Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Vương Ngổ Ngáo Đi Học

Chương 12: Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quân và Thiên trợn tròn mắt nhìn nó tự nhiên bắt tay hắn nhiệt tình,dự nó sẽ bị hất tay ra tuyệt tình...họ chờ đợi...chờ đợi cảnh đấy sẽ đến nhưng chẳng có gì xảy ra,mọi chuyện hoàn toàn trái ngược với dự tính,mặt hắn vẫn không cảm xúc nhưng tay vẫn để nó bắt đến khi nó thả tay ra thì hắn cũng rụt tay lại quay ra cửa sổ ngắm tiếp.

Quân và Thiên nhìn nhau một lúc rồi Quân cũng cười chêu hắn.

- Long hôm nay để con gái bắt tay cơ,có biến.haha_lời Quân nói bé nhưng trong không gian im ắng này thì cũng đủ cho cả lớp nghe,nó đang là tâm điểm của những tia laze trong lớp

- Thật á,uây uây_Khang quay xuống nhìn hắn mồm toe toét cười,hắn chỉ nhìn Khang rồi nhìn nó không nói,tay chống cằm che đi nửa khuôn mặt quay ra cửa sổ...ngắm tiếp.

- Có gì lạ sao..._nó không hiểu gì quay lên nhìn Khang ý muốn giải thích

- Trang...lên tôi kiểm tra bài cũ_cô giáo đang định học bài mới thấy thế liền gọi nó lên

- Chết mày...nợ mới nợ cũ.cô ày ăn hành_Linh nhìn nó giả vờ lo lắng nhưng mồm thì cười

- Ơ..nhưng cô...

- Không nhưng gì,em lên trả bài cũ nhanh ta vào bài mới,em đã học bài chưa

* Chết toi,sách còn chưa soạn thì học cái gì...* - Dạ em...chưa ạ!

- Chưa à? Hừ! giỏi lắm.lên đây thuộc gì nói đấy_cô quyết không tha cho nó

- Ơ....* thế đ nào...*_nó khóc không ra nước mắt

- Thấy chưa thấy chưa,tao nói mà,cô thuộc dạng phát xít cmnr_Linh nhìn nó cảm thông_thôi nên đi tao nhắc.

- Nhanh nên hộ tôi

- Dạ...

- Vở em đâu_cô đanh mặt khi thấy nó đi tay không lên

- Dạ....mất rồi

- Giỏi lắm.sách vở quý như thế mà sao em lại để mất.

- Dạ...tại vừa em đánh nhau với mấy bạn lớp bên nên để rơi đâu rồi đấy_nó bịa

- Giỏi...rất giỏi,đã không học bài rồi đánh nhau để mất sách.thế em đến trường làm gì?

- Ấy cô đừng khen em,có gì đâu mà giỏi ạ.hềhề_nó được cô liên tục khen "giỏi" đâm ngại lấy tay gãi gãi mũi nói

- Hừ! Nói.sao đánh nhau,vụ này tôi phải làm cho rõ_cô giận chán gân xanh nổi chằng chịt

- À..dạ vì.._nó bịa ra lí do củ chuối kia giờ không biết giải thích ra sao

- Sao? Không nói được à

- Dạ...tại bọn lớp bên nói xấu cô,nói cô già hơn cô giáo lớp nó lại còn khó tính,bọn nó bảo cô giáo nó mới là xinh nhất,cô thấy thế có được không,cô xinh xắn trẻ đẹp lại rộng lượng thế mà bọn nó lại nói sai trắng trợn thế,em tức quá,cãi lại thì bị bọn nó đánh cho tả tơi,em chạy đến rơi cả sách đấy cô_nó làm bộ mặt ngiêm trọng,làm vài động tác chứng minh cho bài hùng biện của mình.

- Đúng đó cô,hôm nay bạn ấy đến mồ hôi nhễ nhại vì phải chạy nhiều đấy_Linh đứng lên nói giúp nó,dưới lớp bọn con trai cũng nhao nhao lên nói giúp,lũ con gái thì khinh khỉnh định bắt lỗi nhưng đúng là hôm nay họ thấy nó mồ hôi nhễ nhại do vận động nhiều thật.

Cô giáo nhìn nó với ánh mắt trìu mến xen tí xúc động.

- Thôi được rồi,lần này cô bỏ qua,em về chỗ đi...chúng ta học bài mới

- Dạ!_nó vui vẻ đi về chỗ ngồi

- Bạn giỏi đấy,thế nào cũng nói được_Thiên nhìn nó mỉm cười dơ ngón tay cái lên

- Haha..có gì đâu_nó phẩy tay cười xoà

- Công tao rất lớn trong bài thuyết minh của mày đấy,tí căn tin thẳng tiến thôi.haha_Linh nắm bắt cơ hội cười tươi ngồi suy ngẫm xem tí sẽ ăn gì.nó bỉu môi nhìn nhỏ bạn,lúc nào nào cơ hội

- Phù..tưởng "tổ quốc ghi công" rồi cô.ê..thấy giỏi không?_nó huých tay hắn

- ...!

- Nói đi chứ...ngoài đấy có gì mà nhìn...nói đi.đi_nó ngó mặt về phía hắn

-....!

- Xấu xa vồn,hôm qua không cho ăn kẹo mà để bụng đến hôm nay à?_nó vẫn cố khi thấy hắn không nói gì

- .....!_hắn quay ra nhìn nó nhưng vẫn ý kiến

- Được rồi...bạn có quyền im lặng vì lời nó của bạn sẽ là bằng chứng trước toà_nó thấy hắn như câm nên nhái giọng luật sư lừ hắn say đắm

- ...Im đi...Giỏi rồi!_hắn nhíu mày nói rồi quay mặt ra cửa sổ tiếp

- Haha...chuyệnnn.số mình hôm nay cứ bị khen ấy_nó hớn hở đạt được mục đích rồi ngồi độc thoại 1 mình dù biết không ai thèm nghe.

Quân,Thiên và Khang lại được dịp tròn mắt ngơ ngác nhìn nhau,trong lòng đều chung một ý nghĩ: "Đại ca khen người" - chuyện đáng được ghi vào lịch sử của Hắc Long bang
« Chương TrướcChương Tiếp »