cả nam lẫn nữ. Lần này, madam Jung lại đau đầu trong việc giữ người yêu.

Và nhiệm vụ tiếp theo của Lâm Duẫn Nhi lại là hoàn tất bước cuối cùng của nhiệm vụ Alzheimer – thu sản phẩm từ não cá mập. Lần này nhiệm vụ được giao cho Lâm Duẫn Nhi, Kim Thái Nghiên, Quyền Du Lợi, Trịnh Tú Tinh và Chính phủ mong muốn họ sẽ cẩn thận hơn trong việc đối phó với những con cá mập.

Dĩ nhiên, Lâm Duẫn Nhi không muốn tiếp tục chơi đùa với mấy con cá thích ăn thịt người đó đâu.

...

Sau đó là một bữa tiệc được chiêu đãi để mừng sự kiện Lâm Duẫn Nhi cuối cùng cũng rước được Trịnh đại tiểu thư về nhà. Lâm Duẫn Nhi và Trịnh Tú Nghiên cuối cùng cũng dắt nhau đi đăng ký kết hôn, hôn lễ sẽ diễn ra vào tháng sau ở đảo Bali.

Lâm Duẫn Nhi cùng với đám Kim Thái Nghiên và Quyền Du Lợi không hẹn mà cũng nhau mặc vest. Chỉ khác một điều đó chính là Lâm Duẫn Nhi chọn một bộ vest màu trắng trong khi hai người kia một đen một xám.

Lâm Duẫn Nhi cũng định mặc váy nhưng khổ một điều đó chính là mặc váy thì có thể không nhảy cùng Trịnh Tú Nghiên được.

Một chiếc Roll-Royce đen chạy đến, cánh cửa từ từ mở ra, một đôi chân trắng thon bước xuống. Đôi giày cao gót màu trắng, có đính viên pha lê hình con bướm được gắn ở đầu giày, vẻ lấp lánh của viên đá dưới giày càng làm tôn thêm vẻ quý phái và sang trọng cho chiếc váy và chủ nhân của nó.

Trịnh Tú Nghiên bước xuống xe, một tay nâng váy, một tay che ngực, nàng thanh thoát di chuyển vào nơi có ánh đèn sáng rực.

Trịnh Tú Nghiên hôm nay chọn một bộ váy màu trắng, rất hợp tông với Lâm Duẫn Nhi, mái tóc màu hạt dẻ uốn nhẹ được buông xõa trên bờ vai trần trắng nõn như búp măng mới nhú.

Trên cổ nàng là một sợi dây chuyền bằng vàng mỏng và vừa khít với cái cổ kiêu hãnh như hoa loa kèn. Tay nàng đeo chiếc vòng Cartier Love bằng vàng và được đính kim cương, là cùng một kiểu dáng với cái vòng mà Lâm Duẫn Nhi đang đeo.

Đồ ngốc đó trước dạ tiếc hôm nay đã mua và nằng nặc đòi tự đeo và vặn ốc khóa cho chiếc vòng.

Còn nói cái gì mà đôi lứa yêu nhau đeo cái vòng này mới ý nghĩa, còn nói là phải tự tay người mình yêu với được vặn con ốc đó.

Vừa nghĩ đến vẻ mặt phỡn của đồ ngốc đó, Trịnh Tú Nghiên lại bất giác mỉm cười khiến cho Hoàng Mỹ Anh và Từ Châu Hiền đi bên cạnh nàng từ lúc nào nàng cũng không biết cho đến khi Hoàng tiểu thư lên tiếng.

"Họ Trịnh. Hôm nay cậu chưa uống thuốc hả? Dẹo qua dẹo lại chỗ bọn tớ làm bọn tớ chóng cả mặt nên phải đến đi theo sau cậu để xem cậu làm cái trò mèo gì này."

"Đang nghĩ lung tung thôi." Trịnh Tú Nghiên mỉm cười đáp lại.

"Nghĩ đến họ Lâm hả?" Hoàng Mỹ Anh trêu chọc.

"Chứ Trịnh đại tiểu thư còn nghĩ đến ma nào được nữa đây Mỹ Anh." Từ Châu Hiền cười phá lên làm cho Trịnh Tú Nghiên ngượng đến đỏ mặt. Rõ ràng là nàng nhớ người ta nhưng lại thẹn thùng không dám xác nhận.

"Ủa? Không phải họ Lâm đứng đằng kia sao? Ồ, còn cầm tay một vị mỹ nữ nào đó. Trời ơi, cảnh đẹp hiếm có nha." Hoàng Mỹ Anh và Từ Châu Hiền nói, hai nàng muốn xem Trịnh Tú Nghiên khi ghen lên thì sẽ bao nhiêu là tức giận lộ ra đây. Vẻ băng sơn đó chắc chắn sẽ sụp đổ cho coi.

Hoàng Mỹ Anh và Tứ Châu Hiền đều hiểu tính của Lâm Duẫn Nhi sẽ không bao giờ có thói trăng hoa, nhưng mà Lâm Duẫn Nhi đây thì đẹp gái, tiền tài tương lai sáng lạn nên mỹ nữ theo sau đuôi không phải là không thiếu. Cho nên chuyện này chắc chắn sẽ làm cho Trịnh đại nữ vương tức đến chết.

---

Ps: mình đang rất rất lười :(( mình mất hết năng lượng rồi :((
« Chương TrướcChương Tiếp »