Chương 25: Trở về lâu đài

“Ừm, có lưu lại ký hiệu hay không?" Nhìn xuống Thain, Mạc Dư hỏi vào điểm mấu chốt.

Thain sửng sốt: "Ký hiệu?”

Sau một lúc lâu, mặt hắn ta lộ vẻ xấu hổ, dưới ánh mắt bình tĩnh của Mạc Dư, đưa tay gãi gãi gáy: "Ha ha, ha ha, đúng vậy, phải lưu lại ký hiệu."

“Vậy, anh còn nhớ mấy tòa nhà ở đằng kia không?” Mạc Dư thở dài.

Không thể đánh giá tính cách của một người bằng cách nhìn vào vẻ bề ngoài của người đó.

Lúc đầu, hắn ta mang theo tộc nhân chạy đến tòa thành bức Asilie mở kho lương thực ,mang theo mười phần lưu manh, còn có một chút cuồng loạn , như thế nào sau khi ở chung lại là thành ra như vậy? Cậu bỗng nhiên bắt đầu hiểu được tác dụng của Eli! Có vẻ như cặp đôi này không thể tách rời.

“Chắc là, vẫn còn nhớ rõ. "Thain hạ thấp giọng trả lời.

Đắm chìm trong niềm vui khi tìm được núi lửa vẫn đang hoạt động, hắn ta căn bản cũng không nhìn kỹ là mấy cái tòa đó. Đoạn đường này vốn có mấy chục miệng núi lửa nhô lên, lớn nhỏ không đồng nhất, thoạt nhìn hình thái cũng không có gì khác biệt quá lớn.

Tưởng là tốt, hóa ra lại là sai. Eli vẫn nói không nên để tình cảm lấn át ý chí, kết quả là hán ta vẫn lập lại sai lầm cũ.

Thain chau mày khó hiểu.

"Không sao đâu, anh cứ từ từ nhớ lại sau đó dẫn đường đi." Không muốn làm giảm đi sự nhiệt tình làm việc của cấp dưới, Mạc Dư khuyến khích hắn ta: "Lần sau trước khi làm việc gì, hãy nhớ suy nghĩ kỹ ba lần."

Thain trịnh trọng gật đầu.

Một lần nữa tìm lại núi lửa đang hoạt động, Mạc Dư nhờ Yatis giúp đánh dấu chúng. Thấy mặt trời đã ngả về phía tây, cậu đưa ra quyết định ngày mai lại đi ra ngoài một chuyến, làm các núi thí nghiệm liên quan đến núi lửa.

Trên đường về lâu đài, Thain hỏi về chuyện đêm qua.

Lúc này, Mạc Dư chỉ trả lời về lâu đài rồi nói sau. Dù sao, sau khi trở lại tòa thành, còn có Asilie cùng những Ma tộc khác, nếu có muốn giải thích thì cậu chỉ cần một lần giải là được.

Rời khỏi phạm vi núi lửa, Tinh linh đen tâm trạng tốt hơn rất nhiều. Một đường đi về phía trước nhìn thấy tòa thành, hắn ta bĩu môi, chạy đến trước mắt Mạc Dư, chống nạnh lên án một trận: “Kỉ kỉ cô cô cô cô, kỉ kỉ cô cô!”

Tộc Tinh Linh có cảm giác rất mạnh, khi nhắm mắt lại tinh thần lực khuếch tán, có thể bao phủ phạm vi rất lớn. Lúc trước ở trong hang động, về đêm rất cố gắng hấp thu tất cả nguyên tố trong tự nhiên, về căn bản lại không có cách nào hấp thụ tất cả các yếu tố ở trong lâu đài dù là cùng một loại. Cho nên, nó có ấn tượng với lâu đài.

“Là bởi vì kết giới của lâu đài”Mạc Dư tiến hành giải thích cho tiểu tử kia, "Đây là thứ Ma vương đời thứ nhất lưu lại, ngươi không phá được cũng là điều rất bình thường."

“Xì, xì!” Tinh linh đen hai má phồng lên, ôm cánh tay nhìn sang bên kia, bày ra vẻ mặt không phục.

Tinh linh đơn thuần cần giáo dục, hình thành tính cách tốt hơn, đó là một cơ hội tốt.

Mạc Dư không do dự: "Light vương muốn biến tòa thành này thành nơi an toàn nhất, mới lưu lại kết giới như vậy để bảo vệ Ma tộc, ta rất thích hoàn cảnh trong tòa thành, không nóng không lạnh, rất thoải mái."

Đôi tai nhọn của Tinh linh đen run lên.

"Nếu như bên ngoài cũng có thể trở nên tốt như vậy thì tốt rồi, đáng tiếc, Ma tộc chỉ có thể hấp thụ nguyên tố, đem chúng nó hóa thành năng lượng để tiến hành chiến đấu, không có biện pháp đem chúng nó một lần nữa trả về thiên nhiên."

Lúc này, Tinh linh đen rốt cục chuyển động đầu, lần nữa nghiêm túc nhìn Mạc Dư.

Mạc Dư im lặng chờ đợi tiểu tinh linh mở miệng lần nữa.

Đúng vậy, không thể phủ nhận, loại giáo dục này, kỳ thật là ích kỷ. Cậu hi vọng Tinh linh đen có thể làm ra càng nhiều chuyện có lợi cho Ma tộc, mà những chuyện này, những việc này chỉ nên làm sau khi Đêm đã suy nghĩ và nguyện ý làm.

Chậc, lộ vẻ dối trá của người trưởng thành!

Mạc Dư âm thầm khinh thường chính mình.

"ji ji ji gu gu gu." Tiểu yêu tinh đen nhìn đi nơi khác, cằm ngẩng cao.

Mạc Dư bật cười.

Bởi vì Tinh linh đen là đang nói: "Tên kia cũng không có gì đặc biệt cả."

Phối hợp với thần thái cùng ngữ khí, mười phần kiêu ngạo.

Việc dỗ dành không đạt được hiệu quả như mong muốn, Mạc Dư cũng không sốt ruột.

Lúc này, cổng ngoài của tòa thành đã xuất hiện ngay trước mắt.

Hai gã Ma tộc mặc áo giáp binh lính trong tay cầm trường thương canh giữ ở cửa, đứng thẳng tắp. Vốn là tòa thành trống rỗng, lập tức bởi vì sự xuất hiện của hai binh sĩ này, đã có khí thế nên có.

Asilie làm việc rất hiệu quả.

Tới gần cửa thành, Mạc Dư nghe được hai gã binh lính trung khí mười phần chào hỏi tiếng: "Bệ hạ, hoan nghênh trở về, ngài ra ngoài vất vả rồi! Yatis đại nhân, Thain đại nhân, Tam Hắc đại nhân, cảm tạ các ngươi đã bảo vệ bệ hạ, hoan nghênh trở về!"

Tại sao chỉ cúi đầu, không có hành lễ quỳ xuống sao?

Trong lòng hiện tại xuất hiện nghi vấn hiện tại không phải thời điểm thích hợp để hỏi, Mạc Dư vỗ vỗ Tam Hắc ý bảo nó dừng lại, sau đó mỉm cười nhìn hai vị binh lính: "Được rồi, các ngươi cũng vất vả rồi, cửa thành nhờ các ngươi canh giữ rồi."

Ánh mắt hai vị binh sĩ đột nhiên tỏa sáng, ngẩng cao đầu ưỡn ngực đứng càng thêm thẳng tắp.

Asilie đại nhân không hổ là Ma tộc kế thừa thân phận Ma tướng "Trí tuệ chi não", đặc biệt cho phép bọn họ không cần quỳ lạy Ma vương, quả nhiên là đúng!

Còn được bệ hạ ôn nhu dặn dò!

Canh giữ cổng thành là một việc dễ dàng, hiện tại lãnh thổ Ma Vương không có khả năng xuất hiện bất kỳ mối đe dọa nào.

Cảm động, hai người đồng thanh đáp lại sự mong đợi của Mạc Dư: “Vâng, bệ hạ, chúng thần nhất định sẽ cố gắng.”

Mạc Dư gật đầu tỏ vẻ hài lòng, dùng ngón chân chạm vào Tam Hắc để nói với nó rằng nó có thể tiến về phía trước.

Tiến vào lâu đài, có kết giới bảo vệ, không dùng được lá chắn của Tam Hắc. Một đoạn đường thật dài đi vào bên trong lâu đài, đều có bóng dáng nhỏ ban đêm nhảy lên nhảy xuống, lúc thì đứng ngược lúc thì đi thẳng. Cái tư thế cảnh giác với khuôn mặt thẳng và khoanh tay đó không hiểu sao có chút ngớ ngẩn và dễ thương.

Đại khái là muốn hiểu rõ kết giới của Light vương ,nó "ji ji gu" nói muốn đi xem, lập tức trở về.

"Đợi lát nữa phải trở về ăn bữa tối." Mạc Dư chỉ dặn dò một câu, đưa mắt nhìn tiểu tinh linh dẫn đầu từ nơi khác bay vào tòa thành.

Bóng dáng chờ đợi ở cửa nội thành không còn là binh lính không quen biết nữa, mà là bản thân Asilie.

Thanh niên mặc trường bào màu trắng văn nhã giống như lúc đầu tiên gặp, khi nhìn thấy Mạc Dư thì tiến về phía trước vài bước nghênh đón, trên mặt cười yếu ớt như nước: "Bệ hạ, hoan nghênh trở về, ngài muốn dùng bữa tối trước, hay là hưởng dụng suối nước nóng trước?”