Ai Nhĩ Phu, đã trễ thế này còn có chuyện gì?
Đi vào trong, Tiêu Hoằng hỏi.
- Bệ hạ, có tin tức về Bách Lạp Đồ.
Ai Nhĩ Phu nhỏ giọng nói với Tiêu Hoằng. Bản thân hắn biết rõ, nếu để cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc biết được Tiêu Hoằng có hứng thú với Bách Lạp Đồ, như vậy Bách Lạp Đồ sẽ có nguy hiểm sinh mệnh.
- Đi theo ta.
Tiêu Hoằng khẽ giọng nói một tiếng, sau đó dẫn Ai Nhĩ Phu vào trong văn phòng.
Khóa trái cửa phòng, Ai Nhĩ Phu đưa tài liệu mật cho Tiêu Hoằng.
Mở ra xem, Tiêu Hoằng xem kỹ bản đồ không gian Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, có đánh dấu rõ ràng vị trí giam giữ Bách Lạp Đồ, quân khu nam bộ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, nhà giam Ám Địa Tinh.
Lật trang sau tài liệu, là cấu tạo, tình hình canh phòng... Trong trại giam.
- Hơn nữa theo dữ liệu mà tổ tình báo thu nhặt được, vệ binh trông giữ Bách Lạp Đồ đông tới 50 ngàn người, ở ngoài hệ Hằng tinh còn có 10 chiếc chiến hạm Ma Văn canh phòng. Đối với canh giữ phạm nhân, như thế đã là cực kỳ nghiêm khắc.
Ai Nhĩ Phu nói tiếp.
Tiêu Hoằng không đáp, lại xem bản đồ không gian, vị trí địa lý hệ Hằng tinh Ám Địa. Chỉ dựa vào phòng thủ ở hệ hăng tinh Am Địa cũng không tính là gì, quan trọng ở chỗ phía bắc chính là căn cứ quân sự Lâm Nông, thực lực không yếu.
- Tiếp tục bí mật thu gom tình báo quân đội nam bộ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, mặt khác bí mật thương lượng chuyện này với Áo Thác, tranh thủ xác định kế hoạch cứu viện hoàn thiện. Mặt khác Bách Lạp Đô còn có người nhà gì không?
Tiêu Hoằng hỏi Ai Nhĩ Phu.
- Nghe nói, bạn già của Bách Lạp Đồ bởi vì sự kiện Bách Lạp Đồ hậm hực mà chết, chỉ còn một con trai. Bởi vì Bách Lạp Đồ mà cũng bị liên lụy, sinh sống rất tệ.
Ai Nhĩ Phu nói.
- Như vậy, lại nghĩ cách vừa cứu viện Bách Lạp Đồ, đồng thời cũng cố gắng cứu con hắn ra luôn. Tiêu Hoằng nói tiếp.
- Rõ, bệ hạ.
Ai Nhĩ Phu đáp lại.
Như thế, Tiêu Hoằng cùng Ai Nhĩ phu bí mật thương lượng chừng 1 giờ, Ai Nhĩ Phu mới rời văn phòng.
Nhìn Ai Nhĩ Phu đi ra, Tiêu Hoằng lại đứng trước vách tường, bên trên có treo bản đồ bành tinh toàn bộ Vũ trụ Thái Qua. Ánh mắt Tiêu Hoằng chầm chậm dừng lại trên khu vực không rõ lúc lưu lạc ở Phục Thản Đế Quốc, cũng là nơi Tiêu Hoằng xây dựng Thích Khách Minh, gặp được Đại trưởng giả.
Hiện giờ khu vực đó đã được xác nhận ra, diện tích tương đương khoảng 2 tinh quận, vị trí nằm giữa thể liên hiệp Bắc Áo và Phục Thản Đế Quốc, rất xa xôi đối với Lạc Đan Luân Đế Quốc.
Có thể nói, từ khi Tiêu Hoằng phát hiện nơi đó, cũng vô cùng coi trọng nơi này. Nhất là hành tinh vàng đất kia, đừng nhìn ở trạng thái nửa sự sống, nhưng tài nguyên bên trong tuyệt đối dồi dào.
Nhất là bên trong hang động Mặc Ngân, có tung tích của Kim quan điêu biến dị, còn có Hắc tinh sa có thể làm người cấp thấp nhanh chóng tăng lên Ngự lực.
Khỏi cần nói, Tiêu Hoằng mơ ước chỗ đó đã lâu, chỉ là vị trí này thật không tiện để nhập vào lãnh thổ Lạc Đan Luân Đế Quốc. Bởi vì xâm nhập dễ bảo vệ khó, nhất là giữa Tiêu Hoằng và Phục Thản Đế Quốc vẫn tồn tại rất nhiều mâu thuẫn.
Lúc Tiêu Hoằng đang xem bản đồ, Ma Văn thông tin ở bên cạnh rung lên, lấy ra xem, người gọi là Ái Lạc, lão đại xí nghiệp Thiên Sứ.
- Bái kiến bệ hạ.
Tiêu Hoằng vừa tiếp nhận, Ái Lạc ở trong văn phòng, nửa quỳ trước mặt Tiêu Hoằng, vẻ mặt cung kính.
Trên thực tế, hiện giờ tất cả người Lạc Đan Luân còn ở lại thể liên hiệp Á Bình Ninh đều bắt đầu tự coi mình là công dân Lạc Đan Luân đế quốc. Lạc Đan Luân Đế Quốc mới là tổ quốc của bọn họ, mặc dù phần lớn người còn chưa đi qua Lạc Đan Luân Đế Quốc một lần.
- Ái Lạc không cần khách khí, có chuyện gì?
Tiêu Hoằng nhu hòa nói.
Lại nhìn Ái Lạc, vẻ mặt ít nhiều có chút khó xử, cười nói:
- Ta đã xem qua chiến hạm Trường Tích Liên Hợp của bệ hạ, thật là quá tốt, không biết bệ hạ có thể bán cho ta mấy chiếc, để ta chuyển lại cho quân đội thể liên hiệp Á Bình Ninh.
Ha ha, lại một cái nữa.
Trong lòng Tiêu Hoằng thầm nghĩ, tuy nhiên Tiêu Hoằng căn bản không coi Ái Lạc là người ngoài:
- Tự nhiên là được, ta có thể cho ngươi mọi quyền mua sắm. Về phần giá mua thế nào, cùng số lượng ra sao, ngươi phải bàn bạc với căn cứ hải quân. Trên thực tế, hiện giờ ba đại tập đoàn Thiên Xà, Thợ Săn, căn cứ hải quân của chúng ta còn mong ngươi có thể bồi dưỡng nhiều hơn, coi bọn họ như đứa em.
- Vậy thì đương nhiên, xin bệ hạ cứ yên tâm, trong lòng ta đều có tính toán. Hơn nữa trong thời gian gần đấy ta đang bắt tay cùng Mạc Hi Tập đoàn Thiên Xà chuẩn bị liên hợp phát triển chiến đấu cơ không gian Ngân Điêu đời sáu, chỉ mong rằng bệ hạ có thể cung cấp nhiều họp kim Vi Mễ hơn!
Ái Lạc kính cẩn nói với Tiêu Hoằng, không có một chút bộ dạng lão đại của xí nghiệp Thiên Sứ.
- Điều này hoàn toàn không thành vấn đề, đều là người trong nhà, có chuyện gì, chúng ta đóng cửa từ từ thương lượng.
Tiêu Hoằng nói tiếp.
Sau đó Tiêu Hoằng nói chuyện với Ái Lạc lâu đến 2 giờ, nội dung cơ bản là việc liên hợp hợp tác, ngoài chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, Ngân Điểu đời sáu ra, còn có nghiên cứu chế tạo Đại Mẫu Hạm Ma Văn cấp bá chủ không gian đời mới.
Tiêu Hoằng to gan phỏng đoán, dùng chiến hạm Trường Tích Liên Hợp làm cơ sở, nghiên cứu ra Đại Mẫu Hạm khoáng thể giống như chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
Cái này cần rất nhiều tập đoàn liên hành tinh đưa ra bản lĩnh nhà nghề, bản thân Tiêu Hoằng cũng định chỉ ra 1000 tỷ kim tệ tiến hành nghiên cứu, xí nghiệp Thiên Sứ thì đầu tư 500 tỷ.
Nói thẳng ra, trong lúc thể liên hiệp Xích Nghĩa, Tân Bối Ba cùng Á Tế Á liều mạng đuổi theo chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, định tìm ra biện pháp khắc chế, Tiêu Hoằng đã định nghiên cứu ra thứ càng cao cấp hơn.
Cứ thể 1 tuần nhanh chóng trôi qua, trong thời gian này, Tiêu Hoằng ngoài việc xử lý công việc thường lệ, gần như dùng hết thời gian vào việc tu luyện, thiết kế Chiến văn cấp Ngự hồn cho mình.
Vào 9 giờ tối, trên tay Tiêu Hoằng đã có bản thiết kế Chiến văn cấp Ngự hồn, cấu tạo rất phức tạp, một bản thiết kế đã dài tới mấy chục trang.
Trong lúc Tiêu Hoằng tiến hành suy luận, kiểm tra bản thiết kế, Ma Văn thông tin cá nhân của Tiêu Hoằng rung lên. Thấy vậy, Tiêu Hoằng không khỏi nhíu mày, bản năng cho rằng có thể là quốc gia nào muốn mua chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
Thực ra, lúc trước Gia Nại Triết Thượng Tri Tự Do Quốc ngang nhiên lấy thân phận nhạc phụ, muốn mua 6 chiếc tàu Trường Tích từ căn cứ hải quân, vương quốc Tiệp Tây Á tự nhiên cũng không dám rớt lại, một hơi đặt mua đến 50 chiếc, chuẩn bị thay hết chiến hạm Ma Văn hiện có, tặng không cho Lạc Đan Luân đế quốc, hơn nữa mỗi một chiếc ra giá 20 tỷ kim tệ.
Tiêu Hoằng cũng không từ chối điều này, dù sao Lạc Đan Luân đế quốc dựng nước, không thể không kể cộng của bộn họ. Không có họ giúp đỡ, Lạc Đan Luân đế quốc cũng không đi được đến hôm nay.
Lúc này lại là ai? Có lẽ là Tân Cách công quốc? Hay là Liên bang An Ni Á?
Trong khi Tiêu Hoằng cho là thế, vừa lấy ra Ma Văn thông tin, thần sắc lại thay đổi, không phải ai cả, mà là tiểu tử Lạc Dần kia.
- Tiêu thúc thúc, Tiêu thúc thúc, có thời gian không?
Tiêu Hoằng vừa nghe, Lạc Dần quần áo rách nát, tóc rối bởi, bộ dạng chật vật đang hết sức hưng phấn gọi Tiêu Hoằng.
- Sao thế này?
Tiêu Hoằng đánh giá Lạc Dần, mới hỏi.
- Đến đây, đến đây đi, tới phòng thí nghiệm của ta, tới cho thúc xem cái này.
Lạc Dần nói xong, liền tự tắt máy, không có một chút lễ nghĩa gì.
Tiêu Hoằng ngừng một lúc, nhìn Ma Văn thông tin, sau đó đứng lên, gọi Áo Thác cùng Ai Nhĩ Phu, mấy thuộc hạ tâm phúc đến chỗ hắn, sau đó đi phòng thí nghiệm của Lạc Dần ở gần thành Phan Đóa.
1 giờ sau, Áo Thác, Ai Nhĩ Phu, đám người Phất Minh Qua gặp mặt, Tiêu Hoằng trực tiếp mở ra khe nứt không gian, đi tới ngoại ô thành Phan Đa.
Nơi này tương đối im lặng lại bí ẩn, quan trọng nhất là xây dựng phòng thí nghiệm ở chỗ này có giá rất thất.
- Bệ hạ, ngài triệu tập chúng ta đến đây để làm gì?
Phất Minh Qua đứng cạnh Tiêu Hoằng, hỏi.
- Không có gì, thấy mọi người bận rộn vất vả như thế, thư giãn một chút, thuận tiện xem có thứ gì mới mẻ không.
Tiêu Hoằng nói thật nhẹ nhõm, đồng thời đi đến phòng thí nghiệm của Lạc Dần.
Phòng thí nghiệm cao hơn 20m, chiếm diện tích không lớn, khiến người ta cảm thấy bình thường đến không thể bình thường hơn. Không có chút đặc biệt, nhìn chung có thể tùy ý thấy công trình như thế trên Lạc Đan Luân đế quốc.
Lại nhìn cửa phòng thí nghiệm, Lạc Dần lôi thôi lếch thếch đang đứng chờ ở cửa, ấn tượng đầu tiên là một tên tiểu lưu manh nghèo túng, đứng không ra dáng, bộ dạng cực kém.
Có thể nói ngoại trừ Tiêu Hoằng ra, Áo Thác, Ai Nhĩ Phu, đám người Phất Minh Qua, ấn tượng đầu tiên không tốt lắm đối với Lạc Dần, càng không biết Tiêu Hoằng kéo nhiều người như thế đến đây vì cái gì?
- Tiêu thúc thúc, ngài vẫn rất đúng giờ.
Lạc Dần nhìn thấy Tiêu Hoằng, cười hì hì đi tới, không chào hỏi gì, nói thẳng thừng.
- Nhìn thấy không, phía sau đều là đại nhân vật, có gì cho ta xem?
Tiêu Hoằng cùng hỏi thẳng.
Nếu đổi lại là người thường, hai Hông y Chủ soái, còn có đại lão căn cứ hải quân tự mình đến đây là loại vinh quang cỡ nào. Trái lại Lạc Dần còn chưa liếc bọn họ một cái, thậm chí còn không nhìn tới, trực tiếp đi tới cạnh Tiêu Hoằng, thần bí nói:
- Đi theo ta.
Áo Thác, Ai Nhĩ Phu liếc mắt nhìn nhau, tuy rằng vẻ mặt không thay đổi, nhưng trong lòng có chút thổn thức. Rốt cuộc tiểu tử này từ đâu ra? Quá không coi ai ra gì đi chứ, chào một tiếng có chết không?