Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh

Chương 1: Người hành nghề tang lễ (1)

Chương Tiếp »
“Nghề nghiệp lần này chúng ta sẽ sắm vai là...Người hành nghề tang lễ."

Một giọng nói run rẩy vang lên trong phòng.

Phòng được chia làm hai tầng, ở vị trí đối diện cửa, có một cái bàn dài, trên đó bày ba cái bát, bên trong đựng đầy cơm trắng.

Mỗi bát cơm đều cắm ba cây nhang đã gần cháy hết, trong phòng tỏa ra một mùi thơm lạ lùng.

Trước bàn đứng năm người, ba nam hai nữ.

Người vừa nói là một thanh niên có dây buộc tóc, vẻ mặt rất sợ hãi.

"Không phải đây là phó bản cấp 30 sao?" Người có dây buộc tóc hỏi: "Sao lại là nghề tang ma!"

Sắc mặt của mọi người cũng rất khó coi.

Nửa năm trước, tất cả các thiết bị của mọi người xuất hiện một ứng dụng mới gọi là Ứng Dụng Đóng Vai Trí Mạng.

Để có thể sống sót, bọn họ buộc phải vào phó bản, đóng vai các nghề khác nhau đổi lấy vé sinh tồn.

"Đừng có ở đây lo lắng không đâu!" Một người phụ nữ mặc áo trắng trừng mắt với người có dây buộc tóc: "Không phải là một nghề sắm vai thôi sao, nửa năm qua ai chưa từng gặp phải nghề nghiệp khó khăn?"

"Có thể so sánh được sao?" Người có dây buộc tóc cáu kỉnh nói: "Làm thầy giáo, bác sĩ, tài xế, những nghề nghiệp bình thường có thể so với nghề hành tang lễ được à?"

"Nghề sắm vai khó nhất mà tôi từng thử là làm thầy giáo quỷ, lần đó tôi suýt chết rồi ——" Một nữ sinh mặc áo xanh khác oán giận, ánh mắt đột nhiên dừng lại trên một người trong nhóm: "Chờ đã, anh là Mạc Kiệt?! Tôi đã xem qua livestream của anh!"

"Tôi cho là sẽ không có ai nhận ra tôi." Người đàn ông tên Mạc Kiệt đẩy kính mắt, ngầm thừa nhận.

"Mạc Kiệt biết gieo oán nguyền đó ư?!"

"Có đại lão ở đây, thật tốt quá!"

"Đại lão, tôi đã xem qua livestream của anh, tôi là fan hâm mộ của anh."

"Anh Kiệt, lát nữa có thể cho tôi đi theo anh được không?"

Những người còn lại cũng vây quanh lại giống như người có dây buộc tóc, tranh nhau nói chuyện, lại như những chú cún hy vọng hấp dẫn sự chú ý của chủ nhân.

Trong khi đó, Mạc Kiệt có vẻ rất lạnh lùng, nói: "Đợi lát nữa rồi hẵng nói."

Anh ta nghe nói trong phó bản này có tỷ lệ rơi đạo cụ đặc biệt cực ca, nên mới đến đây.

Mặc dù phó bản cấp 30 vẫn là một thử thách khó khăn đối với phần lớn người chơi, nhưng với Mạc Kiệt đã đạt cấp 44 thì phó bản này đối với anh ta không tính là quá khó.

Vừa dứt lời, bọn họ nghe thấy một tiếng thở dài vọng từ khu vực bên ngoài.

Người có dây buộc tóc hỏi: "Là người thuê đến sao?"

"Không phải!" Mạc Kiệt nhíu mày, ra lệnh: "Mau tắt đèn đi, tất cả im lặng!” Nói xong, anh ta lấy ra một lá bùa, kề sát lên cửa.

Mọi người đã coi anh ta là người đáng tin cậy nhất, lập tức nói gì nghe nấy.

Ngay lập tức, toàn bộ căn nhà chìm vào bóng tối.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa đột ngột xé toang sự im lặng hiện tại.

Trong phòng, mọi người che miệng lại, không dám thở mạnh.

Lúc này, cửa bị đập một cái rất mạnh, lực đạo nghe có vẻ như có thể xuyên thủng ván cửa.

Mọi người chỉ biết nhìn về phía Mạc Kiệt, hy vọng có thể thấy được chút khả năng chuyển cơ nào từ vẻ mặt của anh ta.

Nhưng sắc mặt của Mạc Kiệt lại rất khó coi.

Ầm!

Khi tiếng va chạm thứ hai vang lên, một tia ánh sáng đỏ bùng lên từ lá bùa, trong nháy mắt bao lấy lá bùa, r lá bùa cháy thành tro tàn.

Ngoài cửa truyền đến một tiếng thở dài, không còn tiếng đập cửa nữa. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, sùng bái nhìn Mạc Kiệt.
Chương Tiếp »