Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Y Thần Tướng

Chương 2: Ma Y Hình Tướng

« Chương Trước
Luận xem văn sự con người

Phải hình quyền quới, phải đời phong lưu

Có người trí hoá tài mưu

Có người bần tiện tư ưu đêm ngày

Bàn chân đi đứng chẳng ngay

Trong bụng cũng vậy, có hay thế nào

Con mắt chân mày đóng cao

Mày sóc mày cáo hổn hào lắm thay

Tai lừa tai ngựa hỡi bay

Dững đôi chân mày thế ấy cũng hư

Răng khít là răng Thiêm thừ

Ở ăn độc địa thời chừ lo âu

Người nào trán vận xoáy trâu

Thiên tinh là hiệu, có đâu cho vừa

Đôi tròng trắng bạc quá ưa

Nam da^ʍ nhân phụ nữ hoà gian phu

Mỏng môi cao mỏ hồ đồ

Hồng hồng con mắt gϊếŧ chồng như chơi

Khao khao giọng thổ tiếng cười

Vân vân tóc trán là người khôn ngan

Đêm ngày tự lự tân toan

Phỉnh người lấy của, dỗ người lấy công

Người nào mắt phụng mũi rồng

Trán cao bằng thẳng, cằm đồng nở nang

Trên cho cân dưới vững vàng

Ấn quyền cũng có trào đường có khi

Quới quyền dầu chẳng làm chi

Hương thôn người cũng kỉnh vì làm trên

Người nào lỗ mũi hỉnh lên

Của xe chất lại một bên cũng nghèo

Chân nai rồi lại chân cheo

Bước cao bước thấp cũng đều nên ghe

Râu thời quắn quắn râu dê

Ở ăn bội bạc nhiều bề gian manh

Người nào quản hượt thường đình

Ấn quyền cũng có, phẩm bình chất cao

Nhân trung sâu tợ như đào

Thung dung trên thế anh hào mới đang

Thiện từ trải khắp nhân gian

Ai khôn khôn với, ai ngoan ngoan cùng

Ấy nên một đứng anh hùng

Trên cân mày mặt, dưới bằng đít tôn

Dầu mà lao khổ sầu tuôn

Mặt cũng tươi tốt hơn tuồng hân hoan

Nói ra là sự dở dang

Lưng thô mặt đυ.c, lònglang bộn bàng

Dầu mình nằm trên đống vàng

Lâu mòn thời cũng một bàntay không

Ra đi tính bước cứng còng

Rùng vai lắc chuyển động trong tới ngoài

Là người bần tiện hình hài

Mãn đời thì cũng đi vay của người

Mở miệng chưa nói đã cười

Bất bình nhãn mục, một đờilang vân

Người nào mắt phụng mũi lân

Mi trường quá mục mười phần tốt thay

Đã cân vừa chân vừa tay

Eo lưng thắt đáy bằng nay vững vàng

Ra đi tính bước khoan khoan

Chẳng giàu thì cũng làm quan nhưng là

Đầu mày mà lại dững ra

Có gan có ruột, gian tà vốn không

Gái mà da đỏ hồng hồng

Dài cằm rộng miệng có chồng lấy trai

Dầu mà lịch sự khoan thai

Tròng trắng trắng bạc, tròng đen đen dầm

Quả là cẩu hạnh lang tâm

Con mắt thể ấy thời da^ʍ chẳng lầm

Còn người ân hậu lương tâm

Phương viên diện mạo ngâm ngâm má đào

Trung trung chẳng thấp chẳng cao

Nói năng thủng thẳng mày giao cung huyền

Mắt hẹp lại cao lưỡng quyền

Tai như tai Phật lòng hiền sống lâu

Ai mà ăn ở hiểm sâu

Lưng dài mặt rộng, hay chau môi mày

Nói rồi lại phủi hai tay

Thì mấy người ấy có tài là chhi

Làm người lấy đó mà suy

Râu rìa lông ngự có khi phản thần

Người nào nhãn lộ bất bình

Dĩ ân báo oán là tình gian hung

Nam nhân đa phát, bần cùng

Nữ nhân tiểu phát, ai dùng làm chi

Ai mà môi đỏ da chì

Ấy là chất phát vậy thì cũng nên

Người nào trán khuyết một bên

Thời lòng gian giả đâu nên trung bình

Làm người học lấy trong mình

Biết người mà lánh, biết tình mà ưa

Nịnh thần là thấy hay chưa

Râu rẽ hàm én mắt thời láo liêng

Dầu mà làm quan hay quân

Xảo ngôn xàm ngữ hại dân nhộn nhàng

Ai có ngũ lộ rõ ràng

Là tướng phú quới bạc vàng trên tay

Khổng đạo vào mao bằng nay

Bần cùng chi tướng tháng ngày tân toán

Anh hùng là tướng có gan

Ti hậu cho có mới trang anh hùng

Người nào mà canh nhân trung

Ở ai hại nấy có dùng chi đâu

Tam chủ là tướng công hầu

Tứ nhủ là báu đã giàu lại sang

Tiểu tiện nước chảy hai hàng

Rơi rơi hoa cải tợ dường mưa sa

Nhỏ thì ở cửa ở nhà

Lớn lên ở phủ, ở toà, ở cung

Đừng vương cái thói tham lam

Ngũ nhạc cho có thời làm to thay

Đái ra một giọt chảy gay

Bần cùng chi tướng tháng ngày lao đao

Hình dung thượng hạ mãng mao

Trường thọ chi tướng khổlao chi bần

Cho toàn ngũ đoản chi thân

Ngũ trường cũng tốt, mười phần thêm xinh

Nhãn thanh quan thị bất bình

Láo lưng con mắt gian tình ai đương

Xảo ngôn xàm ngữ đa phương

Thượng nghiêm bất thuận, hạ phường đệ huynh

Ở cùng ai cũng chẳng tin

Lấy đen làm trắng trong mình mới cam

Đòng xa tay đánh cong cong

Bất bình lưỡng mục, thời lòng xấu thô

Nam tà nữ tính da^ʍ ô

Lẽ nào nết cũng mồ hồ lắm thay

Có quắp tướng, duỗi haitay

Như vậy thì cũng nhiều ngày khó khăn

Tiếng co éo, khít hàm răng

Giận rồi mới nói, nói năng châu mày

Ác nhân thêm thắt lắm thay

Độc từ kẻ ở chân tay trong nhà

Mặt thì xem trẻ như già

Lưu ly chi tướng, gian tà lại đeo

Nằm như thỏ, nằm như mèo

Cả đời thì cũng chịu nghèo không xong

Nằm như lân, nằm như hùm

Ngàn năm quới tướng mãnchung chi đời

Thánh hiền truyền hết mọi lời

Biết đời phúc đức biết đời giàu sang

Nói như sấm, cười như ran

Nam nhân vốn thật một trang anh hùng

Nói như sấm, cười như ran

Nữ nhân thế ấy thì hoang cửa nhà

Thánh hiền truyền lấy cho ta

Để xem cho biết mới ra con người.
« Chương Trước