Đối với một viên tinh cầu oanh tạc theo hình thức toàn bộ bao phủ, từ thực lực quân sự trước mắt mà nói, cũng chỉ có Lạc Đan Luân đế quốc mới có thể đạt tới hiệu quả như thế.
Trong chớp mắt tất cả binh sĩ Thụy Lạp trên khắp tinh cầu, không một người nào may mắn thoát khỏi tai họa. Chênh lệch thực lực giữa song phương, đã hoàn toàn không phải là một cấp bậc.
Một màn như thế, cùng đã triệt để làm cho Á Tế Á liên hợp thể cảm nhận được sợ hãi vô cùng vô tận. Mọi người tranh nhau thoát đi, nhưng không có bất kỳ một quốc gia có gan tiếp nhận dân chúng của Á Tế Á liên hợp thể.
Ngay cả Tân Bối Ba liên hợp thể trước kia vẫn kết làm đồng minh với Á Tế Á liên hợp thể, cũng phong tỏa tuyến biên giới.
Về phần Nữ Vương của Thụy Mã Tinh Quần Quốc, ánh mắt uy nghiêm mà âm trầm ngày xưa, giờ khắc này, cũng đã hoàn toàn bị sợ hãi thay thế, toàn thân lạnh run, không có bất kỳ một lần nào nàng có cảm giác khủng bô như lần này.
Giờ khắc này, không có người nào dám hoài nghi mức độ tàn bạo của Tiêu Hoằng, cùng với cừu hận ngập trời của hắn đối với Á Tế Á liên hợp thể kia. Đồng thời chuyện cho tới bây giờ, đã không ai có thể ngăn cản bước chân gϊếŧ chóc của Tiêu Hoằng.
Tiêu Hoằng ngồi trong Quật Khởi Hào, nhìn tinh cầu phía trước mặt đã biến thành một cái hỏa cầu, trên mặt không có chút thương hại, trong ánh mắt thiêu đốt sát khí gϊếŧ chóc cuồn cuộn!
Nhưng mà, đúng lúc này, Ma Văn thông tin trong phòng điều khiển chính Quật Khởi Hào bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, thỉnh cầu gọi, đúng là quân đội Duy Lâm Công Quốc.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc, lập tức lựa chọn tiếp nối. Ngay sau đó, nhìn trong hình ảnh, xuất hiện không phải là ai khác, chính là Hà Long, tướng quân Duy Lâm người đã từng cùng chung trải qua khốn khổ với Tiêu Hoằng ở trên tinh cầu màu vàng đất.
- Hà Long, là ngươi?
Tiêu Hoằng chân mày hơi giật giật, nói.
- Tiêu Hoằng lão đại! Hiện tại Duy Lâm Công Quốc lựa chọn đầu hàng, buông bỏ hết thảy phòng bị quân sự! Khẩn cầu Tiêu Hoằng lão đại, buông tha cho con dân của Duy Lâm Công Quốc và Á Tế Á liên hợp thể, bọn họ đều là kẻ vô tội!
Hà Long trực tiếp nửa quỳ ở trước mặt Tiêu Hoằng, giọng điệu run rẩy cầu xin.
Thấy bộ dáng Hà Long như thế, Tiêu Hoằng hơi bình tĩnh lại một ít, tạm dừng một lát, Tiêu Hoằng mới đổi mệnh lệnh:
- Toàn thể buông tha cho dân chúng của Á Tế Á liên hợp thể, nhưng quân đội cùng với hết thảy nhân viên phục vụ chính phủ của Á Tế Á, toàn bộ gϊếŧ chết, gϊếŧ hại không thể ngừng!
Sau khi đưa ra mệnh lệnh điều chỉnh như thế, Tiêu Hoằng một lần nữa dời ánh mắt nhìn ngay Hà Long:
- Nếu ngươi có thể thuyết phục chư quốc Á Tế Á đầu hàng, có thể may mắn thoát khỏi tai họa! Kẻ không đầu hàng, cứ chờ sẽ trở thành tro tàn trong lửa đạn đi!
- Dạ! Đa tạ Tiêu Hoằng lão đại!
Hà Long đáp lại.
Cứ như vậy thời gian hai ngày nhoáng lên một cái mà qua, hạm đội Lạc Đan Luân tuy rằng buông tha cho dân chúng bình dân, nhưng không có buông tha cho quân nhân cùng với tất cả nhân viên phục vụ chính phủ.
Nữ vương Lệ Tát của Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, trực tiếp bị treo cổ.
Giờ khắc này, Tiêu Hoằng suất lĩnh hạm đội Lạc Đan Luân, đã bao vây quanh chỗ Thánh Địch An Tinh của Khảm Đô Tư.
Khảm Đô Tư nằm ở trong Kính Thần Điện, hắn đã bị trọng thương căn bản không đủ sức tái chiến, cho dù có năng lực, hắn còn là đối thủ của Tiêu Hoằng sao?
Về phần các đệ tử thân truyền của Khảm Đô Tư, cũng không một người nào là đối thủ của Tiêu Hoằng, tất cả đều bị trói cùng một chỗ.
Ý đồ cầu cứu với Mạc Cáp Đốn Và Kiều Gia Ninh, lại phát hiện lúc này hai người này đối với Khảm Đô Tư, đã tránh từ xa còn không kịp, bọn họ đã hoàn toàn triệt để vứt bỏ Khảm Đô Tư.
Đối mặt với cảnh này, Khảm Đô Tư lập tức rơi vào tuyệt vọng.
“Ầm, ầm, ầm...”
Đúng lúc này, ở ngoài Kính Thần Điện truyền đến liên tiếp tiếng nổ vang rền, tiếp theo sau là từng tràng tiếng kêu gào thảm thiết thê lương.
Tiêu Hoằng đã đến, khắp cả Thánh Địch An Tinh lập tức biến thành địa ngục nhân gian.
“Bịch, bịch, bịch, bịch...”
Bỗng nhiên truyền đến liên tiếp tiếng bước chân rất nhỏ từ xa tới gần, nghe được thanh âm như thế, cả người Khảm Đô Tư lập tức trở nên khẩn trương lên, dùng hết toàn lực ngồi dậy trên chiếc giường lớn xa hoa.
“Kẽo kẹt!”
Cùng với khung cửa rít một tiếng vang nhỏ, liền thấy Tiêu Hoằng mặc một thân Bất Khuất Khải, đã xuất hiện ở ngoài cửa, trong tay xách một xâu đâu người, toàn bộ đều là đệ tử thân truyền của Khảm Đô Tư. Người nào người nấy giống như thây khô bình thường, hiển nhiên bọn họ trước khi chết, đã bị ma trảo màu máu của Tiêu Hoằng hút khô Ngự lực và sinh mệnh.
Tiện tay ném xâu đầu người này qua một bên, Tiêu Hoằng liền từng bước một đi tới giường Khảm Đô Tư.
Đối mặt với cảnh này, trên mặt Khảm Đô Tư đã tràn ngập sợ hãi, có lòng muốn phản kích nhưng đã không thể điều động Ngự lực, huống chi hiện tại hắn căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Hoằng.
- Tiêu Hoằng! Ngươi... Ngươi... Tha cho ta, đừng, đừng gϊếŧ ta!
Khảm Đô Tư rốt cục cảm thấy sợ hãi. Hắn không thể tin: Kế hoạch tập kích Lạc Đan Luân, không ngờ trái lại tạo thành họa sát thân cho chính mình.
Càng không nghĩ tới chính mình trở thành lão quái Ngự Không thứ nhất, chết oan chết uổng trong một nghìn năm qua.
Thấy Tiêu Hoằng căn bản không để ý tới lời nói của hắn, vẫn như trước đi tới hướng mình, Khảm Đô Tư cố gắng giãy giụa vài cái, cố gắng từ trên giường lật mình xuống, sau đó giống như một con chó già, bò sát đất, hướng tới cửa sau “trốn” đi.
Tuy nhiên, đúng lúc này, đột nhiên Khảm Đô Tư chỉ cảm thấy phía sau lưng trầm xuống, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Hoằng đã đạp ở trên lưng hãn, ma trảo màu máu một lần nữa từ trong cánh tay Tiêu Hoằng duỗi ra.
Nhìn thấy một màn như vậy, thân thể Khảm Đô Tư không kìm được run bần bật.
Nhìn lại Tiêu Hoằng mặt không chút đổi sắc, vươn ma trảo màu máu gọn gàng dứt khoát chụp nắm đầu của Khảm Đô Tư, tiếp theo Ngự lực phá thành mảnh nhỏ trong cơ thể Khảm Đô Tư liền bị hút đi điên cuồng, tiếp sau đó là sinh mệnh của hắn.
Một phút sau, lại nhìn Khảm Đô Tư ở trước mặt Tiêu Hoằng, đã biến thành một khối thây khô.
Theo Ngự lực của Khảm Đô Tư bị rút khô cạn, thời điểm này Tiêu Hoằng chỉ cảm thấy thi thể màu máu phong ấn trong Hàn Võ, dường như rõ ràng chiếm được một chút tăng lên, bởi vì thi thể màu máu kia đã hoàn toàn mất đi ý thức của mình, mà chung ý thức với Tiêu Hoằng, Tiêu Hoằng rõ ràng có thể cảm nhận được, dường như hắn cũng đang tiến hành khôi phục chính mình, cường đại chính mình.
Về phần ở ngoài Thánh Địch An Tinh, giờ khắc này cũng đã hoàn toàn biến thành một biển lửa. Thi thể đệ tử, tùy tùng của Khảm Đô Tư, tùy ý có thể thấy được. Dưới gϊếŧ chóc phẫn nộ của Tiêu Hoằng, không một người nào có thể may mắn thoát khỏi.
Cùng lúc đó, Lạc Tuyết Ninh sớm trước đó đã quay về tới Thánh Đàn, giờ phút này Lạc Tuyết Ninh đang nửa quỳ ở trong hư không, ở trước mặt nàng chính là A Di La.
Hiện giờ tâm tình của Lạc Tuyết Ninh cũng không tốt lắm, bằng vào nhạy cảm của nữ nhân, Lạc Tuyết Ninh phát hiện ở trong lòng Tiêu Hoằng dường như chỉ có Mộ Khê Nhi mới là trọng yếu nhất, hơn nữa Mộ Khê Nhi cũng xác thực đã trả giá rất nhiều cho Tiêu Hoằng.
- Ngự lực trong cơ thể ngươi, là chuyện gì xảy ra?
A Di La lên tiếng hỏi.
Lạc Tuyết Ninh không có đáp lại, chỉ là khẽ cúi đầu xuống.
Thấy Lạc Tuyết Ninh không có nói thẳng ra, A Đi La cũng không có truy hỏi, tiếp theo bày ra một hàm ý lời nói thấm thía nói:
- Từ sau khi Lạc Minh thành lập, thế cục của. Thánh Đàn cũng đã hoàn toàn trở nên không xong rồi! Trừ Tát Già cùng với một bộ phận nhỏ đệ tử ở ngoài, hầu hết đệ tử hiện giờ càng thiên về hướng Phục Thản Đế Quốc. Đối với Tiêu Hoằng thì vẫn như trước ôm lòng cừu thị, đối với Gia Đô Đế Quốc, đối với Thánh Đàn cũng như thế! Nếu làm không tốt Thánh Đàn sẽ tách ra.
- Vì sao sư phụ nói với ta những thứ này?
Lạc Tuyết Ninh lên tiếng hỏi.
- Quốc vương Gia Lạc Tư của Phục Thản Đế Quốc tuổi tác đã cao, thất Vương tử Gia Tư Đặc sắp kể vị. Gia Tư Đặc đó vẫn luôn tràn ngập ái mộ đối với ngươi. Ý nghĩ của ta chính là gả ngươi cho Gia Tư Đặc, đạt tới mục đích quan hệ thông gia để củng cố ổn định Gia Đô liên hợp thể. Hy vọng ngươi có thể đồng ý, xem như trợ giúp vi sư một lần!
A Di La lên tiếng nói, khép hờ hai mắt, trên mặt không có bất kỳ biến đổi gì.
Tuy nhiên, lời này truyền vào trong tai Tát Già đứng một bên, Tát Già nhưng không khỏi biến sắc. A Di La đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ ông ấy không biết chuyện giữa Lạc Tuyết Ninh và Tiêu Hoằng kia...
Hiện tại Tiêu Hoằng cũng không phải là tiểu tử đầu xanh trước đây, vừa rồi hắn đã nhận được tin tức, Khảm Đô Tư đã bị Tiêu Hoằng chính tay gϊếŧ chết. Hiện tại kẻ thống trị, quân đội của Á Tế Á liên hợp thể đang bị thanh tẩy một lần siêu cấp lớn, chỉ cần là kẻ thống trị đang phục vụ, toàn bộ gϊếŧ chết không luận tội.
- Sư phụ đối với ta không tệ, ta tuân mệnh là được! Xin hỏi thời gian?
Lạc Tuyết Ninh ngẫm nghĩ một lúc, trong mắt lộ ra vẻ thê lương nói.
- Chính là hiện tại, trang phục tân nương cùng với hạm đội đã chuẩn bị săn cho ngươi. Địa điểm hôn lễ ở ngay tại An Linh Tinh của Phục Thản Đế Quốc!
A Di La nói tiếp, bày ra một bộ tư thái tốc chiến giải quyết nhanh.
- Ta đã biết!
Lạc Tuyết Ninh đáp lại một tiếng, liền trực tiếp xoay người đi vào khe nứt không gian.
- Sư phụ, ngài làm cái gì vậy, chẳng lẽ ngài không biết...
Thấy Lạc Tuyết Ninh rời đi, Tát Già lên tiếng nói. Tuy nhiên câu nói kê tiếp cũng không có nói ra.
- Đắc tội với Tiêu Hoằng sao? Ngươi yên tâm đi! Tin tưởng ta lần này, ta đúng, chỉ là thủ đoạn hơi có chút đặc biệt một ít!
A Di La đáp lại:
- Nói vậy, đây cũng là một việc cuối cùng ta có thể làm!
Tại An Linh Tinh của Phục Thản Đấ Quốc, nơi này phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, khí hậu dễ chịu, Thái tử Gia Tư Đặc của Phục Thản Đế Quốc đang dừng lại trên tinh cầu này.
Gia Tư Đặc đại khái chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo anh tuấn, tuy nhiên hơi có chút bơ sữa, làn da trắng nõn giống như cô gái. Giờ phút này có thể nói hắn đang đầy mặt hồng quang.
Gia Lạc Tư sau một tháng nữa sẽ thoái vị, hắn kế vị đã là chuyện ván đã đóng thuyền, nhất là biết được Lạc Tuyết Ninh nữ nhân yêu dấu của mình, đã đáp ứng hôn sự hắn càng mừng rỡ, có thể nói là song hỷ lâm môn.
- Mau, mau, mau! Nhanh chóng tổ chức hôn lễ của bản vương, đồng thời gia phong Lạc Tuyết Ninh làm Thái tử phi!
Gia Tư Đặc trực tiếp phân phó cho thuộc hạ.
- Thái tử điện hạ! Chuyện này, mong ngài nghĩ lại nha! Lạc Tuyết Ninh kia chính là ý trung nhân của Tiêu Hoằng, ngài cướp đoạt nữ nhân với hắn như vậy, có Trời mới biết sẽ là hậu quả thế nào?
Kẻ hầu bên cạnh Gia Tư Đặc hạ giọng nó với Gia Tư Đặc.
- Sợ cái gì chứ? Ngươi nên biết rằng, việc hôn nhân này chính là ý của thượng tôn A Di La, Tiêu Hoằng hắn cho dù tàn bạo. Nói vậy cũng phải cố kỵ một chút mặt mũi của thượng tôn A Di La chứ?
Gia Tư Đặc lên tiếng nói. Không thể phủ nhận, Gia Tư Đặc này là tên điển hình vì nữ nhân không quản tới hết thảy.
Tiếp theo sau lại nhìn toàn bộ trên An Linh Tinh, ở dưới mệnh lệnh của Gia Tư Đặc, liền triệt để bận rộn tưng bừng, có thể nói là toàn cảnh không khí vui mừng.
Mà ở bên kia, Tiêu Hoằng ở trong Quật Khởi Hào, đã hoàn toàn đánh xuyên qua Á Bình Ninh liên hợp thể, từ Lưu Tư Công Quốc tàn sát thẳng tới chỗ giao giới giữa Duy Lâm Công Quốc và Liên bang An Ni Á, mạnh mẽ đánh xuyên qua lãnh thổ quốc gia của Á Tế Á liên hợp thể