Nhân loại với Trùng tộc thù địch nhau, Ngôn Dụ nếu có pheromone của trùng đực cũng coi như tách biệt với con người.
Mousse dừng một chút, vươn ngón út ra.
“Là bí mật của chúng ta, không nói cho ai.”
Ngôn Dụ không lo trước lo sau giống một đứa trẻ mà rất quyết đoán móc nghoéo.
Người cùng trùng móc tay, tín nhiệm được thành lập.
Mousse rút tay lại, cẩn thận vén tay áo của cậu. Cánh tay Ngôn Dụ rất nhỏ, làn da hàng năm không thấy nắng tái nhợt, mạch máu dải dác những vết bầm xanh tím, tất cả đều là lỗ kim đã lâu, còn lại chính là những vết dao xuất hiện dày đặc.
Khó có thể tưởng tượng một đứa trẻ bị làm bao nhiêu thí nghiệm, những nhân loại này thật đáng chết.
Trán Mousse mọc ra hai cọng râu mảnh dài xanh lam, giống như râu bướm. Anh phẫn nộ thế nên tinh thần lực sôi trào. Anh nhẫn nhịn một lúc rồi từ sau cổ mình, trong xương sống rút ra dịch pheromone, thong thả đẩy vào mạch máu Ngôn Dụ.
“Đáp ứng anh, không thể dễ dàng vận dụng năng lực, tuy trùng có lịch sử hàng nghìn vạn năm, nhưng lịch sử văn minh như hiện giờ chỉ có trăm năm, còn lại chính là lịch sử tranh giành đấu đá nhau đẫm máu. Hành tinh của trùng có dấu chân nhân loại vậy nên mới có trùng dị biến thành trùng cao cấp. Nhưng cũng đừng sợ.”
Mousse nhẹ nhàng lau vết kim trên tay cậu: “Nếu có người bắt nạt em, nhất định phải nói cho anh biết, anh sẽ bảo hộ em chu toàn.”
Ngôn Dụ giũ đôi mắt xuống, cậu cảm thấy mạch máu rất đau, hoàn toàn không giống như Mousse đã nói là đau đớn bình thường. Trong thân thể cậu giống như có một dòng máu khác đánh nhau với pheromone của trùng đực, toàn thân như kêu gào muốn đuổi đi thứ ngoại lai kia.
Cũng may lực lượng của dòng máu lạ kia rất nhanh đã biến mất,.
Ngôn Dụ im lặng, đôi mắt mờ mịt đối diện với Mousse, gật đầu.
Thực nhanh, họ đã đến biên cảnh của quân bộ. Sau khu quân sự là khu gia đình của quân nhân. Mousse vịn vào lan can trên phi thuyền, chầm chậm bước xuống, bước chân có chút phù phiếm.
“Thượng tướng, ngài có khỏe không?”
“Một chút pheromone, không đáng ngại.” Mousse xua tay, ý bảo các thuộc hạ không cần đỡ. Sau đó nắm tay Ngôn Dụ, đứng vào trong nhà.
Mousse hòa hoãn, nghiêm túc ôm một chậu hoa hồng trắng đặt ở trước giàn hoa trước cửa.
Ngôn Dụ sờ hoa hồng trắng, chậm rãi chớp mắt.
Chậu hoa cũng có nhà rồi.
Mousse ngẩng đầu nhìn về phía mắt mèo của cửa, thiết bị rà quét quét qua mắt kép của anh, một giây sau, cửa tự động mở ra.
Trong phòng, các dụng cụ được bày biện gọn gàng, tao nhã, giống như vũ trụ. Đôi cánh Thiểm Điệp rất lớn được treo ở giữa, phía dưới là cửa sổ mở toang để gió thổi vào.
Bên ngoài cửa sổ là một mảnh đất khô cằn. Kiến trúc bị phá hủy quá nhiều, hầu như không thấy được dân cư sinh sống.
Ngôn Dụ nghĩ, trên đường đến đây, cậu có ngoái đầu ra nhìn bên cửa sổ, không ít trùng có bộ dáng nửa người nửa trùng, công khai ở trên đường lớn đánh nhau chính là trùng cấp thấp.
Thoạt nhìn, nơi này cùng xã hội của nhân loại bất đồng, không hề có trật tự, là một hành tinh đã bị lãng quên, đại đa số là trùng cấp thấp.
Nhưng trong phòng đang có hai thiếu niên có hình dáng hoàn toàn là nhân loại, chắc hẳn đây là trùng cao cấp có hình dáng của con người.
Trong đó có một thiếu niên tóc vàng kim ngồi trên sô pha đang lật giở binh pháp cơ giáp, một thiếu niên khác có mái tóc trắng bạc đang dựa vào tường xem quang não trên tay. Họ thoạt nhìn không lớn, giống như nhân loại đang độ tuổi 18.
Ngôn Dụ có thể ngửi thấy trên người họ có pheromone của trùng đực, có loại giống như mùi hương của phấn hoa, cậu còn cảm thấy trong không khí có tinh thần lực đang lưu chuyển, làm cậu rất bất an.