- 🏠 Home
- Võng Du
- Ma Pháp Cấm Thư
- Chương 27: Đấu thú tràng.
Ma Pháp Cấm Thư
Chương 27: Đấu thú tràng.
Đấu thú tràng nẳm ở khu vực sầm uất nhất của phía đông đế đô, có thể nói tiêu chí của toàn bộ khu vực này là kiến trúc. Tuy là, trong lịch sử đã nói rằng kiến trúc trên trăm năm này cũng không có quý tộc gia nào sánh bằng, cũng không có thánh đường nào quý phái sang trọng, thế nhưng khí tức nồng hậu phong cách cổ xưa đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Ngay trung tâm đấu thú tràng là một khối đất trống cực lớn, là nơi mà các chương trình đấu thú thường tổ chức của địa phương, thế nhưng tiết mục của đấu thú tràng không phải là chỉ có như vậy, với kiến trúc tinh kỳ vây chung quanh khu đất trống hình tròn này, là tiêu kim quật lớn nhất của đế quốc, có thể dùng một từ là rất tiện nghi, ở đây chỉ cần có tiền là có thể làm bất cứ chuyện gì mà ngươi muốn làm.
Tuy rằng , hiện tại đế đô tình thế thật sự là khẩn trương tới hồi cực điểm, thế nhưng con người thật là kỳ quái, vào thời điểm này, người ta cần phải để cho đầu óc tinh thần thoải mái…
Cho nên phía sau đấu thú tràng là nơi ăn chơi, phồn hoa đô hội.
Trần Sâm chậm rãi cưỡi ngựa đi tới trước mặt đấu thú tràng, rồi bắt đầu thả chậm tốc độ lại, thấy tại môn khẩu xa hoa lộng lẫy đàng xa, là mấy người bồi bàn áo quần ngăn nắp, chung quanh môn khẩu có rất nhiều xe ngựa, mỗi chiếc xe ngựa đều có một ít tư quân quý tộc đứng canh cạnh bên.
Trần Sâm tuy rằng rất ít xuất môn, thế nhưng hắn không phải là kẻ ngu si, những ... này xem qua một lần gì đó là hắn đã sớm ghi tạc trong đầu, cảnh trước mắt là giống như trước đây, một vài thế gia vọng tộc đều có xe ngựa đứng trước cửa, tất nhiên là chủ nhân của nó nhất định là ở bên trong đấu thú tràng, còn ở bên trong có chuyện gì, sẽ không có ai biết được.
Đấu thú tràng tổ chức ở đây rất tốt, chủ yếu là do nhân vật cầm quyền nơi này rất uy tín danh dự, luôn bảo vệ khách nhân rất tốt “Tư ẫn”, có thể an tâm ở chỗ này thưởng ngoạn, cũng có thể nói tiêu kim quật của đấu thú tràng là rất nỗi danh, đấy cũng là một nguyên nhân trong yếu.
Tới cửa, Trần Sâm xuống ngựa, tiện tay cầm dây cương đưa cho một bồi bàn đứng cạnh, bồi bàn cũng không có lộ ra bất luận cái gì bất mãn, hắn cung kính chào một cái, sau đó mang ngựa đi, lại có mấy người bồi bàn khác đem Trần Sâm dẫn tiến vào đại môn bên trong.
Đầu tiên đập vào mắt Trần Sâm là một phòng khách cực kỳ rộng, trên trần nhà treo đầy những chùm đèn hoa lệ đẹp mắt, một ít thị nữ ăn mặt thật đẹp, không ngừng đi tới đi lui trong đại sảnh.
Phía bên trong đại sảnh, có một cầu thang xoắn ốc đi lên, phỏng chừng đó là nơi những người có tài cán tụ họp, một trong hai hành lang của đại sảnh, nhìn thấy sâu vào trong xa không biết sẽ dẫn tới địa phương nào.
Trên tọa ỷ xa hoa của đại sảnh, có một người ăn mặc hoa lệ, vừa nói vừa cười, chung quanh là những thị nữ cực kỳ quyến rũ cười nói, tiếng cười hòa trong tiếng nhạc hỗn hợp cùng nhau, hình thành một phong cảnh lãng mạng dị kỳ.
Ngược lại Trần Sâm cũng biết, những… người này trong đại sảnh chỉ là tiểu quý tộc mới nỗi, hoặc giả là anh nhà giàu mới nỗi nào đó, chứ chân chính quý tộc sẽ không có tại đại sảnh này làm mất mặt xấu hổ đâu.
Một màn này tuy là Trần Sâm chưa có thấy qua, thế nhưng kiếp trước thì đã từng có thấy, nên cũng không có gì là kinh ngạc. Lúc này, có một đầu lĩnh bồi bàn tiến lên đón đầu Trần Sâm, đầu tiên là hắn khom người cuối chào, sau đó đi theo bên người Trần Sâm cẫn cẫn dực dực, nói: “Ma pháp sư đại nhân tôn kính, xin hỏi hôm nay người chuẫn bị an bài như thế nào? Muốn một phòng tối cao cấp cho người? Hay là hướng dẫn người thể hội một chút các loại hoạt động tiêu khiễn của đấu thú tràng? ”
Trong lòng Trần Sâm hơi lấy làm kinh hãi, tuy rằng hắn đã sớm ngờ tới, những động thái khi ở cửa thành, làm cho tin tức của một ma pháp sư tiến nhập đế đô sớm muộn gì cũng truyền khắp, thế nhưng không nghĩ tới chủ nhân đấu thú tràng lại có loại năng lực, biết trước tin tức loan truyền. Trách không được, khi xuất hiện tại đại môn, không vì ăn mặc xề xòa mà xem nhẹ hắn, trái lại còn cung kính cực điểm.
Bất quá loại ý niệm này trong đầu Trần Sâm chỉ lóe qua mà thôi, hắn hơi mỉm cười nói: “Vậy phiền phức cho ngươi rồi, có thể trước tiên an bài cho ta một gian phòng, sau đó mua lấy cho ta một bộ quần áo mới.”
Thần sắc của gã đầu lĩnh bồi bàn cũng không biến đổi gì, hắn gật đầu nói: “Nư vậy, xin phiền đại nhân đi theo ta.”
Nói xong bối bàn đầu lĩnh đi trước vài bước, vẽ mặt cung kính đem Trần Sâm dẫn lên lầu hai.
Tại đại sảnh, dĩ nhiên có nhiều người thấy Trần Sâm, bất quá lại nhìn Trần Sâm với mắt độc ác, ganh ghét, khi thấy đầu lĩnh bồi bàn đối với Trần Sâm cung cung kính kính, nhưng căn bản là không ai lộ ra bất luận sự khinh thị nào, dù là khách vãn lai hay đại nhân vật tại đế đô, tự nhiên là không có làm ra hành động gì đắc tội.
Đi lên thang lầu xoắn quanh xa hoa hào nhoáng, tại mỗi hành lang đểu có mấy thị nữ tướng mạo thanh tú, ăn mặc so với thị nữ dưới lấu có điểm bất đồng, y phục của thị nữ dưới lầu là loại y phục khiến cho người ta thấy có biểu tình thật cung kính, còn trên này những thị nữ ăn mặc theo lối xa hoa hầu hạ quý tộc, nếu như không được các nàng nói cho biết, thì Trần Sâm có thể lẫn lộn thị nữ này… là những tiểu thư quý tộc.
Bất quá suy nghĩ lại, Trần Sâm minh bạch ít nhiều, tại tiêu kim quật này, nếu không có gì hấp dẫn ánh mắt của quý tộc, nếu chỉ là những tỳ nữ bình thường thì quý tộc còn có thể tới sao? Bằng không ở tại nhà mà lêu lỏng trêu chọc tỳ nữ của mình.
Mà hiện tại ở đây phục vụ là những thị nử ăn mặc dáng dấp như là quý tộc tiểu thư, không giống như những nữ phó biểu tình cung kính chán phèo ở nhà, tự nhiên là thấy mới mẽ a. Dù sao coi như là một quý tộc chân chính, muốn tùy tiện đùa bỡn mấy tiểu thư quý tộc cũng không phải dễ dàng gì.
Thế nhưng tại đây, chỉ cần tốn chút tiền, ngươi có thể tùy tiện vui chơi, tuy rắng mọi người đều biết, những… vị tiểu thư này là giả, thế nhưng lòng người thât là kỳ quái, biết là giả, thế mà vẫn thích…
Cứ như vậy đi tới tầng năm, bồi bàn đầu lĩnh mới dừng lại, cung kính nói: “Ma pháp sư đại nhân, thật sự là xin lỗi, bởi vì tối cao cấp là gian phòng tại đây, tầng cao nhất, người sẽ không bị phiền phức quấy rầy.”
Trần Sâm không nói gì, chỉ là mỉm cười gật đầu.
Bồi bàn đầu lĩnh nhìn biểu tình Trần Sâm không có gì khác lạ, mới thở dài một hơi, sau đó hắn bước tới bên trái cửa phòng, mở cửa, khom người rồi nói: “ Đại nhân, ở đây là một trong những gian phòng tối cao cấp của đấu thú tràng, ở chỗ này nghĩ ngơi, thì không có bất luận kẻ nào quấy rối người, ta xin đi chuẫn bị y phục cho người.”
Nói xong bồi bàn thối lui đến cạnh cửa, đầu cung kính lui xuống phía dưới.
Trân Sâm lắc đầu, đi vào vài bước, mở cửa lớn ra.
- 🏠 Home
- Võng Du
- Ma Pháp Cấm Thư
- Chương 27: Đấu thú tràng.