Chương 2: Người hành nghề tang lễ (2)

Nếu không phải nhờ Mạc Kiệt, đồ vật bên ngoài đã vào trong nhà rồi.

Mạc Kiệt nhẹ nhàng thở ra một cái, nhưng nhìn lá bùa biến thành tro, trong lòng cảm thấy rất đau lòng.

Đây là một đạo cụ đặc biệt đó.

Anh ta đang định lên tiếng thì đột nhiên nhìn thấy một cái bóng phản chiếu ánh trăng chiếu vào phòng, tạo thành hình trên cửa sổ.

Chỉ thấy một phần của cửa sổ giấy bị vạch ra, mấy ngón tay trắng nõn tinh tế đang thò vào, trên đó còn tô sơn móng tay đỏ tươi, đang lục lọi quanh cửa sổ.

Đồ vật bên ngoài vẫn chưa rời đi!!!

Nhìn thấy lỗ thủng trên cửa sổ ngày càng lớn, đôi môi đỏ tươi dưới nửa khuôn mặt bắt đầu hiện ra.

Đôi môi ấy từ từ xé rách lớp vải trên cửa sổ, ngẩng đầu lên.

"A —— "

Có người định kêu lên, nhưng bị người bên cạnh mạnh mẽ che miệng lại.

Đồ vật bên ngoài không có phản ứng gì.

Không nghe thấy sao.

Thật tốt quá.

Mọi người mới vừa thở phào nhẹ nhõm, thì đột nhiên một con mắt đỏ ngầu xuất hiện ở lỗ thủng trên cửa sổ.

Con quỷ nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào trong phòng.

"Tìm thấy rồi —— "

Mạc Kiệt thầm mắng một câu.

Vốn có thể tránh được, nhưng kết quả lại bị con quỷ bên ngoài phát hiện.

Lãng phí một lá bùa, sự an toàn ban đầu bị phá hoại, nội tâm Mạc Kiệt cảm thấy rất tức giận và bực bội.

Những người có đẳng cấp cao hơn chút cũng hiểu rõ tình hình. Bọn họ im lặng nín thở, chờ cơ hội, thừa dịp người khác chịu tội thay, tìm cơ hội chạy ra ngoài.

Đột nhiên, bên ngoài phát ra một tiếng hét thảm thiết.

Âm thanh cực kỳ đau đớn, như thể đang trúng phải đòn nghiêm trọng không thể chịu nổi.

Theo sau đó là tiếng kim loại rơi xuống đất, như tiếng thùng sắt bị rơi.

Mọi người trong phòng trổ mắt nghẹn họng.

Bọn họ vừa thấy cái bóng trên cửa sổ bị một cái bóng khác đánh bay trong nháy mắt.

Sức mạnh mạnh mẽ đến mức làm gãy rời cả cửa sổ.

Chuyện gì đang xảy ra?

Lúc này, một bóng người bước qua chỗ cửa sổ đã bị hư hỏng.

Người đó bị cửa sổ che khuất từ cổ trở lên nên mọi người chỉ có thể thấy mái tóc dài xõa vai, mặc váy dài màu đen, có một viên ruby tinh xảo đeo trên cổ. Cô bước đi với sống lưng thẳng tắp, bước chân thanh thoát như tiên hạc.

Mọi người trong phòng có thể xác định đây chính là người đó.

Vấn đề là, cô là ai?

Không hề sợ hãi bỏ qua thời gian tập hợp, bình thản đi trong làn khói độc, trong nháy mắt đã đá bay quỷ vật.

Có phải là một đại thần top đầu không?

Mọi người trong phòng có hàng ngàn suy nghĩ, khi người nọ đã đi đến gần cửa.

Lá bùa chỉ có thể chống lại quỷ vật, nhưng không thể ngăn cản con người.

Cửa chính bị đẩy mạnh ra.

Họ nhìn thấy một người phụ nữ đứng trong làn sương mù dày đặc.

Cô đứng ở cửa, ngược ánh trăng, tạo nên hình bóng quạt tối từ mi cung đến mũi. Tóc cô xõa dài, khuôn mặt sáng loáng.

Màn đêm dày đặc bao phủ, sương mù ẩm ướt quẩn quanh cô, tạo ra một lớp ánh sáng mờ ảo.

Nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản, thứ ngưng tụ thành thực chất tỏa ra từ trong cơ thể cô—— sát ý.

Cô sắc bén, như một thanh bảo đao đang được rút ra khỏi vỏ.

Đây là khí tức của một cường giả!

Trong số năm người, có vài người có đẳng cấp thấp, khó lòng ức chế được trước khí thế này. Bọn họ cảm thấy đầu gối mình như bị kéo xuống, muốn quỳ.

Lúc này, một cơn gió lạnh thổi qua.

Sương mù dày tản ra, lộ ra biểu tượng cấp độ nửa trong suốt trên đỉnh đầu cô.

Cấp 1.

Một cấp 1 cùi bắp???