Chương 16: C16: Cũng không bất ngờ lắm

Phía bên kia, Triệu Thiên Long cứ đi qua đi lại rong sân, đang lo lắng chờ đợi cái gì đó.

Từ khi nhìn thấy bản lĩnh của Phương Lăng thì rong lòng ông rất khó bình tĩnh lại.

Ông biết nhân vật như vậy sẽ không ở lâu trong Triệu gia nho nhỏ này. Cho nên cơ hội duy nhất có thể trèo lên cành cây cao này chính là dựa vào nữ nhỉ của mình.

“Nha đầu, thế nào?” Sau khi Triệu Tích Liên trở về, ông vội vàng hỏi

Triệu Tích Liên nhẹ nhàng lắc đầu, trông có chút uể oải.

“Phụ thân, Phương công tử không có hứng thú gì với con cả” Nàng nói.

Triệu Thiên Long nghe vậy thì khẽ thở dài một tiếng: "Vậy sao...”

“Cũng không bất ngờ lắm, lai lịch của hản không ầm thường, nhất định cũng từng gặp qua rất nhiều nữ tử. Chung quy chúng ta chỉ là người của chốn hoang sơ, rất khó lọt được vào mắt bọn họ."

“Thôi vậy, nữ nhĩ của Triệu Thiên Long này cũng tất ưu tú, chúng ta không cần nhụt chí.”

"Triệu Tích Liên khẽ vâng một tiếng rồi lập tức trở. về phòng, chỉ muốn đi ngủ một giấc.

Phía bên kia, Phương Lăng khép sách lại rồi đứng dậy duỗi lưng một cái

Rốt cục hẳn cũng xem xong quyển sách cuối cùng, bây giờ đã đến lúc phải đi.

Nhưng trước khi đi hắn còn có một việc muốn làm, chỉ thấy bóng dáng hắn lóe lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ở Tân gia thành Đông,

Ở Liễu Thành, thế lực của Tân gia lớn hơn Triệu gia nên những năm qua luôn chèn ép Triệu gia.

Lần này còn vì ngoài thành phát hiện một linh quặng mới mà họ xảy ra mấy trận đánh quy mô lớn.

Phương Lăng nhận ân huệ của Triệu gia nên trước khi đi phải giải quyết Tăn gia này.

Nhưng kỳ thật hắn biết đây chỉ là cái cớ của mình thôi.

Vừa đến Tân gia, thân thể hẳn đã không nhịn được mà rung động.

Không phải do khẩn trương, mà là vì hưng phấn!

Hôm nay gϊếŧ tên sư huynh của Triệu Tích Liên làm con dã thú ngủ say trong lòng hẳn triệt để thức tỉnh.

............

Hôm sau, trời vừa sáng lên.

Triệu Tích Liên đang ngủ say trong khuê phòng thì chợt nghe tiếng gõ cửa đồn dập vang lên.

Nàng vội vàng đứng lên mặc y phục rồi mở cửa xem xét, là phụ thân nàng tới.

“Phụ thân, người làm sao vậy?” Lớn đến chừng này mà đây là lần đầu nàng thấy phụ thân mình hưng phấn như vậy.

Triệu Thiên Long trầm giọng mà nói: "Tối hôm qua Tân gia bị người ta huyết tẩy! Hơn nghìn người cả

Tần Phủ không ai may mắn thoát khỏi!”

“Cái gì?” Triệu Tích Liên kinh hãi: “Không có chút động tĩnh nào hết sao? Thực lực của Tân Hội còn mạnh hơn người một chút mà. Cao thủ nào mà có thể. đàn áp đánh bại ông ta như vậ

“Chẳng lẽ là...."

Triệu Thiên Long khẽ gật đầu: "Là hắn, nhất định là hắn!"

“Ta vừa đến Thảo Trai xem thử, hẳn đã đi rồi. Trên bàn còn để lại một tờ giấy, nói là cám ơn khoản đãi nhiều ngày qua của Triệu gia.”

“Hắn đi rồi sao?” Trong mắt Triệu Tích Liên lóe. lên một tia tiếc hận: “Đi cũng tốt, dù sao hẳn cũng không phải người như chúng ta”

“Tân gia bị diệt, đây là chuyện tốt!” Nàng nói tiếp thêm: "Lần này trong Liễu Thành chỉ còn lại Triệu gia chúng ta thôi”

“Đúng vậy! Vị Phương công tử này thật là người cũng như tên, làm việc rất sắc bén!” Triệu Thiên Long chậc chậc mà nói.

“Ta thật sự không nghĩ tới trước khi đi hẳn lại cả Tân gia, vốn chỉ trông cậy vào hắn hỗ trợ chống đỡ mà thôi”

“Nhưng còn có một điều tương đối quỷ dị, vừa rồi †a đến Tân Phủ xem một vòng, phát giác thi thể của người Tân gia đều biến mất. Nếu không phải trên mặt đất có một chút vết máu thì ta còn nghĩ rằng Tân gia đột nhiên di chuyển cả tộc đi”

“Nhiều thi thể như vậy mà đều biến mất sao?” Triệu Tích Liên lâu bầu nói.

“Có lẽ là Phương công tử không muốn để người ta biết lai lịch của mình nên đã đặc biệt xử lý thi thể”

"Trên thế giới này, cho dù là thi thể cũng biết “Nói chuyện”

Có một vài người tài ba căn cứ vào nguyên nhân cái chết của thi thể để đánh giá ra thủ phạm sử dụng thần thông bí pháp gì, sau đó lại phán đoán l thân phận của hắn ta.