- Truyền lệnh đi bảo ba tinh quận của quân khu phía đông với hạn độ lớn nhất, điều động ra 40 chiếc Ma Văn chiến hạm đi bổ sung cho hạm đội phía nam Thánh Ni. Đồng thời không tiếc hết thảy cái giá phải trả đánh rơi hết hạm đội Lạc Đan Luân ở phòng tuyến Nam Lâm!
Hải Đình Gia trầm tư một lát, hạ đạt mệnh lệnh như thế.
Có thề nói, mệnh lệnh như vậy không thể nghi ngờ chính là thà rằng buông bỏ phòng thủ ở ba tinh quận kia, cũng không thể để Tiêu Hoằng đoạt lại Ma Duệ Tinh.
- Tiếp tục lệnh cho Lý Phong của quân khu Đông Nam, lập tức bằng tốc độ cao nhất chạy tới tiếp viện cho Thánh Ni Tinh Quận!
Hải Đình Gia tiếp theo phát ra mệnh lệnh.
Mà Lý Phong chính là Phó trưởng quan quân sự của quân khu Đông Nam, có được thực lực Ngự Hồn cấp một. Cho Lý Phong xuất chiến mục đích duy nhất chính là áp chế Tiêu Hoằng.
Hai quân giao chiến, một phương không có Ma Văn Đại Mẫu Hạm, đã đủ chịu thiệt rồi, nếu còn không có nhân vật cấp Ngự Hồn để áp chế, vậy thì sẽ toàn diện rơi vào bị động, đây là chuyện Hải Đình Gia không thể dễ dàng tha thứ.
Mười lăm tiếng đồng hồ vội vàng mà qua, sau khi thăng cấp Hàn Võ đến Ngự Hồn cấp hai, lại trải qua mấy tiếng nghỉ ngơi, cho thân thể được nghỉ ngơi một chút, Tiêu Hoằng liền một lần nữa quay lại trong phòng điều khiển chính Cự Nhân Hào.
Thông qua cửa sổ quan sát, Tiêu Hoằng đã có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của phòng tuyến Nam Lâm ở xa xa. Trên thực tế, đây đã là một phòng tuyến kiên cố cuối cùng ở khu vực phía nam Thánh Ni Tinh Quận, do tám viên hành tinh cấu trúc mà thành, trong đó hai viên là Nghi Cư Tinh.
Đi tiếp phía sau, chừng năm tiếng hành trình, chính là Thánh Ni Tinh tinh trung tâm của Thánh Ni Tinh Quận. Nói đúng ra, hạm đội của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc có muốn lui cũng không thể lui.
Sau khi phòng tuyến Thác Ni Đặc trải qua thanh tẩy, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc còn sót lại 61 chiếc Ma Văn chiến hạm đã toàn bộ co đầu rút cổ ở trong phòng tuyến, đồng thời tràn ngập cảnh giác.
Làm cho người ta có cảm giác giống như hai cao thủ sau một vòng huyết chiến, sắp sửa vào đợt huyết chiến thứ hai. Tuy nhiên, đơn thuần từ khí thế mà nói, hạm đội Thượng Bang đã bắt đầu rơi vào thể hạ phong.
Về phần 40 chiếc Ma Văn chiến hạm từ ba tinh quận khác tiếp viện, còn đang trên đường chạy như điên hướng tới nơi này.
Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính Cự Nhân Hào, nhìn phòng tuyến Nam Lâm càng ngày càng gần, sắc mặt không có chút thay đổi, như trước là một bộ dáng lạnh như băng kia.
Biết được Tiệp Tây Á Vương Quốc và Thượng Tri Tự Do Quốc tăng viện, vẫn là làm cho trong lòng Tiêu Hoằng cảm thấy một tia ấm áp: Đối với Tiệp Tây Á Vương Quốc, Tiêu Hoằng hoặc ít hoặc nhiều vẫn có chút áy náy trong lòng.
Có thể có bọn họ trợ giúp Tiêu Hoằng, phần tháng không thể nghi ngờ sẽ tăng lớn rất nhiều, nội tình cũng càng thêm sung túc.
- Tất cả Ma Văn hạm đội nghe lệnh: Lần này chính là toàn tuyến cuồng oanh, ở nơi này làm một lần kết liễu với hạm đội của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đi!
Thông qua Ma Văn thông tin một lần nữa Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh.
Sau một lát, miệng phóng xạ chiến đấu cơ trên thân Cự Nhân Hào đều mở ra, Ma Văn chiến đấu cơ, phi cơ không người lái trải qua mười mấy tiếng nghỉ ngơi một lần nữa được bắn rạ ngoài, kết thành đội hình với Ma Văn chiến hạm ở bên canh, như lang như hổ ào ào phóng tới phòng tuyến Nam Lâm.
Mỗi một chiếc Ma Văn chiến hạm, trải qua trận chiến thảm thiết lúc đầu, đều vâng chịu một cỗ khí phách dũng mành, dù chết cũng phải kéo theo hạm đội Thượng Bang cùng xuống.
Về phần hạm viên của hạm đội Thượng Bang, thấy hạm đội Lạc Đan Luân bắt đầu làm lại trò cũ, chỉ cảm thấy da đầu có chút run lên. Bọn họ không có tín ngưỡng chân chính có ý nghĩa kiên định gì, hoàn toàn là vì hoàn thành nhiệm vụ mà chiến đấu.
Đối mặt với cảnh này, cũng chỉ có thể kiên trì, liều mạng với hạm đội Lạc Đan Luân.
Trong chớp mắt, trong hư không bao la như vậy, một lần nữa trở nên quầng sáng nổi lên bốn phía, tất cả Ma Văn chiến hạm trong hạm đội Lạc Đan Luân, gần như chính là với một loại phương thức xung phong, cuồng oanh lạm tạc về hướng phòng tuyến Nam Lâm.
Thà rằng một đổi một cũng phải bằng mọi cách để giải mối hận, cũng phải xé nát tay sai của Áo Cách Tư Thần này tại đương trường.
Một lần nữa trình diễn trận chiến đấu thảm thiết, người dân Thái Qua Vũ Trụ xem thấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Giờ khắc này, toàn bộ Thái Qua Vũ Trụ, đều đã kiến thức được sự điên cuồng và tàn bạo của Tiêu Hoằng, cùng với quyết tâm về nhà của người Lạc Đan Luân, ai ngăn cản đường bọn họ, bọn họ sẽ thề sống chết chiến một trận với kẻ đó. Khí phách như vậy, tuyệt đối có thể khiến cho bất kỳ đối thủ nào đều phải khϊếp sợ.
Ngắn ngủi năm tiếng qua đi, chiến trường Nam Lâm rộng lớn như vậy, đã tiến vào tới hồi gay cấn. Trong hư không, Ma Văn chiến hạm tổn hại, đủ loại kiểu dáng. Đào Dật Đĩnh gần như tùy ý có thể thấy được.
Trong thời gian năm tiếng, hạm đội Lạc Đan Luân tổn thất cao tới 25 chiếc Ma Văn chiến hạm, hạm đội Thượng Bang thì tới hơn 30 chiếc. Nói đúng ra, giờ khắc này hạm đội Thượng Bang chỉ còn lại có 31 chiếc Ma Văn chiến hạm, nhìn lại bên Tiêu Hoằng còn có 64 chiếc Ma Văn chiến hạm.
Nếu trước đó 100 chiếc Ma Văn chiến hạm đại hội chiến, còn kém 20, 30 chiếc Ma Văn chiến hạm không tính là gì, nhưng tiêu hao đến mức như thế này thi lại khác.
Giờ khắc này, mọi người đều kinh ngạc phát hiện, sau mấy đợt liều mạng va chạm, số lượng hạm đội của Lạc Đan Luân, không ngờ lại biến thành gấp hai của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc. Ngoài ra, phía sau còn có một chiếc Ma Văn Đại Mẫu Hạm trợ trận!
Đối mặt với số lượng Ma Văn chiến hạm gấp nai so với bên ta, thế này thì còn dựa vào đâu để đánh?
Thậm chí Đặng Ba Duy ở trong Thánh Ni Tinh, nhìn thấy một màn trước mắt, cả người đều hóa đá tại đương trường, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt.
Vần là câu nói kia, Tiêu Hoằng nhìn như điên cuồng nhưng chuẩn bị kế hoạch chiến đấu phía sau có thể nói cực kỳ kín kẽ, hiển nhiên sau lưng hẳn có cao nhân chỉ điểm, mà người này là ai? Dường như đã không cần nói cũng biết, hết tám phần chính là Áo Thác.
Tuy nhiên, ngay lúc phòng tuyến Nam Lâm sắp hoàn toàn sụp đổ, quân đội tiếp viện của quản khu phía đông rốt cục chạy tới nơi. Không có thời gian điều chỉnh chút gì, 40 chiếc Ma Văn chiến hạm của quân khu phía đông, tức khắc gia nhập chiến đấu, tiến thêm một bước ngăn chặn chỗ hổng của phòng tuyến phía nam, mạnh mẽ kéo lại phòng tuyến phía nam từ bên bờ sụp đổ.
Thế nhưng, cục diện này đại khái chỉ kéo dài thời gian chừng mười phút, sau đó, 15 chiếc Ma Văn chiến hạm của Thượng Tri Tự Do Quốc, cùng với 30 chiếc Ma Văn chiến hạm của Tiệp Tây Á Vương Quốc lần lượt chạy tới, đồng thời không hề dừng lại đều trực tiếp gia nhập chiến trường.
Không sai! Hạm đội của Tiệp Tây Á Vương Quốc gần như từ khi thành lập đến nay chưa từng đánh giặc, hạm viên thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nhưng điều này cũng không có nghĩa là hạm đội của Tiệp Tây Á Vương Quốc tồi tệ không ra gì.
So với các Ma Văn chiến hạm khác, hạm đội của Tiệp Tây Á Vương Quốc hầu hết đều là loại xa hoa tiên tiến nhất, bất kể là Ma Văn động cơ, Ma Văn hạm pháo, Ma Văn phi đạn... Đều là loại tốt nhất. Nói đúng ra, chính là dùng từng bó từng bó lớn kim tệ tạo ra sức chiến đấu: Kỹ thuật không tốt, nhưng trang bị quá hoàn hảo.
Theo song phương đều có quân đầy đủ sức lực gia nhập, vốn chiến trường vừa mới dần dần quy về bình ổn, một lần nữa trở nên nóng cháy lên.
Cùng lúc đó, ở phía đông Thánh Ni Tinh Quận, từ ngàn dặm xa xôi chạy tới, đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Tiên Nữ, đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư cùng với rất nhiều Ma Văn chiến hạm của liên hiệp hạm đội Thiên Xà Thợ Săn, đã xuyên qua Liên bang Bắc Áo, từ phía đông hoàn toàn sát nhập tới Thánh Ni Tinh Quận.
150 chiếc Ma Văn chiến hạm của Thượng Bang từ Lâm Bối Tinh Quận tới tiếp viện, giờ khắc này cũng toàn bộ vào chỗ, tiến Vào chiếm giữ phòng tuyến Tháp La ở phía đông Thánh Ni Tinh Quận.
So với phòng tuyến phía nam, bộn Vì phía đông Thánh Ni Tinh Quận gần như trước nay không có chiến sự gì? Với Liên bằng Bắc Áo cũng không có thực chất tính can qua, bởi vậy phòng tuyên Tháp La so với phòng tuyến Nam Lâm, phòng tuyến Thác Ni Đặc là nhằm vào Thượng Tri Tự Do Quốc mà thành lập lên, thì yếu hơn rất nhiều, không sai biệt lắm đều sắp bỏ không.
Hơn nữa đơn thuần từ sức chiến đấu để đánh giá, tuy rằng Ma Văn chiến hạm số lượng kém không có mấy, nhưng bên phía Áo Thác có hơn hai chiếc Ma Văn Đại Mẫu Hạm, ưu thế này cũng không phải là lớn bình thường.
Áo Thác ngồi ở trong phòng điều khiển chính Tiên Nữ Hào, giờ phút này tuy rằng vẻ mặt không có thoải mái, nhưng cũng không có nghiêm trọng bao nhiêu, nhìn bản đồ giữa các tinh trên màn hình trong phòng điều khiển chính, hắn không kìm được dùng đầu ngón út gãi gãi chân mày.
Một động tác như vậy, phi thường không bắt mắt, nhưng người biết rõ về Áo Thác đều biết rằng hành động này là đại biểu cho Áo Thác sắp đại khai sát giới.
- Chúng ta cũng đừng học theo Tiêu Hoằng, bọn họ bên kia là công kiên chiến, chúng ta bên này là ngược đãi chiến, không thể làm như nhau. Truyền lệnh xuống: Dựa theo chiến thuật đặt ra từ trước, tiến công!
Áo Thác bình thản phát ra mệnh lệnh.
Theo Áo Thác hạ đạt mệnh lệnh như thế, lập tức hạm đội trực thuộc Áo Thác, đều với 3 chiếc Ma Văn chiến hạm làm một tổ, bắt đầu phóng tới hướng phòng tuyến Tháp La với một loại trận hình quái dị, tốc độ cũng không mau, làm cho người ta có cảm giác sóng yên biển lặng.
Đồng thời, Ma Văn Đại Mẫu Hạm Tiên Nữ Hào, Phổ Hưu Tư Hào, cũng đều bắn ra đông nghịt chiến đấu cơ, bay theo phía sau từng tiểu tổ chiến hạm.
- Đây là muốn làm gì?
Hách Nạp là Quan tổng chỉ huy của phòng tuyến Tháp La, thông qua màn hình nhìn thấy hình ảnh như vậy, ánh mắt không kìm được thoáng hơi đổi sắc.
Bản thân Hách Nạp từ trước đã biết được, Quan tổng chỉ huy của chi liên hiệp hạm đội trước mắt này là Áo Thác, nên không dám lơ là. Thậm chí nhiều ngày qua, hắn đã tìm hiểu đối với chiến pháp của Áo Thác, bao gồm chiến thuật quen dùng, chiến thuật sở trường. Thế nhưng trận hình bày ra trước mắt này, gần như Hách Nạp chưa từng nhìn thấy, thậm chí làm cho Hách Nạp không biết đối phó thế nào.
Chiến đấu còn chưa khai hỏa, Hách Nạp đã có chút phát mộng.
- Tất cả hạm đội hãy xốc lên tinh thần, cố thủ phòng tuyến, làm tốt tất cả chuẩn bị!
Hách Nạp nhìn màn hình, phát ra mệnh lệnh như thế. Chuyện cho tới bây giờ, Hách Nạp cũng chỉ có thể binh tới dùng tướng chặn, nước tới dùng để ngăn.
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc Hách Nạp vừa mới phát ra mệnh lệnh, chỉ thấy Ma Văn chiến đấu cơ ẩn ở phía sau Ma Văn chiến hạm của liên hiệp hạm đội Thiên Xà Thợ Săn, bỗng nhiên đều tăng tốc xông lên phía trước, đồng thời đều bắt đầu tăng tốc từ bình ổn biến thành tiến công như tia chớp.
- Quả nhiên, chung quy vẫn là công kích mãnh liệt!
Hách Nạp không kìm được bật thốt ra như thế.
Tuy nhiên, ngay lúc Hách Nạp cùng với tất cả hạm viên cho là như thế, chiến hạm địch vừa mới tăng tốc độ cao nhất tiến lên, sau một đợt tấn công điên cuồng, một lần nữa rơi chậm tiết tấu lại, làm cho người ta có cảm giác giống như làm động tác giả.
Cứ như vậy ước chừng một giờ qua đi. Dưới chỉ huy của Áo Thác, hạm đội dưới quyền hắn gần như không có lúc nào là không thay đổi tiết tấu chiến đấu. Thậm chí tới sau lại, Ma Văn chiến đấu cơ là một loại tiết tấu. Ma Văn chiến hạm lại là một loại tiết tấu khác, tiết tấu nhanh thì cuồng oanh lạm tạc, tiết tấu chậm thì lôi kéo với địch nhân.
Bất cứ lúc nào đều là nắm mũi của chiến hạm địch, làm cho Hách Nạp không biết đường nào lần. Thế rồi trong mờ mịt đó, Hách Nạp khϊếp sợ phát hiện, hạm đội của mình đã bị đấu pháp biến đổi tiết tấu của Áo Thác này, khuấy đảo đến hỗn loạn lung tung, giống như một đôi bàn tay to trong vô hình, mạnh mẽ lôi kéo trận hình chỉnh tề của Hách Nạp phá thành mảnh nhỏ.