Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 79: Hợp tác

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Dĩm

“Hừm, sau này đừng giả vờ quen biết chúng tôi.” Thẩm Vũ liếc nhìn người phụ nữ đang sững sờ với vẻ khinh bỉ rồi chậm rãi rời đi.

Nhìn bóng lưng biến mất ở cửa, chiếc hộp trống rỗng, Phương Thiến Tâm một mình đứng ở trung tâm, đột nhiên từ trong miệng người phụ nữ cười hắc hắc và trầm thấp: "Hahaha! Mạc Nghiên, tôi nhớ cái tát mà cô cho tôi ..." Trong mắt cô ta hiện lên vẻ hung ác như một con rắn.

"Ai nha! Đường đường là tiểu thư Phương gia mà sao lại làm bàn thân thành bộ dạng này rồi?" Người phụ nữ ưu nhã dựa vào bên cửa, đôi mắt hơi nheo nhìn Phương Thiến Tâm đang sa sút tinh thần.

“Cô là … người phụ nữ bên cạnh Ngạo Thiên". Phương Thiến Tâm cụp mắt xuống vuốt lại mái tóc rối bù, lộ ra vẻ ủ rũ khi mở mắt ra lần nữa. “Lần đầu gặp mặt, tôi là Diệp Linh.” Cô mím môi đỏ tươi, khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt thông minh có chút vui tươi, ngón trỏ mảnh khảnh khẽ vén tóc bên má.

"Cô tới đây để diễu võ dương oai sao, nếu vậy thì cô đi được rồi". Phương Thiến Tâm lấy túi mỹ phẩm ra, bôi một ít phấn mỏng lên con dấu đỏ, với ý định che đi sự xấu xí.

“Tất nhiên là không, tôi rất chân thành nói chuyện với cô, dù sao thì mục tiêu của chúng ta đều giống nhau, phải không?” Ngón trỏ của Diệp Linh lắc lư từ bên này sang bên kia trước ngực cô, và nụ cười ranh mãnh cô làm người phụ nữ trông khá dễ thương.

“Hừm, tôi có thể tự mình giải quyết cô ta, cô thì có bản lĩnh làm gì” Phương Thiến Tâm khinh thường nhìn người phụ nữ, nhưng trong lòng tức căm hận muốn gϊếŧ chết người phụ nữ quyến rũ Ngạo Thiên.

"Tôi đương nhiên có thể, chỉ cần Mạc Nghiên tìm một người bắt cô ta làm vài đoạn video, chắc chắn sẽ thân bại danh liệt, tất nhiên hôm nay cô cũng phát hiện, người đàn ông bên cạnh cô ta không dễ giải quyết, tôi có thể kiềm chân Ngạo Thiên với bọn họ, kế hoạch chắc chắn hoàn mỹ, cần thiết là phải tìm người, dù sao bây giờ tôi cũng khó mà y theo lúc trước, cũng không có cách tìm được ai khác! "Đôi môi đỏ mọng làm cho người ta muốn hôn Phương Thiến Tâm.

“Cô đúng là không biết xấu hổ, đến lúc xảy ra chuyện, làm sao tôi có thể chắc chắn rằng cô sẽ không gieo rắc rối cho tôi.” Phương Thiến Tâm cười lạnh.

"Vậy thì ... cô cho rằng mình có thể dễ dàng tiếp cận Mạc Nghiên với danh tiếng hiện tại sao? Tôi sẽ nghĩ cách tiếp cận cô ta, để cô ấy cắn câu." Diệp Linh nhếch miệng đưa lòng bàn tay liếc mắt nhìn khuôn mặt người phụ nữ xanh mét: “Hơn nữa, Long Khanh Phong vừa mới xóa bỏ quan hệ, cũng phải khiến cô nghĩ mình nên trừng phạt anh ta sao?” Diệp Linh cười, càng thấy Phương Thiến Tâm mặt trầm xuống càng vui hơn. "Đừng lo lắng, hắn trong chốc lát sẽ không còn tốt đẹp, cô xử lý hắn là được rồi."

Phương Thiến Tâm cụp mắt xuống che đi những cảm xúc u ám hỗn loạn. “Tôi khá tò mò, tại sao cô muốn loại bỏ Mạc Nghiên?” Mở mắt ra và nhìn khuôn mặt hoàn mỹ trong gương với đôi mắt không chút dao động.

“Tại sao… vì cô ta cướp đi thứ không thuộc về mình, ha ha.” Đôi mắt Diệp Linh lóe lên tia ghen tị cùng sự tàn nhẫn, Phương Thiến Tâm nheo mắt lại không nhìn ra được suy nghĩ của người phụ nữ kia.

Phương Thiến Tâm mở túi, cất chiếc gương trang điểm vào trong túi. "Được rồi, mấy giờ sẽ bắt đầu".

Đôi mắt của Diệp Linh sáng lên khi nghe người phụ nữ này đồng ý hợp tác: "Cô có biết cuối năm sẽ có cuộc đấu giá từ thiện không? Chỉ cần những người thuộc tầng lớp thượng lưu sẽ tham gia, bởi vì nó là biểu tượng của địa vị. Về phần những người đàn ông bên cạnh Mạc Nghiên sẽ đi, tôi không rõ, nhưng Mạc Nghiên chắc chắn sẽ đi. "

“Tại sao cô chắc chắn cô ta sẽ đi?” Phương Thiến Tâm nhướng mày nhìn người phụ nữ trưởng thành kia.

"Một dịp quan trọng như buổi đấu giá bắt đầu vào đầu năm, mà bạn của Ngạo Thiên ... lại là người tổ chức, hắn có danh sách những người tham gia, nếu Mạc Nghiên không đến, chúng ta sẽ lập một kế hoạch kỹ hơn." Ngón tay dài vuốt ve đôi môi của cô, Diệp Linh cười như hồ ly: "Được rồi, tôi đi về trước, nếu không Ngạo Thiên phát hiện có gì đó không ổn, tôi tin tưởng cách liên hệ với tôi".

Nhìn Diệp Linh rời khỏi, Phương Thiến Tâm cười nhạt, cầm túi xách rồi rời đi, sau khi bước vào siêu xe, cúi đầu nhìn chằm chằm số di động, một lúc sau mới ấn gọi. Đôi môi đỏ mọng gợi lên một nụ cười quỷ dị. Nhấn số, âm thanh sột soạt từ phía bên kia phát ra, có thể nghe rõ giọng nói của hai người phụ nữ, nếu nghe kỹ là nhận ra một trong số họ là Phương Thiến Tâm, và người kia là giọng nói của Diệp Linh.
« Chương TrướcChương Tiếp »