Chương 251: Đừng suy nghĩ nhiều

" Chuyện này bọn con còn đang cân nhắc, ông cũng không cần lo lắng quá đâu ạ." Tiêu Mục Thần híp mí mắt cảnh cáo.

Hai người lặng lẽ nhìn nhau, trong không khí lập tức đông cứng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương,như có thể phát ra lửa.

Tiêu lão gia cuối cùng cũng nhượng bộ Tiêu Mục Thần, sự uy hϊếp đối với đứa cháu này mà nói cũng chỉ vô dụng, đành bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Thôi được... Chuyện của các người trẻ tuổi ông cũng không xen vào nữa."

" Nghiên Nghiên, ông nói cho con biết , tiểu tử thúi này tính tình ương ngạnh nó mà có bắt nạt con, con cứ nói với ông, ông sẽ giúp con dạy dỗ nó."

" Cảm ơn ông nội!"

Mạc Nghiên bên ngoài cười vui vẻ, nhưng lại cảm thấy khó chịu, có lẽ Tiêu lão gia thật sự rất mong được bồng chắt, nếu ông biết chuyện này là gạt ông, môi mấp máy muốn nói, rồi lại không biết nói như thế nào.

Ánh mắt anh lướt qua người Mạc Nghiên như cảm nhận được điều gì, hướng Tiêu lão gia nói: " Phụ nữ có thai rất dễ mệt mỏi, con đem Nghiên Nghiên đi nghỉ ngơi trước."

" Đúng rồi! Con mang con bé đi nghỉ ngơi đi."

Tiêu lão gia vui vẻ gật đầu, lại nhìn sang cháu trai ôn nhu chăm sóc vợ, ông không khỏi lắc đầu.

Vừa đóng cửa phòng, Mạc Nghiên vòng tay ôm lấy Tiêu Mục Thần, cả người dán lên anh, Tiêu Mục Thần xoay lai đem cô ôm vào trong lòng, vừa đặt lên trên má cô một nụ hôn: " Đừng suy nghĩ nhiều, mau ngủ đi! Để anh giúp em."

" Vâng..."

Ở phía bên kia, Vương Vũ ngồi trước gương trang điểm, đôi mắt nhìn chằm chằm vào túi da trên bàn, tay mở túi lấy phấn trang điểm, vừa xem tài liệu, khuôn mặt vì tức giận mà trở nên vặn vẹo.

" Con đó chính là một hồ ly tinh! Sống ở trong biệt thự, cố tình dụ dỗ, rõ ràng là cùng bốn người dàn ông dây dưa, sao có thể chứ, nhất định anh ấy đã bị mê hoặc."

Đột nhiên một tấm hình chậm rãi rơi xuống, Vương Vũ khϊếp sợ khi nhìn thấy bức ảnh đó, trong ảnh chính là Tiêu Mục Thần đang nắm tay Mạc Nghiên, người con gái nở nụ cười ôn nhu, bàn tay đặt trên bụng khẽ vuốt, đứa bé... Không lẽ là của Tiêu Mục Thần?

" Con tiện nhân đó lại còn mang thai, không thể, không thể nào! Đứa nhỏ này tuyệt đối không được sinh ra, tôi với Tiêu Mục Thần mới đúng là một cặp, không thể như vậy được."

Ông nội Tiêu có phải hay không vì biết được điều này mà mới bảo cô rời đi, nếu như không có đứa liệu cô và Tiêu Mục Thần sẽ ở bên cạnh nhau?

Con mắt ánh lên tia ác độc, oán hận chằm chằm vào cô gái trong bức ảnh, bật lên một nụ cười hiểm ác, nếu như, nếu những người hâm mộ Tứ Hoàng biết đến sự tồn tại của cô ta, liệu có thể sinh ra được cái thứ nghiệt chủng này sao?

" Alo! Là tôi, đừng ta không tìm Mạc Nghiên không cần phải tắt điện thoại, cậu có thể tra giúp tôi bên canh Tứ Hoàng có vị hôn thê, thanh mai trúc mã hay người hâm mộ nào không? Tra được thông tin gì lập tức báo cho tôi biết!"

" Chuyện này..."

" Tiền không là vấn đề, cậu muốn bao nhiều tôi đều chấp nhận hết, chỉ là tra từ những người hâm mộ Tứ Hoàng, sẽ không ảnh hưởng đến những người quan trọng xung quanh."

" Tôi..."

" 100 vạn."

" Được, nếu bọn họ biết được tôi đang điều tra họ..."

" Có bất cứ điều gì không ổn, lập tức ngừng lại, tiền vẫn là của cậu, tôi rất tin tưởng vào khả năng của cậu cho nên mới tìm cậu để điểu tra, đừng làm tôi thất vọng!"

" Có thông tin gì sẽ lập tức báo cho Vương tiểu thư."