Chương 38

Ngồi được một lúc nữa thì Lâm Duẫn Nhi từ phía xa xa đã thấy một con thuyền lớn đi đến. Cô mỉm cười gọi Quyền Du Lợi dậy, cả ba cùng ra đứng đón con thuyền.

Trái với vẻ mong đợi của cả ba người, bóng dáng của William xuất hiện trên thuyền lớn cùng với thủ hạ của anh đến. Ánh mắt của William nhìn họ đầy vẻ khiêu khích, bỡn cợt và cũng có một tia khinh thường nào đó.

Lâm Duẫn Nhi nắm tay Trịnh Tú Nghiên, hai người cùng với Quyền Du Lợi thận trọng bước lên thuyền. Ánh mắt dè chừng của Lâm Duẫn Nhi được William thu hết vào tầm mắt nhưng đáp lại là một cái cười nhếch mép bí ẩn.

Lâm Duẫn Nhi thấy William tiến đến gần họ thì cô liền giật lấy túi đeo mà Trịnh Tú Nghiên đang cầm khiến nàng nhìn cô trong ngỡ ngàng. Rõ ràng không phải đã nói là sẽ tin tưởng nhau hay sao? Vì sao? Vì sao lại lật mặt một phát rồi đem đẩy nàng xuống hố sâu vạn trượng?

Nhưng cái khiến Trịnh Tú Nghiên hiểu lầm chính là sự gấp gáp và vẻ mặt băng lãnh của Lâm Duẫn Nhi. Thật ra cô chỉ muốn tất cả mọi nguy hiểm đều nhắm vào cô, những gì cô muốn là sự sống của cả hai hoặc là của nàng.

"Mau đưa lọ thuốc cho tôi. Trịnh Tú Nghiên, cô còn đợi cái gì?" William thấy vẻ đề phòng của Lâm Duẫn Nhi thì dừng bước lại và vỗ tay cười lớn. Muốn giết Lâm Duẫn Nhi, thì cứ nhằm vào Trịnh Tú Nghiên là được.

Anh ta búng tay một cái, hai thủ hạ phía sau liền dọn ra một cái ghế và một cái bàn nhỏ, một chai rượu vang được đem đến đặt trên bàn cũng với một cái ly thủy tinh. William vừa hớp một ngụm rượu vừa cười.

"William D.Erost, anh chính là hung thủ đã giết cả nhà Tú Nghiên." Lâm Duẫn Nhi nói. Thì ra từ đầu đến cuối, William đã đi trước cô một bước, bao gồm cả việc kéo Trịnh Tú Nghiên về phe hắn ta.

"Đến giờ mà cô vẫn diễn mãi cái vai Thánh nữ đó sao, Im YoonA?" William cười lớn.

"William, tôi muốn tự mình định đoạt mạng sống của cô ta." Trịnh Tú Nghiên lạnh lùng nói đoạn rút ra con dao găm, chính là con dao cùng cặp với con dao của Lâm Duẫn Nhi.

Trịnh Tú Nghiên không còn cách nào, nàng nghĩ bây giờ chỉ còn cách diễn một màn kịch để đợi ca trực tiếp theo đến. Chắc sẽ sớm thôi! Ba người họ, có thể đánh nhau một trận sống chết với William nhưng thì sao, khả năng Lâm Duẫn Nhi bị thương là rất cao, nàng không muốn.

Trịnh Tú Nghiên mặt vô thanh sắc đi về phía Lâm Duẫn Nhi, một dao hướng tới chỗ cô đứng. Nàng quay lưng với đám người William nên anh ta không thấy được trong ánh mắt của nàng, có sự yêu thương cùng đau xót. Là bất lực vì bản thân không thể nghĩ ra một kế sách nào hay hơn, là đau đớn vì tiếp tục chứng kiến sự lạnh lùng của cô lần nữa hiện hữu, là mệt mỏi vì phải tiếp tục vở diễn của chính bản thân nàng.

Lâm Duẫn Nhi như chìm vào ánh mắt của nàng, cô liền lách người, ôm trọn nàng vào lòng, nhẹ nhàng kéo tay đang cầm dao của nàng đưa lên cổ, khống chế nàng. Bây giờ, Lâm Duẫn Nhi mới hiểu, hóa ra nàng vẫn về cùng một phe với cô. Trịnh Tú Nghiên không có lừa dối cô.

Cả hai đều biết, một màn kịch được diễn ra bây giờ chính là kế sách để kéo dài thời gian, đợi đám người kia tới nhưng chỉ sợ, đến khi đám của Kim Thái Nghiên tới thì thứ thu được lại là ba cỗ thi thể đã lạnh.

Nhìn bên ngoài có vẻ như Lâm Duẫn Nhi đã dùng lực rất mạnh nhưng thực chất rất nhẹ nhàng ôm lấy nàng. Trịnh Tú Nghiên nhắm chặt mặt để cho một dòng lệ chảy ra rồi nàng gắt gao dựa vào lòng Lâm Duẫn Nhi.

Trên thế gian này, mãi mãi không có cái ôm nào bình yên và an toàn như cái ôm mà Lâm Duẫn Nhi mang đến cho nàng.

"Chỉ có tôi mới biết bản công thức S227Y và công thức chữa bệnh thoái hóa não. Nếu anh tiến một bước, tôi liền cùng Trịnh Tú Nghiên đi xuống hoàng tuyền." Lâm Duẫn Nhi hét lớn, lúc này cần kéo dài thời gian đợi cứu viện đến, chỉ cần đi chệch đường một tí là sẽ mất mạng, cô không muốn Tú Nghiên gặp nguy hiểm

"Thưa Ngài, nếu chúng ta không tiến lên, có thể sẽ thất bại." Một thủ hạ của William lên tiếng.

"Im đi, cái mà chủ nhân cần là một Trịnh Tú Nghiên nguyên vẹn chứ không phải một cái xác." William bất động thanh sắc, chủ nhân đột nhiên đổi ý không muốn giết Trịnh Tú Nghiên mà muốn đem cô ta còn sống còn thở trở về.

Trịnh Tú Nghiên trong lòng đã không còn nghi ngờ gì nữa. William thật sự đúng như những gì trong tập hồ sơ ở phòng của Simon ghi.

"Duẫn! Không phải em không tin Duẫn mà là vì gia đình em cần một bằng chứng chứng minh Duẫn trong sạch. Có như vậy, em mới không cảm thấy có lỗi với những người khuất mặt của Trịnh gia."

...

Lúc này từ phía sau. Hoàng Mỹ Anh đứng giữa, bên phải của nàng là Thôi Tú Anh và Kim Thái Nghiên, bên trái của nàng là Hắc Tần và Lam Vũ. Bọn họ vừa nhận được tin William rời khỏi đất liền đến Atlantis thì liền trực tiếp bố trí quân lực theo phía sau để tiếp viện kịp thời cho Lâm Duẫn Nhi.

"Tớ và cậu sẽ chia nhau ra giải quyết đám lính phía bên trái." Thôi Tú Anh và Kim Thái Nghiên lên kế hoạch.

Hoàng Mỹ Anh nói tiếp: "Hắc Tần và Lam Vũ sẽ giải quyết đống bầy nhầy bên phải. Trong khi tôi sẽ cho tàu ngầm của cảnh sát nhẹ nhàng tiếp cận và hỗ trợ hai bên mạn thuyền."

"Cứ thế mà làm." Xong rồi nhóm người tách ra làm hai hướng.

Thôi Tú Anh và Kim Thái Nghiên tiếp cận vài tên lính đứng canh bên hông thuyền, hai người tiến đến trong im lặng và hạ chúng bằng một vài mũi thuốc gây mê. Trên tinh thần hòa bình và không gây sát thương, hai người họ đã thành công không làm ai phải chết, cho dù đó có là người của quân địch.

Phía bên đây Hayden và Lam Vũ cũng giải quyết gọn gàng đám lính canh, tuy nhiên tên cuối cùng phát hiện ra Lam Vũ cho nên Hayden buộc phải dùng đến vũ lực bóp miệng hắn và đâm mũi kim vào cổ hắn.

Tống Thiến xuất hiện như một bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, trên mặt nàng vẫn là chiếc mặt nạ lông công của năm nào.

Nàng nhẹ nhàng tiến vào khoang lái ngay sau khi những tên lính canh hai bên hông thuyền đã bị hạ. Nhìn mũi thuốc mê trên tay mình, Tống Thiến thở dài ảo não, trước đây cho dù có tệ nhất thì cũng dùng đến dao, bây giờ lại đi đánh nhau bằng mũi kim chứa thuốc gây mê. Thật là gây sầu não cho nàng.

Mặc dù có vài năm không luyện tập lại võ thuật nên kĩ xảo và tốc độ ra đòn của Tống Thiến cũng chậm đi một ít nhưng dù sao thì nàng cũng đã kiểm soát được khoang lái trong sự im lặng.

Khi Kim Thái Nghiên định tấn công một tên ở gần chỗ William thì bị hắn ta phát hiện. Lỡ phóng lao thì phải theo lao, Kim Thái Nghiên nhờ có sự trợ giúp của Thôi Tú Anh nâng người cô lên nên cô đã nhảy lên đạp thẳng vào mặt tên lính.

William quay lại khi nghe được tiếng động mạnh thì phát hiện những thủ hạ của anh ta lần lượt bị chế ngự khiến cho tình hình trên tàu vô cùng hỗn loạn.

Tàu ngầm của cảnh sát do Hoàng Mỹ Anh chỉ huy cũng dần nổi lên mặt nước và bao vây xung quanh con tàu lớn của William. Lần này thì quá trễ để anh ta có thể cứu vãn tình thế.

William đẩy những tên lính xung quanh mình lên để chúng chết thế thân trong khi bản thân anh ta định bỏ chạy. Lâm Duẫn Nhi kéo Trịnh Tú Nghiên ra phía sau và phóng dao về phía một tên lính đang hướng về phía hai người. Tên kia né được mũi dao do Lâm Duẫn Nhi phóng tới nhưng đáng tiếc không né được liên hoành cước ngay sau đó của cô.

Tình hình cực kỳ hỗn loạn, hai bên không ngừng đấu đá lẫn nhau. Trịnh Tú Nghiên không chịu được nên cũng động tay động chân khởi động xương khớp một chút.

Trịnh Tú Nghiên thấy William có ý định bỏ trốn thì nàng liền chặn đường hắn ta lại, cùng lúc đó, một bóng người từ khoang lái của tàu nhảy xuống. Là Trịnh Tú Tinh.

Một Trịnh Tú Tinh bằng xương bằng thịt. Khuôn mặt của cô vẫn lạnh lùng như năm nào, từng đường nét góc cạnh đẹp đến mê người.

Không để ý đến vẻ mặt sửng sốt của chị gái, cô liền nhanh như cắt tung một cước về phía William, anh ta định móc súng nhưng chân cô lại nhanh hơn anh ta một bước, liên tiếp những cú đá vào bụng và đầu William.

Tốc độ ra đòn cực kỳ nhanh và chính xác, đánh chính xác vào các huyệt đạo trên người William khiến anh ta choáng váng, lúc lấy lại tinh thần thì phát hiện chính mình bị còng vào thanh sắt trên boong.

...

Trịnh Tú Nghiên thay đổi sắc mặt, từ phía sau lưng của Lâm Duẫn Nhi bước đến gần chỗ mà William đang bị còng, xung quanh anh ta là một vài đặc viên cảnh sát. Nàng như có như không mỉm cười và hơi cúi đầu chào anh ta.

"Xin chào! Đặc vụ cấp cao đến từ nước A, đặc vụ JS3018, Trịnh Lý Minh, Jung Lee Min."

Hóa ra nàng đã biết từ lâu, Trịnh Tú Nghiên, rốt cuộc nàng đã giả vờ bao lâu.

Màn kịch này, khi nào thì hạ màn?

Trịnh Tú Nghiên cười nhếch mép, sau đó lại đưa tay ra có ý định bắt tay anh ta nhưng chợt nàng rụt tay lại và cười, nói: "Ồ! Tôi quên mất anh đang bị khóa tay. Thật xin lỗi." Lời nói của Trịnh Tú Nghiên khiến đám người trên tàu cười chế giễu William.

"Tự nhận là con riêng của ông nội tôi trong khi không hề đưa ra bằng chứng xác minh. Ông nội dĩ nhiên là không nhận người này, từ đó căm thù cả Trịnh gia và muốn triệt tiêu hết hậu nhân họ Trịnh." Trịnh Tú Tinh rót rượu vào ly, cô ngồi nhàn nhã vắt chân ngồi trên chiếc ghế ban nãy của William.

Trịnh Tú Tinh khẽ đung đưa cái ly thủy tinh rồi nốc cạn thứ chất lỏng trong đó đoạn nói tiếp: "Trở thành đặc vụ cấp cao của nước A, được cài vào quân đội của chính phủ X, làm nhiệm vụ chỉ huy quân đội. Anh ta viện cớ tăng cường bảo vệ lãnh thổ quốc gia X mà đề xuất ý kiến chế tạo ra S227Y, vị thuốc làm tê liệt thần kinh não người, biến một người bình thường thành người thực vật."

"Sau đó vì người của Trịnh gia phản đối nên anh ta dùng vũ khí sinh học của quân đội để thủ tiêu cả nhà họ Trịnh. S227Y và chất chữa trị bệnh thoái hóa não sau khi có được công thức làm, anh ta sẽ lập tức chuyển nó về A." Lâm Duẫn Nhi tiếp lời.

"William đây còn dùng Crystalline Iris, lừa chúng tôi giết những đồng đội người nước A của anh ta, những người mà có khả năng cản đường thăng quan tiến chức của anh ta và cũng để chứng minh sự trung thành của anh ta với nước X." Lam Vũ cười khẩy.

"Cái gì? Vậy là những người chết trong vụ án năm đó đều đến từ nước A?" Trịnh Tú Nghiên không thể tin nổi.

"Những thông tin cảnh sát thu thập được là những cái vỏ được tạo ra để bảo vệ những những người thuộc nước A đang ở tại nước X. Họ cũng chính là những nội gián được cài kỹ lưỡng vào nước ta." Hayden nói.

"Vậy tại sao lúc bị bắt, anh không khai thẳng ra họ là nội gián?" Thôi Tú Anh thắc mắc.

"Sau này chúng tôi điều tra sâu hơn mới biết được họ là nội gián, còn trước đó, chúng tôi chỉ biết họ đến từ nước A. Mà nếu khai thẳng ra thì ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến chính trị hai nước. Sẽ là cái cớ để bùng nổ chiến tranh." Hayden giải thích.

"William đây rất thông minh, dùng Crystalline Iris để giết các đặc vụ người nước A, đồng thời cũng là cộng sự của anh ta. Viện cớ tăng cường phòng bị quân đội và chữa trị bệnh mà đề xuất nhiệm vụ S227Y và Alzheimer. Cho dù có tra sâu hơn thì cũng chỉ giúp anh ta được chính phủ nước X tin tưởng, còn về phía bên nước A, anh ta sẽ được thăng quan tiến chức, một mình một mã nhận hết phần thưởng. Những đồng đội đã hi sinh của anh ta sẽ được khai tử như một tai nạn nghề nghiệp." Quyền Du Lợi nói.

"Crystalline Iris là một đội sát thủ do chính phủ nước A đào tạo, là những đứa trẻ không cha không mẹ. Crystalline Iris được tạo ra nhằm mục đích hỗ trợ quân đội tiêu diệt những kẻ nội gián, giúp đỡ ngầm cho binh đội nước A nhưng William đã lợi dụng tổ chức này để thi hành những phi vụ cá nhân. Bịa đặt một lời khai giả, dùng chính lòng yêu nước của những người trong Crystalline Iris để giúp anh ta tiến thân. Vì khi bị bắt, cho dù có khai như thế nào thì vẫn hoàn một con đường chết. Việc này sẽ không bao giờ đến tay của các vị lãnh đạo cấp trên đâu vì nó sẽ được giấu nhẹm ngay sau đó." Lâm Duẫn Nhi nói.

"Hay lắm, các người hay lắm." William cười sằng sặc, một kế hoạch hoàn hảo từ đầu đến cuối lại bị bọn nhóc này biết hết.

...

Cá là đọc xong chương này nhiều má bỏ truyện tại tình tiết nó nhảm quần =))))

Ps1: vốn dĩ là không định đăng, một phần là dạo này tác giả mắc nợ nhiều thứ quá, một phần là vì từ chap này trở đi sẽ là phần kịch tính của truyện. Phần này định sau khi in ra sách rồi mới đăng, mà thôi lỡ đăng rồi thì ai mua sách sẽ đọc được phần bonus nha =))) (bật mí nhỏ là PG 17+ =))) À trong sách sẽ có thêm vài chỉnh sửa so với bản đăng trên watt nha :3

Ps2: Nói chung hồi đó định viết tới chương 36 là end rồi, xong cho bonus đám cưới thôi nhưng bữa viết hết chương 36, tác giả xỉn nên có thêm vài chương hack não =)))) Đừng trách mình nha =)))))))))

Ps3: rủ mua sách là để tiền nó giảm thôi chứ ko có ý định lừa gạt gì đâu =))). Ban đầu định in 1 cuốn cho bản thân rồi để dành đọc lại tự kỷ thôi mà người ta ko in nên phải đi rủ rê T_T. Nói thẳng ra vầy để mắc công bị nói lợi dụng hihi. Tại hồi đó bị 1 lần rồi nên sợ lắm lắm ý =))). Miệng đời là thứ ghê gớm nhất luôn =)))))))

Ps4: đừng hối chap nữa nha, tại bận nên không đăng được chứ không phải quỵt truyện đâu, truyện viết dở chetme mà quỵt cái quờn gì =))) Truyện cổ trang đang lắp sườn nha :3, cũng cẩu huyết ngược dữ lắm. Hay các cậu đề cử ai sẽ làm nữ phụ ác độc trong truyện cổ trang đi =)))

Không liên quan nhưng hình des lần này đẹp =))))