Chương 431: Câu Thông Luân Hồi Cá

Tiểu Kê cường hoành đoạt lý không được, Luân Hồi cá là vật của thiên địa tái tạo, nó là vật vô chủ, chỉ có thể cầu không có thể đoạt, khi nghe đến việc bị tịch thu, tiểu kê trợn hai mắt lên sợ hãi, có thể nghĩ như vầy, trên đời này không có món pháp khí nào ngoài Bàn Tự San của nó có thể chứa được Luân Hồi cá và Địa Ngục Trùng, nếu có thì cũng như sừng mao lân giác hiếm có thưa thớt, tiểu Kê căn bản không tin Thiên Long có một kiện pháp khí như vậy, mà nếu không có không gian pháp khí thích hợp vậy chỉ còn Bàn Tự San của nó thôi, nghĩ đến đây tiểu Kê sợ hãi ra mặt, món pháp khí này là do nó luyện hóa bao năm nay cũng chưa nói thành công nổi, đột nhiên có kẻ muốn cướp trắng trợn đương nhiên làm cho tiểu Kê giật thót tim.

~ Được thôi, nếu các ngươi lấy được thì cứ việc, ta nói trước, Bàn Tự San là pháp khí của ta, các ngươi đừng có nghĩ đến.

Tiểu Kê đắc ý cười khinh khỉnh, theo nó không có Bàn Tự San cơ bản muốn thu hai loại thiên địa thai nghén không khác người si nói mộng.

~ Cái cục đá mục nát của ngươi bổn cô nương không thèm để ý!

Tịnh Vân khinh bỉ ra trò, hai mắt xinh đẹp không hề che dấu một tia cười lạnh, không nói đâu xa, mặt dây chuyền của nàng là đặc phẩm được luyện chế, xét về mức độ trân quý không biết hơn xa cái cục đá mệnh danh Bàn Tự San của tiểu Kê bao nhiêu, Luân Hồi Cá nằm trong Bàn Tự San chỉ giúp Luân Hồi cá duy trì sinh mệnh sống thoi thóp qua ngày thôi, nếu đi vào trong dây chuyền của nàng, nhất định trăm lợi vô hại.

Bất quá Tịnh Vân tính theo một hướng khác, từ nhỏ sinh ra nàng đã không thiếu thứ gì, phàm là trên đời này có cái gì nàng nhất định có một cái khác giống vậy, cho nên với Luân Hồi cá nàng không có ham muốn bao nhiêu, Tịnh Vân tuy không có ham muốn nhưng không phải không ai không muốn, nói đâu xa, Thiên Long một bên hai mắt bắn ra hào quang vạn trượng, soi sáng cả vùng thiên địa.

Theo Thiên Long, nếu có thể sở hữu cá Luân Hồi, bản thân hắn liền có thể nhờ lực lượng pháp tắc của cá, tìm hiểu một chút cùng ngộ đạo thật sâu, tin chắc thực lực của hắn sẽ lại tinh tiến thêm một bước xa khác.

Bàn giao xong xuôi, tiểu kê khinh bỉ đi ra chỗ khác ngồi chơi, phá Bá cùng Phá Chấp sau một hồi tìm hiểu, không thể làm gì được cũng đành thối lui chỗ khác, chỉ còn lại Thiên Long và Tịnh Vân, cả hai nhỏ giọng nói chuyện một hồi lâu.

~ Được rồi vậy để ta thử một chút!

Nghe Tịnh Vân thuyết giảng một chút, Thiên Long linh quang chợt lóe trong mắt, học thuộc một đoạn khẩu quyết cơ bản của Tịnh Vân truyền thụ, Thiên Long muốn thu phục Cá Luân Hồi.

Không gian Thất Tinh Long Mạch là lựa chọn tuyệt diệu nhất, bên trong có rất nhiều linh dược cũng như linh dịch hiếm có, không gian Thất Tinh Long Mạch theo thực lực Thiên Long tăng lên hiện tại đã lớn không biết bao nhiêu lần, bất quá trung quy cũng không thể không đo đếm được, ước chừng khoảng 300 dặm vuông, phần lớn không gian đều là trống trải vô ngần, Thiên Long ước chừng nếu đưa hai loại pháp tắc Linh thú vào bên trong vẫn dư giả không gian nhiều lắm.

Cái Thiên Long quan tâm là không gian Thất Tinh Long Mạch là không chết, cố lắm cũng chỉ là Cửu Linh Khí nồng hơn bên ngoài một chút, nhưng tạp chất là rất nhiều, trồng các loại linh dược vào cũng chỉ có thể giúp chúng giữ nguyên sức sống thôi, không thể giúp chúng sinh sôi mạnh mẽ như bên ngoài, bởi vì pháp tắc bên trong Thất Tinh Long Mạch đâu chỉ sơ sài, nó là vô cùng thiếu sót, Thiên Long lo sợ không thể thu Luân Hồi Cá được là vì vậy.

Còn về không gian Diệt Thế Kiếm, không gian này chỉ có mười trượng vuông, bên trong này chỉ có vài giọt Diệt Thế Tinh Hoa, không thể chứa đồ ở bên trong không gian này, dù cho không gian Diệt Thế Kiếm có thể chứa được vật sống Thiên Long đều không dám cho bất cứ ai vào đây, bởi vì một khi chiến đấu xảy ra, chỉ cần hơi một chút ba động loạn khí lập tức hội khiến cho phiến không gian này toái nát, không gian thì rất kiên cố, nhưng đồ vật bên trong cho dù là thiên ngoại vẫn thạch cũng không khác cục đá ven đường, sẽ bị chấn thành bụi phấn trong tích tắc.

Tích….

Tích….

Tích….

Thất Tinh Long Mạch lần lượt sáng lên, từ tinh đầu tiên bật sáng sau đó đến tinh thứ hai, tiếp đó là tinh thứ ba, trên ngực Thiên Long có bảy chấm đen ẩn sâu dưới lớp da lần lượt nổi lên, sau đó bật sáng thành chấm đỏ, Thất Tinh vụt sáng, bảy tinh hội tụ, thiên địa nhật nguyệt hưởng ứng, trời đất cùng tề thanh.

Từ bảy chấm sáng phóng ra một đơn thất sắc quang mang, quang mang lặng lẽ sáng rực rỡ hình thành một lớp ngăn cách như lớp bọc bóng, Thiên Long điểm nhẹ vào linh dịch Hồ Quang Nghiệt Khí, đưa một giọt vào bên trong Thất Tinh Long Mạch, vừa vào bên trong Thất Tinh Long Mạch, giọt Hồ Quang Nguyệt Khí lập tức toái vỡ, tạo thành sương mù bao phủ toàn bộ không gian Thất Tinh Long Mạch.

Thiên Long ánh mắt ảm đảm đi nhiều, xem ra thất bại thảm trọng, thứ này không có duyên với hắn, ước chừng cũng là do bản thân không đủ tư cách mà thôi.

Bất quá không lâu sau đó, từ bên trong Thất Tinh Long Mạch tản mát ra một tia khí lưu nhàn nhạt, tia khí lưu sau khi đi ra khỏi không gian liền lập tức hướng đến Hồ Quang Nguyệt khí đi xuống, đi thẳng vào mi tâm của một con cá có thân hình nho nhỏ, ừm, là nho nhỏ trong đám cá, thân hình chắc khoảng năm mét cao mét rưỡi, con cá Luân Hồi này lập tức ngơ ngẩn một hồi, sau đó nó nhẹ nhàng vẫy cái đuôi xinh đẹp của nó lên, chưa tới thời gian ba hơi thở, luân hồi cá đã nổi nửa cái đầu lên mặt hồ, hai mắt to tròn long lanh nhìn Thiên Long, trong mắt bắn ra vẻ hiếu kỳ nhìn chằm chằm Thiên Long đang xếp bằng ngồi cạnh hồ.

Bụp….

Luân hồi cá vỗ nhẹ xuống mặt hồ cái bộp, nó liền nhẹ nhàng nhảy lên trên không trung, bất quá làm mọi người ngỡ ngàng đó là Luân Hồi cá con này không nặng nề rớt xuống mặt hồ, nó rất nhẹ nhàng trôi nổi bên trong không khí, không gian không hề có nước nhưng nó vẫn bơi như thường, bơi trong không khí bây giờ mọi người mới có thể nhìn rõ thân hình của nó, đầu cá trơn nhẵn kết hợp hai mắt to tròn long lanh, cái miệng cá thực sự mà nói đúng là tạo hóa thiên địa, đẹp động lòng người, hai mép có hai cọng râu trắng dài tới đuôi, thân hình có một cái bụng rất bự, chỉ là nhìn cái bụng này không ai dám khinh nhờn.

Bên trong Bụng Cá Luân Hồi ai cũng biết, trong đó là thiên đạo tái tạo, là không gian chi lực, không cẩn thận đυ.ng vào bụng cá sẽ đem đến trừng phạt của trời cao, có rất nhiều truyền thuyết có ghi lại, nếu bất cẩn chạm vào bụng cá, sẽ dẫn đến hồi quang phản chiếu hóa thành tro tàn cho dù là Thần cũng không ngoại lệ, đây không phải sức mạnh, đây là Pháp Tắc!

Cũng có truyền thuyết nhắc nhở hậu thế, ghi lại nếu cố tình chạm vào bụng cá, sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, hoặc chết hoặc phi thăng, linh hồn bị nuốt vào bụng cá đời đời kiếp kiếp bị trừng phạt, rất nhiều truyền thuyết, bất quá cũng có truyền thuyết nói sẽ được Luân Hồi cá trao tặng cơ duyên, chỉ là cơ duyên thì ít là hung duyên là nhiều.

Luân Hồi cá sau khi nhìn Thiên Long chán liền bơi một vòng quanh thân thể Thiên Long, quận Thiên Long bên trong người nó, đến thời điểm này khiến cho Tịnh Vân cơ hồ căng thẳng tái xanh mặt mày, con bé biết Thiên Long đang ngâm chú ngữ câu thông do nàng truyền cho, việc còn lại chỉ có thể trông cậy Thiên Long thôi.

Thiên Long chỉ biết một điều, đó là khí tức của con Luân hồi cá này vô cùng khủng bố, xa xa không thể khinh nhờn, một cỗ uy nghiêm không thể phản kháng, nó giống như đúc với khí thế của Tịnh Vân, chỉ là Tịnh Vân có huyết mạch tương liên với Thiên Long nên Thiên Long có thể thoải mái làm loạn, ví dụ như phá Bá và Phá Chấp, hai kẻ này cơ bản không dám chọc Tịnh Vân thậm chí cả ba chưa từng nói chuyện với nhau một câu.

Đây chính là uy nghiêm của vương giả truyền thừa.

Còn khí thế của Luân Hồi cá là bẩm sinh pháp tắc thai nghén, nó là tượng chưng của thiên đạo cũng không sai.

Ù ù ù….

Cá Luân Hồi sau một hồi dò xét vô cùng thỏa mãn, nó hóa vệt sáng chui vào bên trong thân thể Thiên Long, đi vào Thất Tinh Long Mạch, trong này có thứ nó cảm thấy tin tưởng.

~ Thành công rồi ư?

Tiểu Kê khuôn mặt tái mét, lúc xanh lúc trắng vô cùng khó coi, Luân Hồi cá cao ngạo bậc nào, dùng mấy trăm năm câu thông nói chuyện với nó cũng chỉ làm cho đám chúng nó tỏ ra thân thiện một ý, còn chưa tới mức thân thiết nhiều, nếu Thiên Long cứ thế đắc thủ, tiểu Kê có cảm giác bản thân nó muốn đập đầu đi chết.