Ta cứ đi theo, bắt hắn phải nói lại lời cảm ơn ta vừa nghe được. Lúc đầu hắn lẳng lặng bỏ đi như không thèm để ý đến ta. Nhưng sau đó, Long Phá Thiên đột nhiên tỏ vẻ hung hăng trừng mắt nhìn ta. Ta sợ hắn lại nảy ra ý định hành hạ hay gϊếŧ chóc ta gì nữa nên đành thức thời im lặng..
Đột nhiên hắn đầy cảnh giác xoay lại nhìn ta. Sau đó Long Phá Thiên nhẹ nhàng kéo dải lụa ánh kim buộc tóc của ta ra. Suối tóc mềm nhẹ và óng mượt của ta xõa ra tung bay trong gió. Hắn ngẩng người nhìn trong chốc lát. Sau một lúc, ta thấy khó chịu lên tiếng mắng lại:
- Sao ngươi lại tháo dây buộc tóc của ta ra.
Hắn không nói không rằng đột nhiên nắm lấy tay ta. Năm ngón tay của hắn đan nhẹ vào những ngón tay của ta. Bàn tay to lớn mà ấm áp bao lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé. Sau đó hắn dùng dải lụa mềm buộc chặt đôi bàn tay của ta và hắn lại. Ta thật sự không lí giải được cách làm của hắn lúc này. Nhìn thấy đôi mắt to tròn nhưng ngơ ngác khó hiểu của ta, hắn nhẹ giọng giải thích:
- Trận pháp vẫn còn. Trước khi ta tìm được mắt trận để phá vỡ trận pháp, ta buộc phải dùng cách này vậy. Cả ta và ngươi tạm thời không có linh lực. Ngươi chịu khó một chút. Cột chặt lại với nhau một chút, ngươi có bị đánh bật ra xa thì ta vẫn có thể ở bên cạnh ngươi..
Ở trước mặt hắn, có bao giờ ta được lựa chọn đâu. Mới ở cùng nhau có mấy ngày mà bao nhiêu sóng gió ta nếm trải qua gần hết rồi. Thời khắc này, sinh mệnh của ta lại một lần nữa buộc chặt với hắn như chính đôi bàn tay của chúng ta vậy. Trong lúc ta đang suy nghĩ vẩn vơ thì một cơn lốc xoáy lại đến. Lần này Long Phá Thiên nắm tay ta đồng thời xoay người lại. Cả thân hình của hắn che chắn cho ta trước cơn cuồng phong bão tố. Mặt ta đối diện với gương mặt của hắn, tay hắn nắm lấy tay ta. Cả thân hình to lớn của hắn bao bọc ta. Bàn tay còn lại của Long Phá Thiên kéo ta về phía hắn. Gương mặt ta nằm trọn trong lòng ngực của hắn, tai nghe rõ ràng nhịp đập trái tim của nhau. Cuồng phong bão tố vẫn ào ào vây quanh, nhưng không hiểu sao, ta thấy an tâm một cách kì lạ..
Đột nhiên, giữa những cơn cuồng phong bão tố xoay vần, một luồng ánh sáng ập đến. Lúc này, Long Phá Thiên bất ngờ nắm tay ta xoay người lại, dẫn ta tiến thẳng về phía luồng ánh sáng kì lạ đó. Luồng ánh sáng màu bạc này giống như một cách cửa thần kỳ vậy. Bên kia của luồng sáng, ta nhìn thấy một khung cảnh hoàn toàn khác. Cả một khu rừng xinh đẹp xuất hiện trước mắt ta. Hoa đào nở rộ khắp mười dặm xung quanh. Những cánh hoa bung nở, rơi nhè nhẹ trên người của ta và hắn. Không gian tràn ngập hương hoa, cảnh sắc như lạc vào chốn Tiên cảnh. Phía xa xa có một dòng suối nhỏ chảy róc rách. Nơi đây hoàn toàn không hề thấy bóng dáng của băng tuyết hay giá rét. Cả khu rừng ấm áp và đầy mộng mơ..
Trong lúc mải miết ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, ta phát hiện bàn tay của Long Phá Thiên nắm chặt lấy tay ta. Một luồng linh lực từ tay hắn truyền sang cho ta. Ta cảm thấy cơ thể như có thêm sức mạnh, nội lực cũng dần dần hồi phục. Rõ ràng ở nơi này, Long Phá Thiên không bị mất đi linh lực tạm thời như khi vừa cất bước lên núi. Nhưng ta cực kì thắc mắc vì sao hắn lại truyền linh lực cho ta như thế. Ta cất giọng:
- Tại sao ngươi..
Dường như hiểu được sự tò mò của ta, Long Phá Thiên đáp lại:
- Cho ngươi phòng thân một chút.
- Đa tạ.. - Ta gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Bỗng nhiên, một đội hắc y nhân từ trên không bay xuống vây lấy chúng ta. Hắc y nhân khá đông, nhìn lại có vẻ tàn ác. Khác hẳn với khung cảnh nên thơ và lãng mạn nơi đây.. Lúc này, hai tay của ta và Long Phá Thiên nắm lấy nhau. Hắn vừa truyền linh lực cho ta, vừa đối phó với hắc y nhân. Long Phá Thiên một tay dùng chưởng lực phát ra chiêu thứ nhất trong Hàn Long Hỏa Chưởng, khiến cho đám hắc y nhân kẻ bị đốt cháy chết, kẻ bị đóng băng chết. Nhưng quái lạ là sau khi vừa chết đi, đám hắc y nhân này tan thành những làn khói đen. Sau đó, một đám hắc y nhân khác lại bay đến, số lượng gấp đôi lần trước..
Vì đã có trong người linh lực, ta bắt đầu tham gia trận chiến. Ta dùng hàng loạt những phi tiêu hình vảy cá phóng ra tiêu diệt đám hắc y nhân. Vảy cá xuyên qua tay chân hoặc vai của đám hắc y nhân, khiến chúng đau đớn gục ngã. Sau đó chúng vẫn cứ tan biến như làn khói mờ. Lúc này, Long Phá Thiên nâng ta bay lên rồi phát ra chưởng lực có sức mạnh ghê gớm hơn. Hình như đó là chiêu Long tranh hổ đấu trong Hàn Long Hỏa Chưởng do hắn sáng tạo ra..