Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Vật Tế Đàn

Chương 17: Đánh lén bị đánh lén

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trans: Duke – Edit: Hắc Dược

---

“Là hai người bọn họ!”

Phương Bình hơi kinh ngạc, hai người này rõ ràng là hai huynh muội Hứa Vi cùng Hứa Tình mà hắn muốn cũng không tìm được mấy ngày nay.

Lúc đầu hắn còn kỳ quái hai người này như thế nào nhiều ngày gần đây đều không đi Ma Vật Đối Sách Khoa, thì ra là do nhận Huyền Thưởng Nhiệm Vụ, tìm kiếm săn gϊếŧ Ma Vật.

“Đây là năng lực của Hứa Vi?”

Tuy rằng đã cùng Hứa Vi giao tiếp qua hai lần, nhưng Phương Bình vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn vận dụng năng lực.

Chỉ thấy lúc này, đôi tay của đối phương dài ra nhòn nhọn lợi trảo, đồng tử hóa thành mắt thú, hàm răng bén nhọn từ trong miệng lộ ra, kéo dài qua khỏi hai bên môi.

Khuôn mặt cũng có chút biến hóa, xương bên trong hơi lồi lên, nhưng vẫn có thể đủ nhận ra bộ dáng ban đầu.

Kết hợp với tìm kiếm trên mạng về giới thiệu năng lực của các Giác Tỉnh Giả, Phương Bình phán đoán đây hẳn là một loại năng lực Thú Hóa, là một loại có thể thông qua thú hóa thân thể để tăng cường một lượng lớn sức chiến đấu.

Mà bên kia, Hứa Tình đồng dạng cũng Thú Hóa, hiển nhiên hai huynh muội đều có năng lực giống nhau, chỉ là hình dạng khi hóa thú có chút khác nhau.

Móng vuốt trên hai tay nàng vừa nhỏ vừa dài, lỗ tai trở nên nhọn hơn, mọc đầy lông tơ màu trắng, màu sắc đôi con ngươi hóa đỏ, ở dưới ánh đèn đường giữa ban đêm tối tăm, tựa như hai viên bảo thạch xinh đẹp màu hồng.

Thân hình hai người di chuyển không ngừng, tránh né từng đạo hắc quang từ bộ xương khô bắn ra, đồng thời tránh đi những nhát cắn của Ma Vật cùng với công kích từ cái đuôi lớn của nó.

Xi măng trên mặt đất xuất hiện rất nhiều vết cào, đá vụn vẩy ra tung tóe, thoạt nhìn nguy hiểm cực độ, nhưng bọn họ mỗi khi ở thời khắc nguy cơ đều có thể tránh thoát ra, cũng nhân cơ hội tập kích Ma Vật.

Phụt ——

Móng vuốt của hai người sắc bén hơn nhiều so với binh khí bình thường, bộ da màu đen mọc đầy vảy giáp của Ma Vật căn bản không ngăn được bọn họ. Mỗi một trảo đều có thể khiến ở trên người Ma Vật lưu lại miệng vết thương thật dài, làm máu tươi của nó không ngừng chảy, phát ra tiếng gào rống đầy phẫn nộ.

Theo thời gian trôi qua, Ma Vật càng ngày càng suy yếu, muốn chạy trốn.

Nhưng hai huynh muội liên tục kiềm chế khiến nó cơ bản không thể đi, so về tốc độ, Ma Vật chắc chắn không thể so sánh cùng Hứa Vi, Hứa Tình.

Chớp cơ hội, Hứa Vi nhảy lên phía sau lưng nó, một trảo đánh nát bộ xương khô khiến Ma Vật suy yếu tới cực điểm, cuối cùng hí lên một tiếng mang đầy không cam lòng, chết đến không thể chết thêm.

Đánh chết Ma Vật, cả hai đều tiêu hao không nhỏ, trên trán sớm đã đầy mồ hôi.

Tuy nhiên hai người đều rất vui sướиɠ, đầu Ma Vật này thực lực ở Giác Tỉnh Nhất giai, chiến lực cường đại, mà Ma Vật Đối Sách Khoa treo giải thưởng cũng cực kỳ phong phú, lên tới 25000.

Hơn nữa thi thể Ma Vật có khả năng đem đi bán, thu được tổng cộng cũng chừng 30000!

“A Tình, cẩn thận!”

Hứa Vi bỗng nhiên lớn tiếng cảnh báo Hứa Tình.

Một trong những năng lực của hắn là “Giác Quan Dã Thú”, có thể cảm giác được nguy hiểm cũng như sát khí, là trực giác của Dã Thú dùng để tránh né nguy hiểm. Mà vừa rồi, hắn cảm giác được sát khí.

“Không tốt, bị phát hiện, động thủ!”

Nghe được Hứa Vi lớn tiếng cảnh báo, ba đạo thân ảnh từ chỗ nấp lao ra, đồng loạt tấn công Hứa Vi cùng Hứa Tình.

Nhóm ba người của Lâm Húc, thấy Ma Vật bị hai huynh muội săn gϊếŧ, bọn họ bắt đầu chuẩn bị đánh lén, đáng nhẽ sắp sửa thành công, lại không nghĩ bị Hứa Vi phát hiện ra trước.

Phanh ——

Một chiếc rìu lớn có ánh chớp quấn quanh hung ác bổ về phía Hứa Vi, Hứa Vi mau chóng tránh né, thoát khỏi được phạm vi công kích.

Lưỡi rìu va chạm xi măng trên mặt đất, ngay lập tức lưu lại một vết hằn rõ ràng.

Vèo!

Bên kia, Hứa Tình sau khi được nhắc nhở, đồng dạng nhanh chóng tránh né, tức thì một đạo lốc xoáy đánh tới sượt qua nàng.

Nhưng đánh úp về phía cô ấy cũng không chỉ có mỗi lốc xoáy, còn có một bóng người đột nhiên cầm đoản đao từ giữa lao ra.

Phốc ——

Tuy rằng tránh thoát lốc xoáy, lại là không có thể tránh thoát Lâm Húc chém ra một đao, đoản đao trảm ở bụng nàng, quần áo rách nát, lộ ra da thịt trắng nõn, máu tươi chảy dài.

Chịu đựng đau đớn, vội vàng lui về phía sau, nhưng đoản đao trong tay Lâm Húc thay đổi phương hướng, chém thẳng hướng yết hầu của Hứa Tình.

Trốn không thoát!!!

Đao phong lạnh thấu xương thổi đến làm da thịt đau đớn, đôi mắt nàng trừng to, trong mắt tràn ngập không cam lòng, trong đầu trống rỗng.

Không có người nào muốn chết, Hứa Tình tự nhiên cũng không ngoại lệ, nhưng nàng căn bản trốn không thoát được một đao này.

Ngay lúc này.

Oanh ——

Một đạo hỏa trụ màu cam chợt xuất hiện, va chạm với đoản đao của Lâm Húc.

Lực lượng khủng bố trùng kích đem Lâm Húc đánh bay, không chỉ có như thế, cả người hắn càng là bốc cháy lên hỏa diễm màu cam khủng bố.

“A ——”

Bị hỏa diễm bao vây, cả người Lâm Húc liền tựa như bị ngàn vạn con kiến cắn xé, phát ra tiếng kêu to thống khổ.

Lăn lộn trên mặt đất, xé rách quần áo trên người, nhưng vẫn như cũ không thể đủ dập tắt hỏa diễm.

Hưu, hưu, hưu!

Từ bên trong bóng tối, Phương Bình lao ra, đôi tay tạo thành hình cây súng, liên tiếp bắn hỏa cầu về phía Lâm Húc.

Phanh, phanh, phanh!

Hỏa cầu liên tục nổ mạnh không ngưng, tựa như pháo nổ vang, tiếng Lâm Húc kêu thảm thiết càng thêm tê tâm liệt phế, ở trong màn đêm yên tĩnh, liền giống như tiếng ác quỷ đang gào rống.

Thế mà một lát sau, tiếng gào rống của đối phương chợt dừng lại.

Thân thể hắn hoàn toàn cứng đờ, không còn có tiếng động, chỉ có hỏa diễm còn ở trên người đối phương hừng hực thiêu đốt, tựa như một đoàn lửa trại giữa đêm đen.

“Lâm Húc……?”

Biến cố xảy ra đột ngột làm Hạ Trùng, Bách Cương ngây ngẩn cả người.

Ngay vừa lúc Lâm Húc sắp gϊếŧ chết nữ nhân kia, đột nhiên bị một đạo hỏa trụ đâm bay, rồi sau đó lại bị tập kích liên tiếp bằng hỏa cầu, trong thời gian quá ngắn đã bị gϊếŧ, bọn họ thậm chí không kịp cứu viện.

Bọn họ đánh lén lại bị người khác đánh lén. Tình huống này làm cho hai người thật sự có một ít phản ứng không kịp.

Đối phương là ai?

Vì cái gì muốn phá hư chuyện tốt của bọn họ?

“A Tình, ngươi thế nào?”

Tránh thoát khỏi đối thủ, Hứa Vi thoắt một cái xuất hiện ở bên cạnh Hứa Tình, đỡ lấy nàng đang lảo đảo đúng không vững, trên mặt hiện rõ nôn nóng cùng lo lắng.

“Ca, ta không có việc gì.”

Chịu đựng đau, đè lại vết thương trên bụng ngăn cản máu chảy ra quá nhanh, sắc mặt tái nhợt, Hứa Tình hơi lắc đầu, ánh mắt cảm kích nhìn phía Phương Bình đứng cách đó không xa. Nếu không có đối phương, lần này nàng không cần nghi ngờ, hẳn phải chết.

“Phương Bình, ngươi như thế nào lại ở chỗ này?”

Hứa Vi cũng là kinh ngạc cùng cảm kích mà nhìn phía Phương Bình.

Lúc ấy tình cảnh của Hứa Tình nguy hiểm, hắn là thấy được, nhưng lại không kịp cứu viện, nếu không có Phương Bình đột nhiên xuất hiện kịp thời ra tay cứu giúp, Hứa Tình chỉ sợ đã chết.

Tưởng tượng đến việc này, hắn trong lòng vừa nghĩ mà sợ, ánh mắt nhìn phía Phương Bình càng hiện rõ sự cảm kích.

“Đi mau……”

Nguyên bản ba người, hiện giờ lại chỉ còn hai người, mà đối phương ngược lại biến thành ba người, tuy rằng có một người bị thương không nhẹ, nhưng vẫn còn hai người có được chiến lực hoàn chỉnh.

Nhận ra được điều này, Hạ Trùng cùng Bách Cương sắc mặt đại biến, xoay người bỏ chạy, nếu lại còn không đi, bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.
« Chương TrướcChương Tiếp »