Chương 5: Không có kết quả tốt

Trong đại sảnh ít người, gió lạnh thổi vào lại kí©h thí©ɧ cậu rùng mình một cái. Cậu phát hiện áo thun trên người thật sự là sắp bị cắt thành mảnh nhỏ, không thể không vừa kéo chút vải vóc đáng thương kia vừa vòng qua lưng ghế dựa, khom lưng nhặt miếng vải lụa kia.

Khoác vải trở về đại khái trông rất buồn cười, nhưng mà cậu có chút tiếc không muốn tìm hệ thống để đổi một bộ quần áo không quá quan trọng.

Trên người bỗng nhiên ấm áp.

Lê Kiều quay đầu, phát hiện Thẩm Phong vậy mà đã cởi bộ quần áo cao bồi màu đen kia, khoác lên người cậu.

Trên áo khoác vẫn còn mang theo nhiệt độ cơ thể quần áo, đỉnh lưu mặc, tất nhiên là tác dụng chống gió giữ ấm không có chỗ nào không tốt.

“Đừng nhặt, dưới đất bẩn.” Thẩm Phong sờ sờ mũi, dời tầm mắt, “... Để tôi đưa cậu về.”

Đợi họp xong đã là hơn ba giờ sáng, người trong giới giải trí đã sớm quen ngày đêm điên đảo, đạo diễn còn có tinh thần vừa gọi điện thoại, vừa chỉ đạo bộ phận quan hệ xã hội viết thông cáo, chuẩn bị lúc trời vừa sáng lập tức tuyên bố.

Lời giải thích của Lê Kiều là do thôi miên và ám chỉ tâm lý, nếu thật sự không dễ giải thích thì cứ nói là trùng hợp, dù sao hệ thống nói dân chúng Hoa quốc được giáo dục qua mấy đời, phần lớn mọi người vẫn rất nguyện ý tin tưởng khoa học.

Trong hội nghị Hùng Cao Trác giãy chết, khàn cả giọng, nhưng mà pháo hôi công vì tránh hiềm nghi không nhúng tay nữa, đạo diễn bởi vì áp lực của fan chương trình, suốt đêm liên lạc với bạn trai cũ của Nguyên Ninh.

Bạn trai cũ bắt đầu cãi lại, cứng rắn không thừa nhận, chờ xem video trực tiếp, vừa nghe nói mình có thể sẽ phải ngồi tù thì sợ tới hồn phi phách tán, vì lập công, cũng không cần người liên lạc nói, anh ta đã quyết đoán gửi hết thảy chứng cứ và tin nhắn riêng của Hùng Cao Trác lúc trước qua.

Hùng Cao Trác thấy tình hình không ổn, rốt cục hoàn toàn không có âm thanh - - đây chính là chứng cứ trực tiếp nhất, chờ sau khi cảnh sát tham gia điều tra, tất cả tin tức trong điện thoại di động của anh ta, tin nhắn mà bạn trai cũ của Nguyên Ninh từng xóa bỏ đều có thể khôi phục lại, anh ta tuyệt đối không có kết quả tốt!

Lê Kiều chống cằm ngồi đối diện anh ta, trên người đã được thay một bộ quần áo khác, nhưng vẫn nhăn nhúm, hiện ra mùi dưa chua - - nguyên chủ thật sự được nuông chiều đến lợi hại, năng lực sinh hoạt thuộc dạng thương tật cấp chín*, ngay cả giặt quần áo cũng không biết, mặc bẩn rồi thì nhét vào trong vali, bộ quần áo này là do Lê Kiều vất vả lắm mới lấy ra, miễn cưỡng coi như sạch sẽ.

* ý nói không biết làm gì

Thân thể nguyên chủ vốn đã kém, Lê Kiều vẽ chân ngôn phù* lại càng hao tổn tinh thần, vất vả ngáp liên tục, mãi mới họp xong, cậu vừa về phòng ngủ đã ngả đầu vào gối, ngủ đến thiên hôn địa ám.

*bùa nói thật

Ngày hôm sau, cậu bị ánh mặt trời đầu đông chiếu sáng cửa sổ đánh thức.

Trận đấu 101 nói là phân ban cho tuyển thủ, thật ra là phân cấp bậc: Lớp A là phòng đơn xa hoa mà người người hâm mộ, lớp B là phòng đôi có điều hòa, lớp C phòng bốn, lớp D phòng tám, đến lớp F, chính là loại giường sắt hiện tại của cậu xếp thành một hàng, giường sắt trên giường dưới đất hỗn độn bốn phía gió lùa.

Lê Kiều xoay người, ván giường lập tức vang lên tiếng kẽo kẹt. Cái áo phông dưa chua kia tối hôm qua đã bị cậu cởi hết ra, ném ở bên gối đầu, cậu đã không muốn mặc nữa, đẩy ra ngoài, lại chỉ sờ được một cái áo khoác cao bồi màu đen.