Toàn bộ Ma pháp sư ở Đại lục Valsius vốn đồng nghĩa với sự giàu có.
Anker tuổi còn trẻ và xuất thân của cậu cũng kém xa những Đại Ma đạo sư nổi tiếng từ xưa, nhưng dù vậy, lấy bất cứ thứ gì trong kho tàng của cậu ra cũng đủ khiến các Chức nghiệp giả cao cấp khác phải thèm đến nước miếng chảy thành biển, sau đó họ sẽ vô cùng đau đớn mà công kích đồ Ma pháp sư tư bản độc ác.
Hơn nửa năm rồi chưa gặp lại bộ sưu tập cục cưng, Anker nhớ chúng nhiều lắm. Nếu không phải vì không có thời gian, cậu ít nhất cũng sẽ lăn lộn trong đống tiền vàng rồi kiểm kê lại đống tinh thể ma pháp khổng lồ này, chìm đắm trong bể tiền này đủ một giờ mới rời đi.
"Khụ khụ."
Anker nắm chặt bàn tay đang chộn rộn của mình, điều chỉnh lại tâm trạng, sau đó đi loanh quanh trong hầm như một vị vua đang tuần tra lãnh địa, chọn ra những món đồ mình cần.
"Cục cưng của ta, lâu rồi không gặp!"
Anker thong thả đi đến trước một gian trưng bày, đó là một chiếc áo choàng Ma pháp sư cổ kính và lộng lẫy, chiếc áo choàng trắng như mây, có thêu những đường nét hoa văn tinh xảo màu xanh lam, hơi thở ma lực mạnh mẽ thổi ra như gió biển đập vào mặt, chiếc áo choàng Ma pháp sư thậm chí còn có một vầng sáng mờ mờ xung quanh, chầm chầm chuyển động như những tầng mây.
【 Áo choàng Hải Vân · Ngai vàng ma pháp của Yoldeco】
Đây là thứ mà Anker tự hào nhất trong toàn bộ bộ sưu tập của cậu. Tất cả đều được làm từ những vật liệu ma pháp cao cấp nhất, bên trên còn được đặt vô số ma pháp trận như những nước cờ không thể phá giải, thậm chí còn có cả sự chúc phúc của ba vị thần. Giá trị của nó không phải là thứ tiền tài có thể so sánh được.
Sau khi Anker giành được chiếc áo choàng ma pháp này, thậm chí cậu không dám mặc nó quá nhiều mà chỉ mặc vào một số dịp quan trọng của hoàng tộc hoặc trong những cuộc gặp mặt giao lưu của các Đại Ma đạo sư để làm màu.
Một mặt là sợ kẻ trộm nhắm đến, phải biết cho dù là những Đại Ma đạo dư nổi danh từ lâu cũng sẽ không khỏi đỏ mặt, tim đập thình thịch khi nhìn thấy Áo choàng Hải Vân này, nếu mặc nó đi rêu rao khắp nơi, không chừng một ngày nào đó sẽ bị kẻ xấu gõ đầu.
Mặt khác...chiếc áo choàng Hải Vân này được dệt từ tơ mây có tính dẫn truyền ma lực cực kỳ mạnh mẽ, nó nhẹ như không. Mỗi khi Anker mặc nó, cậu cảm thấy bản thân tựa như đang chạy điên cuồng trên đường trên phố...
Thở dài một tiếng, Anker cũng không định mặc nó, với sức lực hiện tại của cậu còn quá sớm để mặc nó.
Đây là kho báu của Đại Ma đạo sư, hiện tại thực lực của Anker khó khăn lắm mới khôi phục đến chuẩn cấp 4, còn rất nhiều vật phẩm chưa thể dùng được.
Anker dạo quanh một vòng và chọn ra một số vật liệu ma pháp.
Sau khi lấy được hoa phục sinh, cậu chỉ mới ăn một cánh hoa, xem như nó vẫn còn nguyên vẹn.
Hoa phục sinh là thần vật đỉnh cấp, trực tiếp ăn luôn cánh hoa thì đúng là quá phung phí của trời. Lúc đó Anker đúng là hơi ngốc nghếch, vì nóng lòng muốn khôi phục thực lực mà đã trực tiếp ăn một cánh hoa, lãng phí rất nhiều ma lực.
Trước mắt hoa phục sinh chỉ còn 4 cánh, cậu không thể làm vậy nữa.
Với hoa phục sinh này cộng với một số vật liệu ma pháp trong bảo khố, cậu sẽ tìm cơ hội đến buổi đấu giá trong Kinh Đô để càn quét một phen, vậy là gần như có thể chế tạo ra một lọ thuốc hoa phục sinh độc quyền.
Khi đó, thời điểm khôi phục lại ma lực cấp Đại Ma đạo sư sắp tới rồi!
Về phần hội Sơn Thủy... Hiện tại cậu đang ở trình độ Ma pháp sư cấp 4, vậy cũng đủ ứng phó rồi.
Để an toàn, Anker vẫn chọn một số vật phẩm và cuộn ma pháp cấp không cao lắm, có thể được coi là hàng hóa cấp thấp nhất trong bảo khố. Nhưng những "hàng hóa cấp thấp" trong mắt Anker này cũng có phần hơi lố trong mắt những người chơi khác.
Nếu thầy của Anker ở đây, chắc chắn sẽ lao đến nhéo tai cậu: Lấy cuộn ma pháp cấp 7 để đánh những người chơi chỉ mới cấp 5, 6 trò mất trí rồi hả?
Đồ phá gia chi tử.
Ngoài cuộn ma pháp, Anker còn lấy được hai chiếc "Nhẫn làm phép".
Theo truyền thống của đại lục Valsius, tốt nhất Ma pháp sư nên thi triển ma pháp bằng pháp trượng, một Ma pháp trượng phù hợp có thể tăng tốc độ và uy lực của ma pháp lên rất nhiều.
Tuy nhiên, khi Anker được 178 tuổi, truyền thống này đã bị phá vỡ.
"Nhẫn làm phép" này là hàng độc quyền của cậu, nó mô phỏng nguyên lý của pháp trượng thông qua một đường về ma pháp độc đáo, thay đổi pháp trượng ban đầu vốn không tiện mang theo và ảnh hưởng đến việc di chuyển thành một chiếc nhẫn. Nó không chỉ có thể kế thừa độ khuếch đại của pháp trượng mà còn thuận tiện hơn so với việc đi lại cùng với một cây gậy gỗ vừa to vừa dài.
Quan trọng hơn là dùng nhẫn thi pháp...đẹp trai hơn.
Trước đây Anker chỉ cao chưa đến một mét bảy, thời điểm cậu thi triển ma pháp phải cầm một pháp trượng rất lớn, trông khá hài hước, bị đồng đội chê cười trong thời gian dài. Dưới cơn giận, cậu đã dốc lòng nghiên cứu, làm ra được nhẫn làm phép, gây chấn động lớn trong đại lục.
Mặc dù giá thành của nhẫn làm phép khá đắt đỏ và mỗi khi tạo ra nó phải trả một khoản phí sáng chế khổng lồ cho nhà phát minh Anker, nhưng vẫn có rất nhiều quý tộc Ma pháp sư sẵn sàng chi tiền để lựa chọn cách thi triển ma pháp tiện lợi hơn, bí mật hơn và cũng đẹp xinh hơn.
Cậu vui vẻ đeo chiếc nhẫn làm phép vào tay, Anker nhìn quanh vài lần, chọn ra vài món đồ có thể hữu ích rồi nhét vào ba lô.
Lúc này, súng bắn chim của Anker đã đổi thành đại bác* và trang bị trên người cậu rực rỡ hẳn lên.
*鸟枪换炮(thành ngữ): thiết bị được cải tiến rất nhiều.
Trong khi những người chơi khác vẫn đang tranh giành trang bị cấp tinh anh, Anker lại tùy ý chọn ra nhiều vật phẩm cấp truyền thuyết và sử thi khác nhau trong bảo khố.
Cũng không có biện pháp, có ai đặt tất cả mọi người ở cùng một vạch xuất phát đâu...
Trước khi đi, Anker lưu luyến quay đầu nhìn lại kho bạc của mình lần cuối rồi vẫy tay:
""Tạm biệt mấy cục cưng của ta, baba sẽ quay lại gặp mấy đứa mà..."
Cánh cửa kho bạc từ từ đóng lại, dưới ánh mắt cung kính và sùng bái của nữ tinh linh, Anker chắp tay sau lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn không hề quay đầu lại mà rời khỏi Tiệm vàng Tinh linh.
Sợ bước chậm vài bước, cậu sẽ nhịn không được quay đầu đắm chìm trong đống tiền dịu dàng kia.
...
Núi Nữ thần phương Bắc
"Hội trưởng, chúng ta phải ở đây đợi bao lâu nữa?"
Một người chơi Mục sư đeo huy hiệu của hội Thánh Kiếm hỏi Thanh Ca đang đứng trước mặt.
"Cậu ấy sẽ lập tức đến."
Thanh Ca trả lời nhưng không hề quay đầu lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Truyền Tống trận của trấn.
Họ đã ở đây được một lúc rồi, có vẻ như Thanh Ca và nhóm của hắn vừa bước chân vào lãnh địa của Núi Nữ thần phương Bắc thì đã bị những người chơi hội Sơn Thủy phát hiện.
Sau đó, tin tức về việc hội Thánh Kiếm mang theo rất nhiều quân tinh anh đến chiến đấu lan truyền khắp diễn đàn, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng không thể tránh khỏi một cuộc đại chiến.
Không ngờ sau khi Thanh Ca đến, hắn không thèm đi tìm hội Sơn Thủy gây phiền toái mà lại không ngừng chạy đến Truyền Tống trận trong trấn, xếp hàng bày thế trận sẵn sàng nghênh đón địch như thể đang chờ người nào đó xuất hiện.
Hầu hết các thành viên của hội Sơn Thủy đã tập trung tại trụ sở của họ, sẵn sàng chiến đấu, chỉ có một số quân trinh sát từ hội Sơn Thủy ở gần đó để quan sát hành tung của Thanh Ca và những người khác.
Bên trong trấn là khu vực an toàn, nếu người chơi đánh nhau ở trong đây thì sẽ bị vệ binh trong trấn ra tay trấn áp, muốn đánh thì phải ra bên ngoài.
Đến cùng thì bọn họ đang đợi cái gì?
Xung quanh đội ngũ của hội Thánh Kiếm, những người chơi hiếu kỳ tụ tập lại, bao quanh lấy bọn họ, không ít người đã bắt đầu phát sóng trực tiếp để tường thuật tình hình thực tế.
Nửa giờ sau, ngay khi nhiều người bắt đầu thấy mất kiên nhẫn, cuối cùng trung tâm Truyền Tống Trận cũng sáng lên.
"Tới rồi tới rồi!!"
"Nhường đường một chút, cho tôi vào xem với!"
"Ai đó ai đó? Là Anker hả?"
"Đậu, ai giẫm chân tôi?!"
Những người chơi vây xem cực kỳ hỗn loạn.
Khi ánh sáng của Truyền Tống trận dần tắt, bóng dáng của Anker xuất hiện ở giữa.
Vẻ mặt cậu bình thản, đôi lông mày thanh tú ẩn chứa sát khí nồng đậm, khuôn mặt nhỏ nhắn dường như có thể trực tiếp cho ra mắt này thật ra lại khiến người ta thấy lạnh sống lưng.
Anker đứng ở trung tâm Truyền Tống trận một lúc, một cơn gió nhẹ thổi qua làm chiếc áo choàng Ma pháp sư của cậu từ từ tung bay và các nguyên tố ma pháp tụ lại dày đặc, tạo thành một dải sáng dài chảy quanh người cậu, trông cực kỳ ngầu.
Anker biết rằng có rất nhiều người chơi đang chờ đợi ở đây nên đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng để màn xuất hiện trông hấp dẫn chút.
Sau khi tạo dáng được hai giây, Anker cảm thấy cũng ổn rồi nên nhấc chân bước ra ngoài.
Một bàn tay ngăn cản cậu lại.
Thủ vệ phụ trách Truyền Tống luôn công tư phân minh và đối xử bình đẳng với mọi người: "Phí Truyền Tống."
Anker: "..."
Truyền Tống trận đổi sang thu phí hai chiều từ bao giờ vậy?
Nhiều người đang nhìn vậy, Anker cũng không tiện nói chuyện với thủ vệ tại đây, cậu lấy một tấm ngân phiếu vàng trong ba lô ra và đưa cho thủ vệ.
Bây giờ khác xưa rồi, ông đây hiện tại không thiếu tiền.
Anker điều chỉnh lại tư thế, bước thêm một bước về phía bên ngoài, khí thế như hồng.
*Khí thế như hồng(气势如虹): hình dung tinh thần vang dội, khí thế cực kỳ tráng thịnh, dường như có thể xỏ xuyên qua cầu vồng.
Thủ vệ một lần nữa duỗi tay ngăn cản cậu
Anker: "...Lại sao nữa."
Đừng có liên tục cắt ngang ta có được không, bầu không khí ta vất vả tạo dựng đều bị anh làm mất rồi đó.
Thủ vệ phụ trách Truyền Tống Trận mặt không cảm xúc, chỉ ngân phiếu vàng trên tay: "Không có tiền lẻ."
Anker: "..."
Cậu chán nản nhận lại ngân phiếu vàng, rút một đồng vàng và hai mươi đồng bạc trong ba lô ra rồi nghiến răng nghiến lợi đưa cho thủ vệ.
"Đi được chưa?"
Thị vệ liếc nhìn đồng tiền vàng trong tay, sau đó mới hừ một tiếng, lùi từng bước một nhường đường cho cậu.
Anker trừng mắt nhìn hắn, nghĩ thầm tên này sao lại thô lỗ như vậy, không thèm cấp mặt mũi cho cả Đại Ma đạo sư.
Mặc dù đã bị ngắt ngang hai lần nhưng may mắn thay thân hình cao to của thủ vệ đã chắn mất nên không ai nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Anker khi bị chặn lại hai lần.
Cậu sửa soạn lại lần nữa và với chiều cao 1m73, cậu bước ra ngoài với dáng vẻ mất hết tính người.
Nhìn thấy Truyền Tống trận sáng lên, Thanh Ca biết rằng Anker đã trở lại, hai mắt hắn sáng ngời, đang định chào hỏi thì không hiểu sao Anker lại chậm chạp không chịu đi ra, làm tâm tình đầy kích động của hắn không có chỗ trút ra.
Không biết sao lại trì hoãn nhưng một lúc sau, Anker đã vượt qua thủ vệ, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Anker càng lúc càng gần, Thanh Ca vừa định đưa tay ra chào hỏi.
"Đậu má!"
Một ánh sáng chói lọi chiếu đến trước mắt! Thanh Ca không thể không lấy tay che mắt mình.
Cái gì vậy! Chói mắt quá!!
Đợi mắt thích ứng được, Thanh Ca mở mắt ra lại lần nữa, lúc này mới nhìn thấy toàn bộ hình dáng của Anker, nhịn không được kêu lên một tiếng đầy kinh hãi.
Nếu Anker trước đây chỉ là một Ma pháp sư bình thường khoác áo choàng Ma pháp sư thì giờ đây, cậu giống như một Alibaba chuyên đi cướp bóc của bọn trộm, với ánh vàng lấp lánh khắp người và ánh tiền tỏa sáng khắp nơi.
Một chiếc áo choàng Ma pháp sư cấp cao mua ở Kinh Đô, phối với hoa văn hai màu đen vàng cực kỳ lộng lẫy, trên tay đeo hai chiếc nhẫn làm phép tinh xảo, một cuộn ma pháp quấn quanh eo, trên cổ còn đeo một chiếc vòng khảm vài viên đá quý ma pháp.
Anker là một người yêu thích hư vinh, để có thể trông có tính uy hϊếp trước mặt mọi người, cậu mang theo những món trang sức ma pháp lộng lẫy nhất từ bảo khố của chính mình - không cần xài tốt, chỉ cần có phong cách.
Tuy mang vào người có hơi nặng nhưng hiệu quả vô cùng rõ rệt.
Thanh Ca trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Anker, miệng hắn to đến mức có thể nhét hai quả trứng, một lúc sau, hắn mới chậm rãi nói:
"...Vậy nên, cậu đã đến Chợ bán sỉ Nghĩa Ô bằng Truyền Tống trận đó hả?"
Anker: "?"
Đây là trang bị ma pháp hàng thật giá thật đó, đồ nhà quê!