- Dựa theo kế hoạch này, thời gian chậm nhất là tám ngày, chúng ta có thể hoàn toàn đánh chiếm Ma Duệ Tinh, từ đó củng có thể chính thức tuyên bổ Lạc Đan Luân đế quốc... Phục Quốc!
Ai Nhĩ Phu đứng ở bên cạnh Tiêu Hoằng, vẽ mặt nghiêm túc nói với Tiêu Hoằng.
- Lục quân của Lạc Đan Luân do chủ soái Ai Nhĩ Phu toàn quyền định đoạt, phê chuẩn kế hoạch chiến đấu!
Tiêu Hoằng đưa trả lại bản kế hoạch chiến đấu cho Ai Nhĩ Phu, một lần nữa nói nhấn mạnh từng chữ. Sau đó từ trong túi Ma Văn, lấy ra một cái Ma Văn kiểm soát đặt ở trong tay Ai Nhĩ Phu:
- Đây là Ma Văn kiểm soát Ma Văn thuốc nổ trong Thiên Tế Tinh, dùng nó có thể tắt hết thảy điểm Ma Văn thuốc nổ, hiện tại hết thảy đều nhờ vào chủ soái Ai Nhĩ Phu!
- Dạ, bệ hạ! Thần nhất quyết không phụ sự mong đợi của mọi người! Tuy nhiên, thần hạ có một thỉnh cầu!
Ai Nhĩ Phu nói tiếp.
- Cứ nói!
Tiêu Hoằng lên tiếng.
- Thần không muốn ở trong Cự Nhân Hào chỉ huy bộ đội lục chiến! Một khi chúng ta đánh hạ một chỗ nào ở trên Ma Duệ Tinh, thần hy vọng có thể được ra tiền tuyến chỉ huy chiến đấu. Nói vậy ngài cũng biết, đây là thói quen của thần, thần muốn cho binh sĩ đều biết, thần cùng tồn tại với họ, thần ở ngay sát sau lưng họ, nhìn họ chiến đấu, mà không phải chỉ huy từ xa!
Ai Nhĩ Phu nói với Tiêu Hoằng với giọng điệu thành khẩn.
- Đúng! Không chỉ là ngươi, ta cũng như thế, các tướng lĩnh Lạc Đan Luân khác đều như thế! Bất kể sĩ quan cao cấp cỡ nào đều muôn cùng sinh cùng tử, cộng đồng tiến thối với quân đội của mình!
Tiêu Hoằng nhìn lướt qua Ai Nhĩ Phu, lên tiếng nói.
Trên thực tế đúng như thế, ở Thiên Tế Tinh trước kia, sĩ quan Lạc Đan Luân chưa từng lùi bước.
Tiếp theo sau, theo hạm đội của Lạc Đan Luân đều vào chỗ, ở dưới hiệp tác chỉ huy của Áo Thác và Ai Nhĩ Phu, 3 chiếc Ma Văn Đại Mẫu Hạm Tiên Nữ Hào, Cự Nhân Hào, Phổ Hưu Tư Hào, đều mở ra cửa phóng Ma Văn chiến đấu cơ, tiếp theo đông nghìn nghịt Ma Văn chiến đấu cơ giữa các tinh, phi cơ không người lái đều từ trong Ma Văn Đại Mẫu Hạm bắn ra ngoài, ở trong hư không kết thành đội hình, sau đỏ dựa theo kế hoạch đặt ra từ trước, đều vọt vào trong tầng khí quyển Ma Duệ Tinh.
Từ đó, cùng tuyên bố người Lạc Đan Luân chính thức triển khai chiến đấu đoạt lại Ma Duệ Tinh, bước trên hành trình đoạt lại gia viên của họ.
Cùng lúc đó, Đặng Ba Duy ở trong Thánh Tử Thảnh, dĩ nhiên cũng nhìn thấy hình ảnh cả vạn chiếc Ma Văn chiến đấu cơ giữa các tinh, và phi cơ không người lái xuyên qua tầng khí quyển Ma Duệ Tinh... Trên mặt Đặng Ba Duy trở nên vô cùng nghiêm trọng, tuy nhiên, còn chưa tới mức quá tuyệt vọng.
Bởi vì ngay vừa rồi hắn mới nhận được tin tức của Bác Anh Tinh, Hải Đình Gia đang tích cực thương nghị với các quốc gia của Tàn Bối Ba liên hợp thể, cùng với Xích Nghĩa liên hợp thể, một lần nữa điêu động rất nhiều hạm đội để tiếp viện hệ Hằng tinh Ma Duệ, đồng thời ra lệnh cưỡng chế Đặng Ba Duy cổ thủ trong thời gian một tuần.
Bời vậy, hết thảy còn có hi vọng, cho dù Tiêu Hoằng suất lĩnh quân đội Lạc Đan Luân có cường đại mấy đi nữa, nói vậy cũng không thể chống lại Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc củng với Xích Nghĩa liên hợp thể toàn lực ứng phó, huống chi còn có Tân Bối Ba: Liên hợp thể là đồng minh.
- Tất cả Ma Văn chiến đấu cơ đậu lại ở trên Ma Duệ Tinh nghe lệnh: Tức khắc xuất động đón đánh Ma Văn chiến đấu cơ của Lạc Đan Luân!
Không hề chậm trễ, Đặng Ba Duy liền hạ đạt mệnh lệnh như thế.
Ngay khoảnh khắc, ở trong cả viên Thiên Tế Tinh của Lạc Đan Luân, rậm rạp chiến đấu cơ của Thượng Bang và chiến đấu cơ của Cao Tương, đều ào ào bay lên trời. Ước chừng có tới hơn 5 vạn chiếc, bắt đầu triển khai trận chiến trên không trung vô cùng thảm thiết với hạm đội của Lạc Đan Luân!
Đây cũng là một tầm chắn cuối cùng của Ma Duệ Tinh có thể bảo vệ, nếu mất đi quyền không chế bầu trời, như vậy quân đội Thượng Bang rất có thể sẽ rơi vào tình thế toàn diện bị động.
Ở trong hư không, hạm đội Lạc Đan Luân gần như đã bao vây kín mít Ma Duệ Tinh, từng chiếc từng chiếc Ma Văn vận binh hạm, dưới chỉ huy kết hợp của Áo Thác và Ai Nhĩ Phu, đang từng chút từng chút xâm nhập vào bên trong Ma Duệ Tinh.
Trong đó nhiệm vụ trọng yếu nhất chính là Thiên Tế Tinh, là nhóm vận binh hạm Lạc Đan Luân đầu tiên, chuẩn bị đưa vào 20 vạn binh sĩ, 10 vạn nhân viên công tác.
10 vạn nhân viên công tác này, nhiệm vụ chủ yếu chính là trở về căn cứ Hải Quân, để một lần nữa khởi động hệ thống phòng không khung thép, đồng thời bảo hộ quần cổ thành cuối cùng của Lạc Đan Luân đế quốc.
Ngoài ra, các binh sĩ đổ bộ khác, vị trí đổ bộ cũng đã qua bố trí kín kẽ: Địa điểm của nhóm đổ bộ đầu tiên, toàn bộ đều là những địa phương dề thủ khó công, trong đó cùng bao gồm khu Gia Tác ở nam bán cầu. Nói tóm lại, chính là toàn bộ chiếm lĩnh những địa phương dễ thủ khó công, dùng nơi đó làm điểm tựa cho trận chiến tiếp theo.
Ngắn ngủi vài phút sau, phóng mắt nhìn tới, từng chiếc từng chiếc Ma Văn vận binh hạm, đã xông qua lớp lớp mây, đồng thời chậm rãi mở ra cửa khoang hạm, từng binh sĩ Lạc Đan Luân nhảy tung ra.
Bời vậy, trận chiến thu lại Ma Duệ Tinh cũng bắt đầu khai hòa ở khắp nơi. Dưới chỉ huy của Ai Nhĩ Phu, toàn trường có thể nói rất tráng lệ, tất cả địa điểm chạm đất của binh sĩ nhảy dù đều là vị trí vô cùng khó chịu cho quân đội Thượng Bang.
Ngay lúc binh sĩ Lạc Đan Luân hạ xuống Thiên Tế Tinh, sấp sửa tiếp xúc với mặt đất Thiên Tế Tinh, Ai Nhĩ Phu lập tức tắt toàn bộ tiêu điểm Ma Văn thuốc nổ.
Binh sĩ Lạc Đan Luân một lần nữa bước trên Thiên Tế Tinh, sắc mặt ai nấy có thể nói sắc bén lạnh như băng, đều chậm rãi nắm lên một nắm đất trên Ma Duệ Tinh, nhẹ nhàng hôn một cái, rồi chậm rãi đứng lên. Tiếp theo đó khoảnh khắc không ngừng, dựa theo yêu cầu của Ai Nhĩ Phu, tiến vào chiếm giữ địa điểm được ấn định.
Mười mấy phút sau, khi hệ thống phòng không khung thép khởi động, từ đó cùng tuyên bổ Thiên Tế Tinh một lần nữa về lại trong tay người Lạc Đan Luân.
Đối mặt với rất nhiều binh sĩ Thượng Bang và binh sĩ Cao Tương tấn công trên Sùng Cao Châu, người Lạc Đan Luân liền bắt đầu thề sống chết chống cự.
Chỉ trong chớp mắt, trận chiến tranh đoạt Ma Duệ Tinh một lần nữa tiến vào tới trạng thái gay cấn. Lạc Đan Luân và quân đội Thượng Bang gần như chỉ dùng phương thức giáp lá cả chém gϊếŧ lẫn nhau.
Về phần 3 triệu binh sĩ Cao Tương, quả thực chỉ là thêm cho có số lượng trong trận chiến này, người nào người nấy gầy như que củi, ngay cả cơm đều ăn không đủ no, còn nói gì tới chiến đầu? Binh sĩ Cao Tương chia đều thân cao một thước sáu, cùng khiêu chiến với quân đội Lạc Đan Luân chia đều thân cao một thước tám, quả thực chính là dùng trừng chọi đá.
Trên thực tế được xưng 3 triệu binh sĩ Cao Tương, chỉ có thể hình thành sức chiến đấu của 30 vạn người đã là không tệ rồi.
Bởi vậy, đối kháng với nhau vẫn là 2 triệu quân đội của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc liều mạng chống với quân đội Lạc Đan Luân.
Ai Nhĩ Phu ở trong Cự Nhân Hào, nhìn mấy chục cái màn hình nhỏ ở trước mặt, như trước đưa tay cho vào trong mũ, gài đầu, không ai có thể nhìn ra được rốt cuộc trong lòng hắn đang nghĩ tới điều gì.
Trên thực tế, đối mặt với trạng huống chiến đấu phía trước, Ai Nhĩ Phu cũng rất vừa lòng, hết thảy đều tiến hành vô cùng thuận lợi. Ở trong mắt Ai Nhĩ Phu, binh sĩ Lạc Đan Luân thuần khiết còn cường đại hơn so với trong tưởng tượng của hẳn, cực kỳ dồi dào tâm huyết, đồng thời chấp hành và năng lực quán triệt rất mạnh.
Nhìn lại binh sĩ Sơn Long Hội được hắn bồi dưỡng mấy năm nay, tuy rằng cũng không yếu, nhưng vẫn còn kém một chút ít so với binh sĩ Lạc Đan Luân thân trải qua bách chiến này.
- Quân đội của bệ hạ đưa ra, quả nhiên không tầm thường!
Ai Nhĩ Phu nhìn màn hình thì thào lẩm bẩm. Sau đó một lần nữa cầm lấy Ma Văn thông tin, phát ra mệnh lệnh:
- Quân đoàn Liệt Qua xuất động, mục tiểu khu vực xích đạo và phía bắc. Ma Văn chiến hạm đã chạm đất, phóng thích Ma Văn chiến đấu cơ, với Thiên Tế Tinh và khu Gia Tác làm tâm điểm, lực lượng không quân hỗ trợ cho bên ta!
Theo Ai Nhĩ Phu lại lần nữa phát ra mệnh lệnh như thế, lại có hai mươi mấy chiếc Ma Văn vận binh hạm xuyên qua tầng khí quyển Ma Duệ Tinh, tiến hành thức tiến công cường hóa đợt thứ hai.
Trong lúc nhất thời, trận chiến tranh đoạt Ma Duệ Tinh, đã khai hỏa toàn diện.
Ở bên kia, đối mặt với chiến sự ở Thánh Ni Tinh Quận cùng với Ma Duệ Tinh, Hải Đình Gia rốt cục bắt đầu đứng ngồi không yên. Nếu Ma Duệ Tinh hoàn toàn thất thủ, để người Lạc Đan Luân đứng vững gót chân, hậu quả thiết tường sẽ không chịu nổi, sau này nhất định sẽ thành mối họa lớn.
Giờ phút này, Hải Đình Gia đã đi tới Thượng Tỉnh Tinh của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, nơi này chính là vị trí triệu tập nguyên thủ các quốc gia tụ tập trên Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cũng là vị trí của Xích Nghĩa liên hợp thể mời chư quốc dự họp hội nghị.
Trong tòa đại sảnh hội nghị thật lớn, lớn có nhỏ có hơn 50 nguyên thủ quốc gia của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, đã toàn bộ tụ tập tại đây, đều ngồi xuống ở bổn phía đại sảnh hội nghị.
Trong đó còn bao gồm đại biểu của Tân Bối Ba đế quốc. Giờ phút này hắn đang ngồi bên bàn trong một góc đại sảnh hội nghị, có vẻ trầm mặc không nói gì.
Trên thực tế, hiện tại Tân Bối Ba liên hợp thể cũng không thoải mái lắm, đối mặt với Á Bình Ninh liên hợp thể cường đại như hổ rình mồi, các quốc gia của Tân Bối Ba liên hợp thể cũng đều thần kinh căng thẳng.
- Hôm nay triệu tập các vị đến đây, mục đích chỉ có một: Chính là đám tro tàn dư nghiệt Lạc Đan Luân lại bùng cháy, đang uy hϊếp Xích Nghĩa liên hợp thể, cùng với quyền uy của Áo Cách Tư Thần. Bởi vậy đặc biệt tìm đến viện thủ của chư vị, để bàn cách giải quyết!
Hải Đình Gia ngồi trên ghế chủ tọa, sắc mặt âm trầm nói.
Theo Hải Đình Gia vừa nói ra lời này, nguyên thủ ở bốn phía bàn hội nghị, đều bắt đầu nhao nhao bàn tán. Hải Đình Gia nói lời này ý đã rõ ràng: Chính là hy vọng các nước có thể điều động Ma Văn chiến hạm, cùng với binh lực tương ứng, gấp rút tiếp viện cho Thánh Ni Tinh Quận.
Nhưng nhận được hào quang chiếu rọi của Áo Cách Tư Thần, những quốc gia này cũng không giàu có, trong đó có phân nửa quốc gia hầu như đều quanh quân trên vấn đề ấm no cho bản quốc, cũng có một số ít quốc gia chẳng khác gì mấy so với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc sở dĩ tương đối giàu có, có thể đứng vào hàng ngũ siêu cường quốc, hoàn toàn là công lao của một người là Bách Lạp Đồ, chỉ tiếc, hiện tại Bách Lạp Đồ...
Bảo những quốc gia này xuất động hạm đội, không thể nghi ngờ chính là muốn làm cho bọn họ thắt lưng buộc bụng.
Tuy nhiên không tình nguyện thì không tình nguyện, nhưng nếu để cho cây đại thụ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc này sụp đổ, bọn họ cũng không tốt gì hơn, đến lúc đó cứ chờ từng nước bị diệt vong đi.
- Nam Võ Chân Nghĩa Quốc nguyện ý xuất động 6 chiếc Ma Văn chiến hạm, lập tức gấp rút tiếp viện cho Thánh Ni Tinh Quận, hiệp trợ tiêu diệt Ma quỷ Lạc Đan Luân!
- Ba Ngạn Chân Nghĩa Quốc, cùng nguyện ý xuất động 3 chiếc Ma Văn chiến hạm, cùng với 10 vạn quân đội!
Cứ như vậy, trải qua bàn bạc ngắn ngủi, nguyên thủ các quốc gia đều tỏ thái độ.
Tổng cộng đưa ra 98 chiếc Ma Văn chiến hạm. Đây cũng không phải là một con sổ nhỏ, dù sao ai cùng đều biết rõ, một khi để cho Tiêu Hoằng quật khởi ở dưới mí mắt của Xích Nghĩa liên hợp thể, đối với các nước nhỏ bọn họ tuyệt đối là không có lợi.
Theo nguyên thủ các nước đạt thành nhất trí, Hải Đình Gia liền từng chút từng chút dời ánh mắt nhìn ngay Mạch Tày là đại biểu của Tân Bối Ba đế quốc.
- Mạch Tày Tướng quân! Tân Bối Ba liên hợp thể hữu hảo nhiều thế hệ với Xích Nghĩa liên hợp thể, lại là đồng minh chiến lược, vậy mời ngài cho biết thái độ đi!
Hải Đình Gia nhìn ngay Mạch Tây mặc một thân quân trang Tân Bối Ba quân đế quốc, hơi cung kính nói. Dù sao Tân Bối Ba liên hợp thể còn cường đại hơn một chút so với Xích Nghĩa liên hợp thể.