Chương 3: Ám vệ
edit: Bướm Giang Hồ
"Thiếu chủ, mười tên hài đồng này chính là Ma Tôn đại nhân vì ngài chọn lựa, Ma Tôn đại nhân nói mỗi một người bọn hắn đều có chỗ đặc biệt của mình, cũng đều đối với ngài rất trung thành, ám vệ, trừ phi là tử vong, nếu không sẽ đi theo chủ nhân cả đời, cho nên, xin ngài thận trọng chọn lựa."
Hoa Ngữ là nha hoàn hầu hạ, ở một bên, hết sức thận trọng nói ra.
"Ta hiểu biết rõ, ta sẽ rất nghiêm túc." Từ rất sớm, nàng đã có thể nhận thấy được bên cạnh phụ thân luôn có người tồn tại, người đó yên lặng tồn tại để cho nàng thiếu chút nữa cho rằng là ảo giác của mình, nếu như không phải là đã được phụ thân khẳng định, sau đó thấy nam nhân đó vẫn đi theo ở bên cạnh phụ thân, nàng cũng không biết thế nhưng thật sự có người có thể y hệt Như Ảnh tử .
Ám vệ...... Bọn họ thật nguyện ý làm, nhìn lên mười người trước mặt , năm nam năm nữ, số tuổi ở đây đều khoảng mười tuổi, vốn gương mặt nên non nớt lại khác thường tang thương, Độc Cô Tiếu Tuyệt không khỏi sinh ra một tia nghi ngờ, chỉ là, nàng hình như ở trong đó thấy được có một người quen, thật giống như gặp qua.
"Các ngươi cũng biết ám vệ ý nghĩa như thế nào sao?" Tiếu Tuyệt hỏi, rất nghiêm túc rất thận trọng.
"Dạ!" Trăm miệng một lời, rất là kiên định trả lời, mỗi một người bọn hắn cũng vô cùng rõ ràng hai chữ này có ý nghĩa gì.
"Vậy...... Các ngươi nguyện ý trở thành ám vệ của ta ư, ta là nói tự nguyện, mà không phải ra lệnh mới đồng ý." Ai, ám vệ, nếu để cho nàng đi làm ám vệ của một người khác , đó cùng gϊếŧ nàng có cái gì bất đồng, mặc dù nàng mới năm tuổi, nhưng là hiểu tự do trọng yếu bực nào.
"......" Mọi người trầm mặc, hình như cũng không biết làm sao trả lời.
"Thôi, các ngươi cũng không cần trả lời, hiện tại ta nói ra ba điều kiện, tự nhận là có thể làm được thì lưu lại, không làm được liền rời đi." Tiếu Tuyệt biết, những người này dù là không muốn cũng sẽ không nói thẳng, huống chi nàng rất hoài nghi những người này có còn hay không tư tưởng của riêng mình.
"Thứ nhất, ta muốn lưu lại người có thể hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ta, không cho phép cãi lời ta bất cứ phân phó nào, cũng không cho phép đang không có sự đồng ý của ta, mà ở bên trong tiết lộ bất cứ tin tức gì của ta bao gồm phụ thân ta! Có thể làm được lưu lại, không thể hiện tại liền rời đi!"
Đứa bé năm tuổi có thể có bao nhiêu khí thế, nhưng lời nói này nói ra như vậy, mọi người không khỏi cảm thấy Tiếu Tuyệt cường thế, không cách nào cự tuyệt, không cách nào làm trái lại.
Mấy đứa bé được chọn lựa, vẻ mặt khác nhau, trầm ổn một chút, ngoài mặt không có thay đổi, trong ánh mắt, nhưng cũng mang theo kinh ngạc cùng nghi ngờ, hơi thiếu kiên nhẫn chau mày, giống như suy tư.
"Thứ hai, ta cũng cần ám vệ, có lẽ võ công có thể không phải tốt nhất, nhưng tuyệt đối phải có năng lực tự vệ, có lẽ không phải tuyệt đỉnh thông minh, nhưng nhất định không phải vụng về ngu xuẩn, vô luận tương lai ta làm cái gì, nhưng nhớ, ám vệ chính là ám vệ, không có quyền can thiệp bất kỳ quyết định gì của ta, hơn nữa, ta không muốn có người biết người khác đi theo ta, nếu như ngươi không thể khiến ta không phát giác gì, ít nhất cũng không được ảnh hưởng tâm tình của ta."
Điểm này nhìn như không có nội dung gì quá thực chất, cũng là yêu cầu hết sức hà khắc, bởi vì tất cả những điều đó như muốn loại bỏ hết đám người được chọn kia.
"Về phần điều thứ ba, cũng chính là lựa chọn cuối cùng có liên quan tới ta, ta sẽ cho các ngươi 3 ngày cùng ta chung đυ.ng, các ngươi cũng có thể đi tìm hiểu một chút tin tức hữu dụng, sau đó ở ba ngày sau đó đưa ta một phần các ngươi cho là quà tặng ta sẽ thích, tốt lắm, đây chính là ba điều kiện của ta, các ngươi cho là có thể, liền lưu lại, không làm được có thể lập tức rời đi."
Thật ra thì, đây cũng là nàng đã sớm nghĩ xong, dù sao đó cũng là người sẽ cùng nàng chung sống thật lâu, nàng làm sao có thể lựa chọn dễ dàng được, đương nhiên là phải cẩn thận, sau khi suy tính mới có thể làm ra quyết định sau cùng.
Mọi người trầm mặc, nhưng không có rời đi, điều thứ nhất, bọn họ có lẽ là trước liền bị dạy, trở thành ám vệ nhất định phải hoàn toàn nghe lệnh của chủ nhân tương lai, bọn họ mặc dù là Ma Thần điện giáo chúng, nhưngnhất định sẽ lấy tất cả mệnh lệnh của chủ nhân làm trọng.
Mà điều thứ hai, mọi người có chút hiểu, cũng có chút nghi ngờ, nhưng cũng không cho là mình làm không tới, có thể bị chọn lựa tới đây, bọn họ đều có được mình chỗ đặc biệt, cũng có biết được trách nhiệm cơ bản của một ám vệ là gì, sẽ không vọng tưởng mình có thể đối với chủ nhân có ảnh hưởng gì.
Chỉ có một điều cuối cùng, cũng có chút làm khó bọn họ, quà tặng, muốn cái gì chính là quà tặng mới có thể làm Thiếu chủ tiếp nhận đấy......
"Thiếu chủ, nô tỳ cảm thấy ngài hôm nay hình như có chút bất đồng đấy." Trên đường trở về, Tiếu Tuyệt đi tuốt ở đàng trước,Hoa Ngữ theo sau một bước, mà chung quanh cách đó không xa là đi theo mười người, có lẽ bọn hắn từ bây giờ muốn đi theo Tiếu Tuyệt, cho đến ba ngày sau kết quả công bố, hoặc là lưu lại, hoặc là rời đi.
"Bất đồng nơi nào?" Tiếu Tuyệt ngoảnh đầu, giọng nói rất là thoải mái, kể từ rời đi cái phòng để lựa chọn ám vệ, Tiếu Tuyệt hình như lại khôi phục cái loại bộ dáng đáng yêu bướng bỉnh, cái cảm giác nặng nề hoàn toàn biến mất rồi.
"Rất là bất đồng, mới vừa rồi, nô tỳ cảm thấy ngài căn bản cũng không giống như là đứa bé chỉ có năm tuổi ." lời nói mạch lạc rõ ràng, đặc biệt là tư tưởng, giống như là để cho nàng lần nữa biết một Tiểu Chủ Nhân, mặc dù vẫn biết Thiếu chủ thông tuệ, nhưng giờ khắc này mới chính thức sáng tỏ thông tuệ vẫn chưa thể nói rõ chí thông minh của Thiếu chủ.
"Ha ha ha, Hoa Ngữ, ngươi không phải cảm thấy có lúc ngươi quá nghiêm túc ư, xem ra cùng ta mẫu thân là một dạng......"
"Thiếu chủ!"
"Tốt lắm, Hoa Ngữ, ta đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi, còn nữa, mười người kia, cứ xem như là khách đi, cùng ta phụ thân nói một tiếng, xem như là cho bọn họ nghỉ." Bọn họ cùng nàng tuổi tác cũng xấp xỉ, nhưng bởi vì có chút nguyên nhân, có hoàn cảnh sống bất đồng, trải qua cuộc sống bất đồng.
"Dạ, nô tỳ sẽ an bài tốt tất cả, xin ngài yên tâm." Hoa Ngữ nhàn nhạt mà nhìn lướt qua mười người đi cùng phía sau , trong lòng suy đoán Thiếu chủ cuối cùng sẽ lưu lại người nào, hay là một cũng sẽ không lưu lại......
......
Tiếu Tuyệt các, trừ nô tỳ quét dọn , trong ngày thường chỉ có Tiếu Tuyệt cùng Hoa Ngữ ở nơi này, mà bây giờ nhiều hơn mười người, tự nhiên cảm giác rất là bất đồng, mặc dù thanh âm như cũ an tĩnh giống như là không có ai, nhưng lại đã để người có loại cảm giác hết sức náo nhiệt.
Hoa Ngữ ngồi ở trên ghế xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra ngoài, mười người kia hoặc ngồi hoặc đứng đợi tại bên ngoài, có trên mặt đất, có còn lại là trên tàng cây.
Ba ngày ước hẹn đã qua hai ngày, nàng vẫn như cũ trải qua cuộc sống của chính nàng, ngủ, ăn cơm, đọc sách, luyện võ, mà những người đó hình như cũng vẫn như cũ là trải qua cuộc sống của bọn họ, ngủ, ăn cơm, luyện võ, sau đó liền trầm mặc......
Nàng chưa từng nghe bọn họ nói câu nào, giữa bọn họ không có nói chuyện với nhau, chỉ thỉnh thoảng gặp phải thời điểm, gật đầu đồng ý, sau đó im lặng tránh ra.
Nàng nhìn nhìn, sau đó cảm thấy tâm tình có chút chán nản, sau đó cũng vì tâm tình này của mình mà bật cười, nàng vốn là khiến mấy người này đến quan sát nàng, cuối cùng cũng là nàng tới quan sát bọn họ, thật đúng là kỳ quái.
......
Ước định ba ngày đã qua, mười người biến mất lại xuất hiện, sau đó, liền đến tiếp nhận quà tặng.
"Thu quà tặng của các ngươi trước, ta muốn trước đó xác minh, đồ nếu tặng cho ta, ta nhưng lại thật sự nhận lấy, sẽ không trả lại cho các ngươi, cho nên, cho các người suy nghĩ kĩ, ngàn vạn đừng đem bảo vật gia truyền đưa cho ta, tránh cho ta lấy đi bán, thời điểm đó các ngươi sẽ khóc!"
Mọi người ngạc nhiên, không khí khẩn trương biến mất không thấy gì nữa, mỗi người trong mắt cũng thoáng hiện qua nụ cười......