Chương 11: Lần đầu đấu giác tỉnh giả

Trans: Hắc Dược - Edit: Duke

---

“Không ổn……”

Cảm giác được nguy cơ mãnh liệt ở trong lòng, lông tơ Phương Bình dựng ngược lên, cả người đều nổi da gà.

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, đầu óc của hắn trở nên rõ ràng khác thường, tốc độ suy nghĩ càng được tăng cường.

Trốn không được!

Kẻ đạt được năng lực Mera Mera no Mi như hắn, phương diện cường hóa thân thể có hạn, đối mặt với đánh lén tầm gần như vậy, căn bản trốn không thoát!

Cho nên giờ này khắc này, lựa chọn chính xác nhất của hắn không phải là trốn. Nếu không thể trốn, như vậy lúc này hắn chỉ có thể chọn ——

Phần phật!

Cả người hắn bốc cháy lên Hỏa Diễm màu cam, không, không phải người hắn nổi lên Hỏa Diễm màu cam, mà là toàn bộ cơ thể hắn hóa thành Hỏa Diễm.

Trong giờ phút nguy hiểm này, hắn vận dụng năng lực Nguyên Tố Hóa của Mera Mera no Mi, cơ thể hoàn toàn hóa thành Hỏa Diễm.

Soạt——

Trong chớp mắt sau khi hắn hóa thân thành Hỏa Diễm, một thanh đoản đao sáng như tuyết từ yết hầu của hắn đâm xuyên qua.

“Éc……?”

Đoản đao không hề gặp trở ngại cắt qua, kẻ đánh lén Phương Bình bỗng giật mình, không thể lý giải chuyện đã xảy ra ở trước mắt, lắc mình một cái kéo dài khoảng cách với Phương Bình, vô cùng nghi ngờ nhìn về phía hắn.

“Suýt chút nữa là ngỏm rồi……”

Giải trừ Nguyên Tố Hóa, Phương Bình nghĩ lại mà sợ, trên trán đổ mồ hôi lạnh, chỉ thiếu chút nữa là chết, hắn dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía kẻ đánh lén.

Đó là một nam tử trẻ tuổi mặc đồ đen, dáng người bình thường, diện mạo bình thường. Điểm duy nhất tương đối bắt mắt chính là khuôn mặt đầy mụn của đối phương.

Lúc này trên tay đối phương đang nắm một thanh đoản đao dài chừng ba bốn mươi centimet, chính là thanh đoản đao thiếu chút nữa đã gϊếŧ hắn.

Tuy rằng sớm đã biết được chính mình không phải là người duy nhất theo dõi nhiệm vụ này, trong lòng cũng có điểm đề phòng. Nhưng năng lực của Giác Tỉnh Giả, không phải cứ muốn thì có thể cảnh giác. Đối phương đã ẩn núp gần đến như thế, hắn vẫn không phát hiện được.

May mắn còn có con át chủ bài Nguyên Tố Hóa, cũng may mắn công kích của đối phương là thuần vật lý, nếu không, lúc này hắn chỉ sợ đã là thi thể.

“Chỉ vì hai vạn đồng Huyền Thưởng Kim mà muốn đưa ta vào chỗ chết?”

Phương Bình phẫn nộ hỏi.

“Hai vạn đồng tiền còn chưa đủ sao?”

Nam tử mặc đồ đen trẻ tuổi vẫn duy trì đề phòng nhìn chằm chằm Phương Bình, nghe Phương Bình phẫn nộ chất vấn, hắn không nhịn được cười lạnh.

Hai vạn đồng tiền, đối với hắn đã là một số tiền khổng lồ, cũng đủ để sống ung dung mấy tháng. Cho nên sau khi nhìn thấy Quỷ Diện Tri Chu bị Phương Bình gϊếŧ, hắn không chút do dự ra tay đánh lén hạ sát Phương Bình.

“Ngươi đáng chết!”

Cảm giác được trong lời nói của đối phương đối với sinh mệnh xem như rác rưởi, Phương Bình một bụng phẫn nộ đang hừng hực cháy, lần đầu tiên mãnh liệt muốn gửi về đất mẹ một người như thế.

Chỉ vì hai vạn Huyền Thưởng Kim, đối phương liền có thể không chút do dự làm chuyện như gϊếŧ người, cho dù hắn là người đến từ thời đại hòa bình, luôn luôn xem trọng sinh mạng, cũng không thể không sinh ra sát ý mãnh liệt.

Phanh, phanh, phanh!

Đôi tay nâng lên, liên tiếp hướng về phía đối phương bắn một loạt hỏa cầu.

Vèo!

Nhìn thấy hỏa cầu liên tiếp đánh úp tới, nam tử mặc đồ đen biến sắc, thân thể tăng tốc, một cái lắc mình dùng thân pháp né tránh được hỏa cầu liên tục vọt tới.

Có điều, chiêu Súng Kíp của Phương Bình hiển nhiên không thể tránh né dễ dàng như vậy, theo đôi tay Phương Bình chuyển động, có liên tiếp hỏa cầu lại lần nữa đuổi theo đối phương.

Phanh, phanh, phanh!

Những mảnh men sứ từ gạch lót trên mặt đất bắn ra, nam tử mặc đồ đen linh hoạt tránh né trái phải liên tục, nhưng hỏa cầu lại tựa như vô cùng vô tận, hắn trốn đến địa phương nào, hỏa cầu theo tới nơi đó.

Đối mặt kiểu công kích vô cùng tận như này, nam tử mặc đồ đen rốt cuộc trốn tránh không kịp, mắt thấy liền sắp bị một quả hỏa cầu đυ.ng phải.

Phốc ——

Nhưng ngay thời điểm sắp bị hỏa cầu bắn trúng, đoản đao trong tay hắn liền nhanh chóng trảm ra, mà lại có thể chém vỡ hỏa cầu.

Chiếu trình độ hiểu biết về năng lực Mera Mera no Mi của Phương Bình hiện giờ, hỏa cầu hắn bắn ra uy lực có thể so với đạn từ súng máy hạng nặng, đối phương có thể chém làm đôi hỏa cầu, như vậy cũng tuyệt đối có thể chém được cả đạn.

Đây chính là Giác Tỉnh Giả, một đám có thể chống lại Ma Vật, sở hữu năng lực vượt xa người thường!

Phốc, phốc, phốc!

Một lần vung đao một viên hỏa cầu, nam tử cũng không có như vậy dừng lại, bởi vì sau viên hỏa cầu bị hắn chém đôi, chính là liên tiếp hỏa cầu tập kích về phía hắn.

Đoản đao trong tay liên tục bổ, tốc độ nhanh đến phảng phất xuất hiện tàn ảnh, một viên lại một viên hỏa cầu bị hắn bạo lực chém vỡ ra, không có một viên hỏa cầu nào lại gần hắn được.

“Thật mạnh!”

Phương Bình sắc mặt hơi đanh lại, có thể dùng phương thức như vậy chặn lại hỏa cầu hắn bắn ra, chỉ e thực lực của đối phương cách Giác Tỉnh Nhị giai đã không xa.

Tuy nhiên, phẫn nộ của hắn với đối phương cũng càng sâu, có loại thực lực này, săn gϊếŧ Giác Tỉnh Nhất giai Ma Vật kiếm lấy Huyền Thưởng Kim tuyệt đối không khó, nhưng dù vậy, đối phương vẫn như cũ làm ra hành vi đánh lén, người như thế nhất quyết không thể tha thứ.

“Không nghĩ tới lại khó chơi như vậy!”

Phương Bình trong lòng nghiêm túc, nam thanh niên mặc đồ đen đồng dạng cũng trở nên cẩn thận hơn.

Nghe thấy có tiếng chiến đấu, hắn chạy qua đây, gặp được Phương Bình đánh nhau cùng Quỷ Diện Tri Chu.

Lúc ấy đã cảm thấy năng lực đối phương khá khó giải quyết, hiện giờ sau khi giao thủ, loại cảm giác này trở nên càng thêm mãnh liệt.

Hắn đã có một ít hối hận khi thấy đối phương ra tay đánh trả, hiện giờ đánh lén không thể gϊếŧ chết người ta, ngược lại là chọc phải một địch nhân khó chơi như thế.

Chẳng qua nếu đã trêu phải rồi, thì càng cần phải gϊếŧ đối phương diệt trừ hậu họa, hắn không hề hy vọng lưu lại một kẻ thù nguy hiểm như vậy.

Bùm ——

Chân hắn đột nhiên giẫm mặt đất, bóng phản chiếu nơi đó bỗng nhiên xuất hiện biến hóa, cái bóng dưới chân hắn nhanh chóng bành trướng, hóa thành từng cái xúc tua tấn công Phương Bình.

Sưu, sưu, sưu!

Một cái lại một cái bóng được ném lên, từng cây một tựa như chiếc roi đã lớn lại dài, từ mọi phương hướng tập kích Phương Bình.

Phương Bình rốt cuộc cũng bỏ qua nam tử mặc đồ đen, từ đôi tay bắn ra dày đặc hỏa cầu, va chạm với đống xúc tua đó.

Chỉ qua động tĩnh truyền lại trong lần cọ xát này, hắn phán đoán uy lực của xúc tua rất mạnh, nếu là bị quất trúng, thương thế tuyệt đối sẽ không nhẹ.

Ầm vang, ầm vang, ầm vang!

Ở dưới uy lực của hỏa cầu, từng cái xúc tua liên tục bị chặn lại, nổ thành từng đoạn.

Nhưng sắc mặt Phương Bình lại càng nghiêm trọng, vì hắn quá chú tâm vào mấy cái xúc tua, nam tử mặc đồ đen đã nhanh chóng đánh tới hắn, đoản đao trong tay lập lòe hàn quang.

Cảm giác nguy cơ lại lần nữa truyền đến, trong một cái chớp mắt, hai tay của hắn nhanh chóng hợp lại, ngón trỏ trái phải bắt tréo tạo cây thập giá.

Ánh lửa hình chữ thập xuất hiện, phát ra một vệt ánh sáng đánh tới nam thanh niên mặc đồ đen.

Phần phật ——

Ngọn lửa màu cam từ đôi tay Phương Bình tăng vọt lên, hóa thành một cái cột lửa tốc độ cực nhanh tỏa về phía nam tử mặc đồ đen.

“Cái gì……?”

Nam tử mặc đồ đen biến sắc, cảm giác nguy cơ mạnh mẽ nổi lên trong lòng.

Gần như là bản năng, thân hình trong giây lát không do dự mà lui về phía sau, nhưng, tuy rằng tốc độ lui lại của hắn cực nhanh, tốc độ lan tràn của cột lửa lại càng nhanh hơn.

Mắt thấy hắn sắp bị cột lửa bao phủ.

Bùm ——

Hắn lại lần nữa giẫm chân, từ dưới chân hắn lại lần nữa có lượng lớn bóng đen lan tràn ra, nhưng không hề hóa thành xúc tua, mà là hóa thành một tấm chắn kiên cố, che ở trước người hắn.

Ầm vang!

Cột lửa đánh lên phía trên tấm khiên từ cái bóng biến thành, nó tức khắc bị đốt cháy, toàn bộ tấm chắn bóng tối bốc lên lửa cháy hừng hực, ngay dưới ngọn lửa sôi trào, khiên bóng nhanh chóng tan rã.

Trốn sau lá chắn bóng, nam thanh niên mặc đồ đen còn không có kịp tránh né, liền bị lưỡi lửa liếʍ lên người, quần áo bị thiêu đốt.