Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Vật Tế Đàn

Chương 10: Quỷ Diện Tri Chu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch giả: Vinatel - Edit: LapTran

---

Rời đi Ma Vật Đối Sách Khoa, Phương Bình tiến thẳng đến địa phương Quỷ Diện Tri Chu từng xuất hiện, tiêu hao hơn một giờ, hắn đã đến được đúng nơi.

Đây là mảnh đất khu biệt thự của một phú hào trong thành Tây, nhưng mà hiện giờ đã hoang phế.

Mấy năm về trước, từng có một con Ma Vật Thức Tỉnh Ngũ giai xâm nhập căn cứ Hách An thị, bị Ma Vật Đối Sách Khoa chặn lại ở nơi này.

Một hồi đại chiến, Ma Vật bị chém chết, nhưng khi chiến đấu, lực phá hoại quá lớn làm khu vực phụ cận bị phá tan, khiến cho khu biệt thự trở nên hoang phế.

“Không biết còn có ở bên trong không?“

Thật nhanh, hắn đứng tại một khu vực bỏ hoang ở trước cửa biệt thự, đó là nơi Huyền Thưởng Nhiệm Vụ có nhắc qua, địa phương phát hiện Quỷ Diện Tri Chu.

Hít sâu lấy một hơi, trong lòng đề cao cảnh giác, hắn bước chân nhẹ nhàng chậm chạp mà đi vào trong biệt thự.

Đập vào mắt hắn trước tiên chính là một hoa viên, bởi vì đã bị vứt bỏ, đủ loại hoa cỏ mọc lên khắp nơi, cũng có rất nhiều cành khô lá úa.

Sàn sạt ——

Bất chợt, một bụi hoa lắc lư một cách không tự nhiên, như có thứ gì đang trốn tránh tại nơi đó.

Phương Bình chợt cảnh giác, ánh mắt nhìn về phương hướng kia, hai cánh tay đã theo bản năng mà tạo thành khẩu súng, thẳng phương hướng kia mà nhắm tới.

Vèo!

Một con chuột già từ trong bụi hoa lao vυ"t ra, chạy thoát về nơi phương xa, thiếu chút nữa là Bình Phương đã lấy mạng cậu tí này, mà nó còn là một con chuột già bình thường chứ.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Phương Bình tiếp tục đi về phía trước.

Xuyên qua hoa viên, hắn tiến vào bên trong biệt thự ba tầng lầu cao mái bằng.

Mặt đất phủ dày thật dày một tầng tro bụi, từng bước từng bước, lưu lại một cái dấu chân rõ ràng.

Một đại sảnh xuất hiện trước mắt Phương Bình, bởi vì bị bỏ hoang nên đại sảnh có vẻ rất trống trải, chỉ có phía trên đỉnh đầu là một cái đèn treo tinh xảo.

Bất chợt, Phương Bình ánh mắt dừng lại, chỉ thấy trên đỉnh trần nhà đại sảnh xuất hiện một cái mạng nhện thật lớn, cực kỳ lớn, tựa như muốn đem toàn bộ trần nhà đại sảnh bao phủ trong đó.

Mạng nhện với tơ nhện có thể so được với dây điện, tuyệt đối không phải con nhện tầm thường có khả năng dệt ra, Cái này tất nhiên là do Quỷ Diện Tri Chu dệt ra, Quỷ Diện Tri Chu đã từng xuất hiện ở đây là sự thật không thể nghi ngờ.

Lầu một.

Lầu hai.

Lầu ba.

Mất thêm ước chừng nửa giờ, Phương Bình một lượt tìm tòi hoàn toàn các tầng lầu, phát hiện phần lớn mạng nhện đã che chặn hết các lối đi ở nhiều nơi, Hắn lấy Hỏa Diễm đốt cháy mới có thể đi qua.

Cũng không phát hiện thấy Quỷ Diện Tri Chu, chỉ sợ lần trước bị phát hiện về sau chúng đã có cảnh giác mà rút đi khỏi nơi này.

Rời đi khỏi chỗ hiện tại, Phương Bình lấy vị trí này trong biệt thự làm trung tâm bắt đầu hướng xung quanh dò xét.

Trong biệt thự lục soát qua một chỗ lại một chỗ, nhưng đều không phát hiện thấy Quỷ Diện Tri Chu, ngược lại phát hiện có dấu giầy lưu lại không bao lâu, chắc hẳn là của người truy bắt khác lưu lại, quả nhiên đi theo nhiệm vụ này cũng không phải chỉ có mình hắn.

Giờ khắc này, hắn không khỏi khát vọng đạt được loại năng lực cảm ứng, nếu có thể được năng lực như vậy, việc truy tìm không thể nghi ngờ sẽ trở nên thật nhẹ nhàng.

Lại tiến vào một căn biệt thự, thời điểm Phương Bình cho rằng sẽ lại không có thu hoạch, ánh mắt hắn đột nhiên ngừng lại mà nhìn phía trần nhà.

“Có mạng nhện của Quỷ Diện Tri Chu!“

Hắn lại một lần nữa phát hiện ra mạng nhện đặc thù của Quỷ Diện Tri Chu.

Đề cao cảnh giác, tận lực không cho bản thân phát ra âm thanh nào mà ở trong biệt thự truy tìm, nếu hắn đoán không sai, nó rời đi ban đầu rất có thể chuyển dời đến ở chỗ này trong biệt thự.

Lục soát qua một phòng lại một phòng, đang lúc Phương Bình truy tìm đến một chỗ có lối đi nhỏ, chợt một trận choáng váng xuất hiện trong đầu.

Giống như có một cái tay vô hình hung hăng đánh hắn, đánh vào đầu hắn, trong đầu hắn một trận choáng váng, trước mắt trùng điệp hình ảnh xuất hiện.

“Là do Quỷ Diện Tri Chu dùng tinh thần tấn công!”

Phương Bình lập tức phát hiện bản thân mình hiện giờ mình đang gặp phải cái gì, tinh thần gắng gượng chống đỡ, nỗ lực làm bản thân khôi phục tỉnh táo, cẩn thận quan sát bốn phía.

Chỉ thấy, một cái bóng trắng đen thật lớn phía trên trần nhà, nhanh chóng tấn công đến vị trí của hắn.

Thân ảnh hắc bạch có kích cỡ một mét, tám cái chân thon dài, phần thân hình phía sau thì to, còn nửa bộ phận trước của thân hình thì nhỏ.

Ở trước nửa phần thân hình phía trên, trắng đen hai màu hỗn tạp, hình thành một cái mặt quỷ dữ tợn, phảng phất ở trên đó có một con ác quỷ, hiện giờ phút này con ác quỷ đang nhào tới phía hắn.

Chịu đựng cơn choáng váng trong đầu, Phương Bình nâng đôi tay tạo thành hình súng, bắn ra.

Phanh, phanh, phanh!

Đá vun trên trần nhà rơi ra, từng cái lại từng cái lỗ thủng xuất hiện rõ ràng, cùng với dấu vết bị cháy đen.

Bởi vì đầu đang choáng váng, Phương Bình xạ kích vô cùng không chuẩn xác, hiển nhiên không có một viên hỏa cầu nào bắn trúng Quỷ Diện Tri Chu.

Tuy nhiên, chợt xuất hiện hỏa cầu làm cho Quỷ Diện Tri Chu cả kinh, vốn Quỷ Diện Tri Chu đang nhào về phía Phương Bình nhanh chóng lùi lại phía sau.

Nó bám vào tơ nhện trên trần nhà theo lối đi nhỏ nhanh chóng rút lui.

Hẳn nó đã phát hiện ra Phương bình là một con mồi khó đối phó, cho nên nhanh chóng ra quyết định từ bỏ.

Lúc này Phương Bình từ trong choáng vàng rốt cục đã khôi phục, lần nữa bắn ra một viên hỏa cầu.

Phốc ——

Một quả hỏa cầu bắn trúng lưng của Quỷ Diện Tri Chu, một vệt sáng nổ tung, sau lưng Quỷ Diện Tri Chu xuất hiện một vết thương hở rõ rệt.

Quỷ Diện Tri Chu cứng rắn giáp xác bị đánh vỡ, lộ ra thịt non bên trong.

Hiện giờ chiêu thức Súng Kíp bắn ra hỏa cầu uy lực có thể so với đạn của súng máy hạng nặng, đối mặt với loại uy lực này, cho dù đây là Ma Vật có năng lực phòng ngự, dính phải một kích sẽ không chỉ bị thương nhẹ.

Thế mà Quỷ Diện Tri Chu cũng có cơ hội chạy trốn tới chỗ rẽ cuối hành lang, thân hình lắc một cái biến mất khỏi tầm mắt Phương Bình.

Vèo!

Phương Bình cất bước, nhanh chóng đuổi theo.

Đuổi tới chỗ rẽ ở cuối hành lang, thân hình Quỷ Diện Tri Chu lại lần nữa xuất hiện, có thể thấy rõ ràng miệng vết thương trên người nó có chất lỏng màu xanh lục chảy ra ngoài.

Phanh, phanh, phanh!

Một quả lại một quả hỏa cầu lần nữa tập kích đến, Quỷ Diện Tri Chu liên tục tránh né, nhưng vẫn không tránh khỏi bị một quả hỏa cầu đánh trúng, trên người xuất hiện thêm một vết thương hở nữa.

Ca ca ——

Quỷ Diện Tri Chu phẫn nộ, miệng cọ xát phát ra tiếng vang chói tai, sau đó một tiếng phốc, một đống mạng nhện phun ra, hóa thành một chùm mạng nhện thật lớn hướng tới Phương Bình.

Phần phật ——

Phương Bình đôi tay nhắm hướng mạng nhện bắn ra hỏa cầu, dưới Hỏa Diễm, mạng nhện bị thiêu đốt, cuối cùng hóa thành tro tàn đen thui.

Mà Quỷ Diện Tri Chu lại nhân cơ hội này, chạy trốn tới lối cửa sổ nhỏ, rõ ràng là chuẩn bị bò đến ngoài phòng.

Phanh, phanh, phanh!

Cũng may giải trừ uy hϊếp từ mạng nhện, Phương Bình tiếp tục hướng Quỷ Diện Tri Chu xạ kích, một quả lại tiếp một quả hoả cầu, liên tiếp không ngừng bay đi.

Trần nhà xuất hiện một cái lại một cái lỗ thủng, đá vụn văng ra, lúc này Phương Bình liền tựa như là tay cầm hai thanh súng máy bắn phá.

Răng rắc ——

Quỷ Diện Tri Chu một chân bị đánh trúng, lập tức đứng không vững, còn có không ít hỏa cầu ở xung quanh nó nổ tung, chịu phải sóng xung kích đánh sâu vào, nó từ trên trần nhà rớt xuống.

Phanh ——

Quỷ Diện Tri Chu nặng nề rơi xuống mặt đất, truyền ra một tiếng vang trầm, nhưng ngay lập tức nó xoay người bò dậy, còn lại bảy chân cùng lúc sử dụng, lại lần nữa nghĩ đến việc nhảy cửa sổ đào tẩu.

Phanh, phanh, phanh!

Nhưng liên tiếp hỏa cầu đã xuất hiện, nện trên người nó, tức khắc xuất hiện một vệt lại một vệt thương tích đáng sợ.

Nó cật lực giãy giụa, suy nghĩ muốn chạy trốn đi nhưng dưới uy lực không nhỏ từ hỏa cầu, thân thể hoàn toàn không chịu khống chế, không ngừng mà bị lực nổ mạnh đánh vào khiến nó bay lung tung.

Sau một đợt xạ kích, Quỷ Diện Tri Chu đã không còn động tĩnh, tám chân hoàn toàn đứt gãy, trên người truyền ra nồng đậm mùi thối, vị trí đầu toạc ra một cái lỗ thủng rõ ràng, có chất lỏng màu xanh lục chảy ra.

Đầu xuất hiện một vết thương nghiêm trọng, tất nhiên là đã tử vong, nên Phương Bình trong lòng mới vui vẻ đi qua.

Bá!

Đúng lúc này, tại một góc tường tối, một bóng người đột nhiên xuất hiện, mắt mang theo sát khí mà nhào về hướng Phương Bình, một thanh đao ngắn bề mặt sáng như tuyết nhắm yết hầu hắn.

Thình lình có Giác Tỉnh Giả âm thầm ẩn núp, muốn trở thành con chim sẻ ăn miếng cuối cùng!
« Chương TrướcChương Tiếp »