Chương 4: Bằng Hữu

Một năm sau, Xích Phong Tôn • Nhϊếp Minh Quyết bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. Kim Quang Thiện bức Thường Bình sửa lại lời khai, Tiết Dương mới có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời.

Nhắc tới Nhϊếp Minh Quyết, hắn chết oan uổng là do Kim Quang Dao tính kế. Để có thể sớm gặp Hiểu Tinh Trần, Tiết Dương cũng ra một phần lực rất lớn.

Ngày hôm đó Tiết Dương đang đi dạo trong thị trấn, thì từ xa thấy Thường Bình đang đi về phía mình.

"Ui, ngươi vội vàng đi đâu vậy?"

Thường Bình sợ hãi, liên tục lùi về phía sau, hắn nhìn thấy sát ý trong mắt Tiết Dương.

"Tiết Dương!"

Khi nhìn thấy Hiểu Tinh Trần lần nữa, y tựa hồ phong trần mệt mỏi, giống như đã đi xa mấy ngày, có chút tiều tụy. Nhìn thấy y, sát ý trên mặt Tiết Dương biến mất không còn dấu vết.

"Chính hắn đã bức ngươi không thể không sửa lại lời khai?"

Những lời này là nói với Thường Bình phía sau Tiết Dương.

"Không...Không có." Thường Bình sợ hãi nhìn Tiết Dương, nhưng Tiết Dương lại không hề nhìn hắn.

Tiết Dương đang thầm nghĩ: "Lão tử ăn tái sinh quả trở về là vì cái gì? Hắn không thể để Hiểu Tinh Trần hiểu lầm hắn như vậy, hắn trở về chính là muốn giữ mạng cho người trước mắt." Trong lòng hắn có một giọng nói: "Khiến y thuộc về ta."

"Đa tạ đạo trưởng đã tương trợ, nhưng xin ngươi đừng giúp ta nữa. Nếu bây giờ ngươi lại giúp ta, chính là đang hại ta." Thường Bình cẩn thận nhìn Hiểu Tinh Trần: "Nếu không, gia tộc của chúng ta sẽ không có đường sống." Nói xong, hắn nhanh chóng bỏ chạy.

"Có kẹo không?" Tiết Dương đột nhiên mở miệng.

Hiểu Tinh Trần quay đầu lại, thấy Tiết Dương đang nhìn mình, mới xác định hắn đang nói chuyện với mình.

"Không có." Hiểu Tinh Trần bị câu hỏi này làm cho bối rối, thấy biểu tình của Tiết Dương lại không nghĩ là thuận miệng nói bậy. Y xưa nay là người cư xử đúng mực, Tiết Dương không trở mặt, y cũng không hảo phất tay áo liền đi.

"Ta...Ta có thể...Làm bằng hữu của ngươi được không?" Tiết Dương không còn cợt nhả như trước, mà trông rất đứng đắn.

Hiểu Tinh Trần không muốn cùng hắn đùa giỡn, nhưng khi y nhìn thấy ánh mắt của Tiết Dương, lại không giống như đang đùa giỡn, trong mắt hiện lên một tia khát vọng mơ hồ.

"Tiết Dương, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Tiết Dương hỏi những vấn đề không bình thường này, khiến Hiểu Tinh Trần quên mất mục đích mình xuất hiện ở đây.

"Phốc." Tiết Dương cười: "Ha ha ha, Hiểu Tinh Trần, vẻ mặt này của ngươi thật thú vị." Hắn cười một hồi: "Hiểu Tinh Trần, ta khuyên ngươi đừng động vào việc của người khác, ân ân oán oán ai nói đến. Hảo hảo đi vân du của ngươi đi." Nói xong, Tiết Dương đi vòng qua Hiểu Tinh Trần, trong lòng có chút vui mừng vì Hiểu Tinh Trần cũng không có cự tuyệt hắn, hắn có chút mong chờ lần gặp mặt sau.

Hiểu Tinh Trần lại nghĩ, Tiết Dương này, tuổi còn nhỏ đã cực kỳ tàn nhẫn, lòng dạ thâm sâu, nói những lời này nhất định có mục đích khác.

Làm bằng hữu?

Chẳng lẽ có liên quan tới Tống Lam?

Hiểu Tinh Trần có chút lo lắng, nếu làm liên lụy đến bằng hữu, thì y làm sao đối mặt với hắn.

Hiểu Tinh Trần để lại lời nhắn, nếu Tống Lam xuất hiện, y sẽ đi Nhạc Dương gặp hắn.

Trong luyện thi địa, sức mạnh của Âm Hổ Phù do Tiết Dương khôi phục kém xa so với ban đầu, nhưng vẫn đủ mạnh, tuy nhiên hắn vẫn chưa hài lòng.

"Mỗi lần nhìn ngươi luyện ra hung thi, so với lần trước càng nhanh càng hung hãn." Kim Quang Dao vẻ mặt hài lòng nhìn hung thi.

"Hừ, nếu ngươi đưa cho ta toàn bộ bản thảo của Ngụy Vô Tiện, nói không chừng hung thi càng mạnh mẽ hơn nữa." Khi nói đến Ngụy Vô Tiện, Tiết Dương lại nghĩ tới Hiểu Tinh Thần.

"Nếu y biết, chắc chắn sẽ không vui."

Tiết Dương đột nhiên cảm thấy nếu Hiểu Tinh Trần biết những việc hắn đã làm, y sẽ càng không muốn cùng hắn làm bằng hữu.

"Vậy thì để y không bao giờ biết."

Bao gồm cả chuyện của Nhϊếp Minh Quyết.

"Đang suy nghĩ cái gì vậy?" Kim Quang Dao đứng ở trước mặt Tiết Dương, trên mặt mang theo nụ cười đặc trưng.

"Ta đang nghĩ, sớm muộn gì ta cũng sẽ gϊếŧ Tống Lam!" Tiết Dương oán hận nghĩ, dựa vào cái gì hắn có thể làm bằng hữu tốt của Hiểu Tinh Trần.

"Ngươi..." Kim Quang Dao tựa hồ tức giận nói: "Vậy ngươi làm sạch sẽ một chút, lần trước ta đã nói rồi, che mặt lại, đừng cho người khác biết là ai làm."

"A, nhưng ta không sợ."

"Ta sợ!" Kim Quang Dao căn bản không có cách nào đối phó với tên lưu manh này.

"Nhớ kỹ, không được mặc Kim Tuyết Lãng Bào."

Tiết Dương chỉ nói hắn muốn gϊếŧ Tống Lam, nhưng lại không muốn làm tổn thương Tiêu Tinh Trần. Dựa theo đời trước, đáng lẽ lúc này hắn phải đi đồ sát Bạch Tuyết Các, nhưng hắn lại do dự, kiếp trước hắn làm vậy là để báo thù Hiểu Tinh Trần, kiếp này hắn muốn cùng y làm bằng hữu. Tống Lam chết hay sống, không liên quan tới hắn, nhưng Tống Lam không thể chết trong tay hắn và Hiểu Tinh Trần.

Nhạc Dương.

Cuối cùng, Hiểu Tinh Trần cũng gặp được Tống Lam ở khách điếm.

"Thật sự là đáng giận! Rõ ràng là Kim Quang Thiện không muốn xử phạt Tiết Dương!" Tống Lam không ngừng vỗ xuống bàn, làm ấm trà trên bàn nhảy lên.

"Lan Lăng Kim thị là một danh môn thế gia, ta không ngờ..." Hiểu Tinh Trần vẻ mặt cảm khái: "Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận Tiết Dương, ta lo lắng hắn sẽ đối phó với ngươi..."

"Tại sao ngươi phải để tâm tới một kẻ hạ đẳng như thế, nếu hắn dám tới, ta liền thay trời hành đạo."

Linh lực của Tống Lam không biết cao hơn Tiết Dương bao nhiêu, hiện tại nhắc nhở hắn, Hiểu Tinh Trần cũng sẽ không nhiều lời nữa.

"Thật ra là ngươi, lần trước ở Kim Lân Đài, hắn không có hảo ý nhìn ngươi, ngươi mới là người nên cẩn thận."

"Yên tâm đi, chúng ta đều biết Tiết Dương là dạng người gì, ta sẽ không tuân theo hắn."

"Tinh Trần, tháng sau là đại thọ của sư phụ, ngươi có muốn cùng ta trở về Bạch Tuyết Các không, ta sẽ giới thiệu ngươi với sư phụ của ta."

"Không được, Tử Sâm. Lúc trước đã giao ước phải đi Diễm Châu, đợi giải quyết sự tình xong, mới đến thăm Bạch Tuyết Các."

Nói tới đây, Tống Lam cũng không nói thêm nữa, hai người trao đổi một chút tâm đắc về việc săn đêm, rồi đi ngủ.

--------o0o--------

Hết chương 4