Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Tiếu Xinh Đẹp

» Tác Giả: Mị Dạ Thủy Thảo
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 4 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 1 Bình chọn
Editor: Bướm Giang Hồ

Thiên cổ cười một tiếng, cười sát thiên cổ, tuyệt nhiên ngạo tình, Cuồng Ca ngạo vũ!

Chịu nhục, phá kén Trùng sinh, mười năm quỷ quật, tu ma thành thần!



“Một ngày nếu thực sự ta biến thành ma thì cá ngươi vẫn còn yêu ta sao?” Độc Cô Tiểu Tuyết gương mặt hồng hào, mái tóc bạc phơ, như ma mà không phải ma, cười ngạo thị chúng sinh.



Nàng đã từng là cô gái dùng hết sự đơn thuần để yêu một người cả đời.

Nhưng hiện tại có lẽ trong lòng nàng chỉ còn tồn tại một chữ hận. Nàng đứng phía xa trông như một nữ thần tuyệt sắc quyến rũ nhìn nơi trần thế không thuộc về bản thân.



“Ngày hôm nay ta chỉ nói rằng, tất cả các ngươi không thể còn sống mà rời đi…”



Nàng nở nụ cười khuynh thành khiến chúng sinh điên đảo

Ma Thần, Yêu Vương, Qủy Tôn, Linh Đế, Kiếm Thánh, họ đều là những người đứng trên đỉnh cao nhưng lại nguyện ý yêu một người.

Trích đoạn:

“Tiếu nhi, cùng ta về nhà thôi.” Trải qua bao gian khổ, hắn Âu Dương Tử vẫn luôn chỉ muốn có một mình nàng.

“Rất nhiều năm trước, nhà của ta đã bị ngươi tự tay làm hỏng, ta còn trở về cái nhà nào!”

. . .

“Nương tử, ta đã là người của ngươi rồi, ngươi cũng không thể bội tình bạc nghĩa!” Yêu Tôn, phong tình vạn chủng.

“Cút ngay!”

. . .

“Ma, chỉ có ngươi xứng đứng ở bên cạnh ta.” Quỷ Tôn bạo ngược, nhưng cũng có thể thấy được một tia dịu dàng.

“Nhưng là, giờ này ngày này, ngươi đã không xứng với đứng ở bên cạnh ta!”

. . .

“Tiểu thư, Tàn Tình làm mọi thứ, cũng vì tiểu thư.” Tĩnh mịch trong mắt khó nén tự ti, yêu say đắm, cho dù thân là Ma Tôn, cũng vẫn như cũ không xứng với đứng ở bên cạnh nàng.

“Ai, hỏi thế gian tình là vật gì, Tàn Tình, cái người này làm vậy có đáng giá không?”

. . .

Lời tác giả: Đây là Thủy Thảo nghĩ thật lâu một bài viết văn, cổ võ tiên hiệp, nữ cường lộ tuyến, chỉ là nhiều một chút quanh co, nhiều một chút chuyện xưa, hi vọng nhìn văn bằng hữu có thể thích.

Chương 1: Đêm khó quên
Thiên hạ gồm ba phần, chánh đạo, tà đạo, hoàng đạo, từ xưa tới nay, có đạo thì phải có tà.

Lục Đại Môn Phái, ngũ đại Sơn Trang, đây là chính đạo.

Ma Thần điện, Yêu Vương giới, quỷ U Minh, còn đây là tà đạo.

Còn Hoàng đạo là thiên hạ dưới sự thống trị của Hoàng đế, trải qua cuộc sống bình thường nhưng cũng chưa hẳn đã được yên ổn.

......

Mười lăm tháng bảy, mùa hè, bầu trời vốn nên sáng sủa, lại âm trầm khác thường, đang lúc mọi người rối rít đoán thiên cơ, đột nhiên trời bắt đầu sấm sét vang dội, mưa sa gió giật, bầu trời cũng hoàn toàn tối xuống, không tìm được dấu vết của một tia ánh sáng.

Tại Vạn Ma sơn, Ma Thần điện.

”Ma Tôn, phu nhân sắp sinh!”

”Cái gì? Không phải còn hai tháng sao?” Nam nhân to lớn cao ngạo khó nén nóng nảy, vẻ mặt lo lắng.

”Việc này, nô tài cũng không biết......”

”Được rồi, ngươi đi xuống trước đi, ta lập tức qua đó!” Nam nhân to lớn cao ngạo, chính là Ma Thần điện Ma Tôn Độc Cô Khinh Cuồng, hết sức nặng nề nói, nô tài đó vội vã đi, để lại một phòng yên tĩnh.

”Ma Tôn, những đứa bé kia rốt cuộc muốn xử lý như thế nào?” Trong hành lang, lần nữa có người hỏi, bọn họ mới vừa rồi đang đi họp, có chút vấn đề khẩn cấp cần giải quyết.

”Tuổi nhỏ liền trừ đi trí nhớ, huấn luyện một đoạn thời gian, rồi phân phối đến các địa phương thích hợp đi, về phần lớn tuổi, nhổ cỏ tận gốc, chúng ta là người trong ma giáo còn sợ chém gϊếŧ sao!” Độc Cô Khinh Cuồng phóng ra sát khí, đối với hắn mà nói quyết định như vậy đã rất là nhân từ, coi như là vì đứa bé sắp ra đời kia mà cầu phúc.

”Dạ!” Đường Hạ bốn người cùng lên tiếng, bọn họ chính là Ma Thần điện Tứ Đại Hộ Pháp.

Sau đó, Độc Cô Khinh Cuồng liền lo lắng chạy tới nội viện, Tứ Đại Hộ Pháp cũng đều vô cùng hưng phấn, đi theo phía sau hắn, cùng nhau đi nghênh đón sinh mạng sắp ra đời kia......

Dọc theo đường đi, giọt mưa lớn như hạt đậu gõ vào trên người của bọn họ, cảm giác lạnh lẽo làm cho người ta thở không nổi, thời tiết như vậy, thật đúng là cổ quái, sắc mặt hưng phấn của mấy người bọn họ cũng không khỏi nặng nề.

Thiếu chủ ra đời vào thời điểm này, chẳng lẽ là thiên ý......

”Sinh, sinh, là thiên kim tiểu thư.” Nha hoàn hầu hạ phu nhân chạy vọt ra, hướng mấy người đang chờ ở dưới mái hiên báo tin mừng.

Mấy người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, lại nghe một tiếng sét, không khỏi tâm thần rối loạn, rối rít ngẩng đầu nhìn lại, như ẩn như hiện ánh sáng màu đỏ mờ xuyên thấu Vân Tiêu, bắn thẳng đến phòng ngủ của phu nhân......

”A!” Hình như là trong cùng một lúc, mọi người còn không có phản ứng kịp, liền nghe đến bên trong phòng một tiếng kêu sợ hãi, theo tính phản xạ liền vọt vào!

”Thế nào?” Độc Cô Khinh Cuồng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của thê tử, lại nhìn một chút vẻ mặt kinh ngạc của bà mụ, “Vì sao lại kêu?”

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao hắn cảm giác hết sức lo lắng.

”Ma... Ma Tôn...này... Thiếu chủ đang cười......” Bà mụ ôm đứa bé, vẻ mặt có chút ngốc trệ, không hiểu, vì sao trẻ con mới sinh không khóc ngược lại cười đáng yêu như vậy, hơn nữa bộ dáng kia một chút cũng không giống như là sinh non.

Nghe được lời nói của bà mụ, Độc Cô Khinh Cuồng mới đưa ánh mắt đặt trên người đứa bé kia, chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng liền không khỏi than thở, thật là đứa bé xinh đẹp..... Không giống với con nít bình thường, da nhăn nheo, đứa nhỏ này da thịt trắng noãn mượt mà, ngũ quan rõ ràng vả lại hết sức đặc biệt, chính là nó lại mở ánh mắt đen láy nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên, cười đáng yêu, chỉ là để cho người kinh ngạc còn là cái bớt ở mi gian, đỏ thắm, giống như là máu tươi.

”Đây là đứa nhỏ của ta?” Mặc cho Độc Cô Khinh Cuồng cuồng ngạo như thế nào, lúc này cũng không khỏi trong lòng mềm nhũn, cảm động, hắn xúc động hỏi lại bà mụ, nhẹ nhàng ôm lấy đứa bé, đi tới bên cạnh thê tử của hắn.

”Linh Thù, ngươi xem, đây chính là nữ nhi của chúng ta, rất đáng yêu.”

Nằm ở trên giường, nữ nhân có chút yếu đuối thở hổn hển, sợi tóc xốc xếch, nhưng lại như cũ khó nén dung mạo tuyệt sắc kia.

”Đúng vậy a, thật đáng yêu, đều không khóc, phu quân, đặt tên cho nữ nhi của chúng ta thôi.” Đã từng, nàng cho là nàng cả đời này cũng sẽ không có đứa bé, lại không nghĩ rằng, người đàn ông này không chỉ cho nàng hạnh phúc, cũng cho nàng một đứa bé, để cho nàng cả đời này không còn chuyện ăn năn.

”Tên a...... Nương tử, ngươi xem nữ nhi của chúng ta nhỏ như vậy cũng đã rất đẹp, tương lai còn dài nhất định sẽ trở thành tuyệt thế mỹ nữ, cười một tiếng khuynh thành khuynh quốc..., chúng ta liền kêu nàng là Tiếu Tuyệt có được hay không, nở nụ cười tuyệt mỹ.”

”Ha ha, đứa bé nhỏ như vậy, sao có thể nhìn ra được bộ dáng sau này, chỉ là Tiếu nhi thật rất thích cười, ngươi xem, nàng bây giờ còn đang cười đấy.”

”Đúng vậy, ta thật sự hi vọng nàng cả đời này có thể vẫn luôn cười như vậy...”

Bên ngoài, vẫn mưa sa gió giật như cũ, nhưng trong phòng ngủ lại tràn ngập ấm áp cùng cảm động, Tứ Đại Hộ Pháp cùng mấy người hầu, nha hoàn đều lẳng lặng ở một bên nhìn, lẳng lặng cảm thụ, mặc dù bọn họ đều là người trong ma đạo, nhưng ma cũng hữu tình, bọn họ như cũ có yêu cùng cảm động.

”Chúc mừng Ma Tôn, chúc mừng phu nhân, chúc mừng Thiếu chủ!” Mọi người quỳ trên mặt đất, không khỏi vui mừng!

”Ha ha ha, tốt tốt, tất cả đứng lên, truyền mệnh lệnh của ta, lập tức đi đến chuẩn bị tiệc rượu, trong điện toàn thể môn nhân Đại Khánh ba ngày!”

”Dạ, tạ Ma Tôn!”

......

Bốn năm sau, đêm, núi phía sau Ma Thần điện.

Đau, đau rát, cho dù lau thuốc trị thương, lại như cũ đau làm cho người ta muốn chết......

Nam hài tám chín tuổi cau mày, cắn răng, nằm ở phía sau núi trên cỏ, nhìn không trung, cũng chỉ có như vậy mới không cảm thấy đau đớn, nơi này là một nơi để cho hắn có thể bình tĩnh lại tâm tình, hơn nữa có rất ít người đến.

Chỉ là, rất ít không có nghĩa là không có, đã có chút công phu thiếu niên chợt ngừng thở, ngay tại chỗ lăn một vòng lăn đến một bên trong bụi cỏ...... Có người tới, rốt cuộc là người phương nào, vào thời điểm này, đi tới nơi này!

”Hì hì, chạy đến nơi đây, các ngươi tìm không tới đi, các ngươi không để cho ta ăn, ta liền để cho các ngươi không tìm được, xem ngày mai phụ thân giáo huấn các ngươi!” thanh âm phẫn hận lại làm cho người ta cảm thấy hết sức đáng yêu, ngữ điệu non nớt làm cho người ta chỉ muốn cười, Tàn Tình thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải kẻ địch, chỉ là đứa bé.

”Ah?” thanh âm kinh ngạc nhẹ nhàng, Tiểu Nhân Nhân dừng bước, nghi ngờ nhìn chung quanh......

Tàn Tình núp ở trong bụi cỏ, lúc này cũng nhìn thấy toàn cảnh người tới, một nữ hài tử, một thân màu trắng, quần lụa mỏng, dáng vẻ bốn năm tuổi, mặt mày nho nhỏ hết sức tinh xảo, vừa đáng yêu vừa đẹp.

Nữ hài tử, bốn năm tuổi, đặc biệt như thế...... Tàn Tình trong lòng thoáng qua một cái bóng, gương mặt tuấn tú nho nhỏ trở nên nặng nề, cũng đang thấy nữ hài tử nở nụ cười ngọt ngào, tản ra cả chân mày.

”Này, đi ra đi, không cần trốn, ta phát hiện ngươi nha.” Cô gái nhỏ hướng về phía Tàn Tình núp sau bụi cỏ hô, vểnh lên cái mũi nhỏ, làm cho người ta cảm thấy càng đáng yêu hơn.

Tàn Tình toàn thân cứng đờ, vô cùng nghi hoặc mình là như thế nào bị phát hiện, hơn nữa đối phương vẫn là một cái đứa bé bốn tuổi, cho dù đứa bé này có thể không phải đứa bé bình thường......

Từ từ đứng lên, Tàn Tình đi ra khỏi bụi cỏ, tiến lại gần nữ hài tử kia, sau đó cung kính quỳ xuống, lại gần, hắn liền nhìn càng rõ ràng hơn tướng mạo của nữ hài tử, giữa hai lông mày, cái bớt màu đỏ là dấu hiệu đặc biệt của thiếu chủ, cho dù hắn chưa từng thấy qua Thiếu chủ, nhưng cũng đã có thể khẳng định nữ hài tử trước mặt chính là Ma Thần điện Thiếu chủ, Độc Cô Tiếu Tuyệt.

”Tham kiến Thiếu chủ!” Cúi đầu, không dám nhìn dung nhan non nớt lại tản ra hơi thở hấp dẫn, Tàn Tình tự nói với mình, nàng là thiên, mà hắn là bùn.

”Ghét, mỗi người cũng biết là ta.” Cô gái nhỏ dậm chân, vẻ mặt không phục, mỗi lần đều là như vậy, vô luận nàng đi tới chỗ nào, chỉ cần là bị người đυ.ng phải, cơ hồ là trước tiên sẽ bị người gặp nhận ra.

Tàn Tình quỳ trên mặt đất, khóe miệng dãn ra, có loại cảm giác muốn cười, vào giờ phút này, bởi vì huấn luyện mà bị thương, vết thương hình như cũng không có đau đớn như vậy.

”Này, đứng lên đi, ngươi là ai, tại sao ở chỗ này?” Thấy người kia vẫn như cũ quỳ trên mặt đất, nữ hài tử có chút ngạc nhiên hỏi, khi nói chuyện vẫn lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Tàn Tình yên lặng đứng lên, mặc dù không có cố ý xem, nhưng cũng bởi vì hai người chiều cao chênh lệch mà thấy được nụ cười như vậy, thật đáng yêu, không khỏi trong lúc nhất thời nhìn ngây dại.

”Này, ta hỏi ngươi, làm sao ngươi không trả lời, rất không có lễ phép đấy.” Nữ hài tử giơ giơ tay nhỏ bé đáng yêu, tiến lại gần Tàn Tình.

Tàn Tình thời điểm nữ hài tử đến gần, cũng chợt lui về sau hai bước, chủ tớ khác biệt, mặc dù hắn chỉ có tám tuổi, nhưng có chút quan niệm đã ăn sâu, không thể vượt qua.

”Ngươi......” Thấy Tàn Tình né tránh, Nữ hài tử tức giận, động tác của hắn là hắn không thích nàng, nếu không tại sao lại né tránh, Độc Cô Tiếu Tuyệt có chút cảm thấy uất ức, có chút khổ sở.

”Thuộc hạ Tàn Tình, là đang trong huấn luyện, sắc trời đã tối, thuộc hạ xin cáo lui.” Không phải là hắn không thấy bộ dạng đau lòng của nàng, nhưng là, Tàn Tình vẫn kiên trì nói.

”Thiếu chủ, sắc trời đã tối, ngài cũng nên trở về ngủ rồi.” Mà ngay tại lúc này, một thanh âm bất ngờ vang lên, sau đó từ trong bóng tối chậm rãi đi ra một nữ nhân, bộ dạng hơn 20 tuổi, rất là thanh tú.

Tàn Tình trong lòng cả kinh, người này tới, hắn thế nhưng không có phát hiện, nhất định là cao thủ, chỉ là cẩn thận ngẫm lại liền cũng hiểu, người bảo vệ của Thiếu chủ, há có thể là hạng người bình thường.

”Hoa Ngữ, ta muốn ngắm những vì sao.” Nói xong, nữ hài tử liền nằm ở trên đất, hình như có chút bộ dạng chơi xỏ lá.

”Thiếu chủ, trên đất lạnh, chúng ta trở về cũng có thể ngắm sao mà.” nữ nhân bị kêu là Hoa Ngữ không buông tha nói, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn lướt qua Tàn Tình đứng ở một bên.

Tàn Tình nhìn lại, thản nhiên vả lại thâm trầm, trầm ổn, không thuộc về tuổi của hắn

Hoa Ngữ trong ánh mắt thoáng qua loại tán thưởng, sau đó liền thu hồi nhãn thần bất đắc dĩ nhìn Độc Cô Tiếu Tuyệt, lúc này Tiếu Tuyệt đang từ trong ngực lấy ra một cái bọc giấy nho nhỏ, sau đó thận trọng lột ra......

Mấy khối điểm tâm hết sức tinh xảo, Tiếu Tuyệt nở nụ cười càng thêm ngọt ngấy.

”Ai, Thiếu chủ, không phải là không để cho ngươi ăn, chỉ là đồ ngọt ăn nhiều sẽ đau răng.” Hoa Ngữ nhẹ nhàng thở dài một cái, lại chưa từng ngăn cản.

”Nhưng ăn thật ngon nha.” Nói xong, Tiếu Tuyệt liền cắn một cái, hết sức hưởng thụ nheo mắt lại.

Hoa ngữ thấy bộ dáng này của Thiếu chủ, cũng không khỏi bật cười, mà Tàn Tình mặc dù không có cười, nhưng ánh mắt thủy chung lại dính vào nụ cười nhu hòa đó.

🎲 Có Thể Bạn Thích?