Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 81: Ngũ hoàng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Dĩm

"Cô ... sao cô lại có video này ..." Hàng mi dài khó chịu run lên, lúc này mới nhìn thấy Mạc Nghiên bất lực, đột nhiên người phụ nữ cười một tiếng, mí mắt hơi rũ xuống ẩn chứa vẻ giễu cợt trong đôi mắt: "Ồ, cũng đúng... Mấy người đều có video chúng ta làʍ t̠ìиɦ... Làm sao lại không có video trong điện phủ được... Thân phận của các anh..."

“Bảo bối như lạnh lùng thông minh, anh tin em đã đoán được rồi.” Mộc Trạch Uyên nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong vòng tay với đôi mắt sâu thẳm.

"Anh ở trong giới pháp luật, Tư Đồ Dịch bên y học, Tiêu Mục Thần lĩnh vực kinh doanh, Cung Kỳ Diệp thì quân sự, Diệp Hàn Ngự ở trong giới chính trị ... Tôi thực sự vinh dự được biết năm vị hoàng đế nổi tiếng …” Đôi môi đỏ mọng cong lên. "Đương nhiên. Những người khıêυ khí©h chúng ta không biết thi thể đã ở đâu, bảo bối đừng chạy, nếu không những người xung quanh..."

Lời nói của Tư Đồ Dịch khiến thân thể Mạc Nghiên run lên, lý trí vừa mới trỗi dậy của cô đã bị ép vào nơi sâu nhất trong trái tim cô.

"Chỉ cần em ngoan ngoãn ở lại bên cạnh chúng ta, thì không cần lo lắng ..." Nhìn vầng trán đổ mồ hôi trong phòng điều hòa, Mộc Trạch Uyên đau khổ lấy khăn lụa đen của mình ra, nhẹ nhàng lau đi. "Ừm…."

“Video của Phương Thiến Tâm, bảo bối muốn làm gì.” Mộc Trạch Uyên đan ngón tay của mình vào ngón tay của Mạc Nghiên, đôi mắt xanh lục sau mắt kính nheo lại vì sung sướиɠ.

“Ưm… Chưa nghĩ tới, trước hết cứ vậy đi.” Mạc Nghiên điều chỉnh tư thế để tựa vào trong vòng tay của người đàn ông một cách thoải mái hơn.

“Có cần anh giúp giải quyết cô ta không?” Lời nói lấp lửng phát ra từ Tư Đồ Dịch, nhưng trong mắt anh lại lộ ra vẻ tàn nhẫn và sát khí mạnh mẽ, như thể chỉ cần cô mở miệng là sẽ tìm người đối phó Phương Thiến Tâm.

"Đừng ... Tôi sẽ tự mình giải quyết. Cái tát hôm nay là cảnh cáo cô ấy. Nếu cô ấy còn dám ra tay nữa, nhà họ Mạc cũng không dễ trêu đâu." Cô không muốn họ ra tay, kẻo phải mắc nợ ân huệ, nếu không sẽ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của người đàn ông này trong tương lai.

"Vậy vừa rồi em nói cái tát này là dành cho" Mạc Nghiên ", không phải bảo bối là Mạc Nghiên sao?" Mộc Trạch Uyên không ngừng cọ xát đôi môi mỏng của mình vào tai cô, khiến giọng nói trầm thấp gợi cảm của cô bị kẹt lại.

Nghe câu hỏi của người đàn ông, Mạc Nghiên không dám xem nhẹ, suy nghĩ hồi lâu, cô chậm rãi nói: "Đó là lời tạm biệt với tôi lúc trước từng ngốc nghếch

..."

“Hì hì, bảo bối trước đây thật sự rất ngốc, nhưng cũng may là bây giờ đã thông minh hơn rồi!” Nghe xong câu trả lời của cô, Mộc Trạch Uyên cười thầm.

Cảm nhận được nụ cười của anh như xuyên thấu l*иg ngực, lòng Mạc Nghiên dâng lên một cảm xúc khó tả, cô nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ bằng ánh mắt có chút vô hồn …

Kiếp trước và kiếp này chưa từng yêu, lại gặp phải chuyện đau lòng này khi xuyên không, tưởng rằng mình có thể bắt đầu lại cuộc sống sau khi thích nghi tốt, nhưng không ngờ lại bị mấy tên hoàng đế này giam giữ bên cạnh.

Đàn ông đẹp trai dễ mê hoặc phụ nữ, huống hồ là cứu họ trong lúc nguy cấp nhất. Cô sợ ... sợ mình mất lòng ... trong đầu cứ nghĩ mãi về những gì họ đã làm với mình, để cho cái đầu khờ khạo của cô thạnh tịnh …

Tư Đồ Dịch nhìn vẻ mặt bối rối của Mạc Nghiên qua gương sau, sau đó liếc Mộc Trạch Uyên.

... Không biết càng tốt ... Tư Đồ Dịch và Mộc Trạch Uyên nghĩ …

Khi Mạc Nghiên bắt đầu cảm thấy mất mát, cô không chắc chắn quyết định của mình, cũng sẽ buông lỏng phòng bị, đây là cơ hội tốt để gia tăng tình cảm của Mạc Nghiên dành cho bọn anh.
« Chương TrướcChương Tiếp »