Biết được Bách Lạp Đồ trả lời như thế. Hải Đình Gia lại cực kỳ phẫn nộ.
Không sai. Bách Lạp Đồ này đã cống hiến cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc rất nhiều, không người nào có thể sánh bằng, năng lực lại xuất chúng. Nhưng công nhiên xem thường quyền uy của Hải Đình Gia. Chuyện này tuyệt đối là Hải Đình Gia không thể dễ dàng tha thứ.
Mà chuyện này dường như giống nồi thuốc nổ, giữa hai người từ lâu đã đè ép mâu thuẫn nhau, sau khi qua quá trình lên men đã hoàn toàn bị châm lửa.
- Bách Lạp Đồ hắn rốt cuộc tính cái chó gì! Mau truyền lệnh xuống, cách chức Bách Lạp Đồ, áp giải hắn về đây cho ta!
Hải Đình Gia đã hoàn toàn hết nhịn nổi nữa rồi, trong con phẫn nộ phát ra mệnh lệnh kinh thiên động địa như thế!
Nhìn lại Đỗ Khải Dương, không kìm được toát ra vẻ cười lạnh mờ nhạt, lập tức truyền đi mệnh lệnh của Hải Đình Gia.
Bách Lạp Đồ đang trong điên cuồng phẫn nộ, nhận được mệnh lệnh của Hải Đình Gia, trực tiếp cứng đờ tại đương trường. Hắn vạn lần không nghĩ tới, hắn đã nỗ lực hơn phân nửa đời cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cuối cũng không ngờ lại phải nhận kết cục như thế.
Chỉ qua một giờ ngắn ngủi, tin tức Bách Lạp Đồ bị cách chức ngay tại hiện trường, liền hoàn toàn truyền lan khắp Thái Qua Vũ Trụ: Bách Lạp Đồ được xưng là Tể tướng Thiết Huyết bị cách chức, gần như mọi người đều không thể tin được vào tai của chính mình.
Thậm chí ngay cả Á Bình Ninh liên hợp thể đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc và nuối tiếc.
Có thể nói, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc có thể đi từng bước cho tới ngày hôm nay, hoàn toàn là công lao của một mình Bách Lạp Đồ, thiết huyết cộng thêm thủ đoạn mạnh mẽ, tác phong cứng rắn, đến ngay cả địch nhân đều tràn ngập kính nể với hắn.
Ba ngày sau, Tiêu Hoằng ở trong Thần Điện Đại Tế Ti, giờ phút này đang ngồi trước bàn giấy, nhìn trên màn hình theo dõi trạng huống 7 chiếc Ma Văn chiến hạm xuất động tìm kiếm.
Chỉ qua thời gian ngắn ngủi mấy ngày, hạm đội tìm kiếm ở các nơi Thái Qua Vũ Trụ, đã phát hiện hơn 50 tin tức của thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, trong đó đại đa số coi như mạnh khỏe, trong đó chỉ có một bộ phận nhỏ người Lạc Đan Luân rơi vào cảnh khốn khổ, Tiêu Hoằng liền đúng lúc phái ra cứu trợ.
- Lão đại, có đại sự phát sinh rồi!
Đúng lúc này, Mạch Khắc bỗng nhiên đi vào trong văn phòng hoa lệ của Tiêu Hoằng, nói với Tiêu Hoằng, sắc mặt có thể nói rất phức tạp, có vui mừng cũng có tiếc hận.
- Nói đi, đại sự gì vậy?
Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc, lật xem tư liệu hạm đội thu kiếm gửi về, phi thường tùy ý nói.
- Bách Lạp Đồ vị Tể tướng Thiết Huyết của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, bởi vì ở Lâm Bối Tinh Quận phát điên, bị Hải Đình Gia cách chức ngay tại đương trường!
Mạch Khắc nhỏ giọng nói.
Tiêu Hoằng nghe nói như thế, vốn bộ dáng đang tùy ý, không kìm được khựng lại, thân mình lại cứng đờ ở đương trường, tiếp theo trong ánh mắt toát ra vô tận vẻ tiếc hận.
Tuy là tử địch, nhưng Tiêu Hoằng luôn kính nể tính cương trực công chính của Bách Lạp Đồ.
- Không thể tường được ngày này cũng tới rồi, so với dự đoán của ta còn sớm hơn rất nhiều!
Tiêu Hoằng chậm rãi đứng lên, dường như để biểu hiện lòng kính ngưỡng đối với Bách Lạp Đồ.
- Tể tướng Bách Lạp Đồ hiện tại thế nào?
Tiêu Hoằng tiếp theo lên tiếng hỏi.
- Quan viên của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đều hận thấu xương đối với Bách Lạp Đồ, đều có ý đồ gϊếŧ chết hắn cho sảng khoái, nhưng Hải Đình Gia niệm tình Bách Lạp Đồ công tích to lớn, cũng không có cho xử tử, mà còn cho giam lỏng, nhưng cụ thể giam lỏng ở địa phương nào không ai biết. Đỗ Khải Dương đã tiếp quản hết thảy công tác của Bách Lạp Đồ!
Mạch Khắc đáp lại.
- Đỗ Khải Dương? Hắn chỉ là một hạng người tầm thường mà thôi, không đủ g ây sợ hãi!
Tiêu Hoằng bỗng nhiên toát ra vẻ tươi cười lạnh lùng:
- Xem ra hết thảy kế hoạch ta đặt ra trước đây, hẳn là phải thay đổi một số rồi!
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, thỉnh cầu gọi đúng là Ai Nhĩ Phu.
- Ai Nhĩ Phu! Có chuyện gì?
Tiếp nối liên lạc, Tiêu Hoằng lên tiếng hỏi.
- Vừa mới thu được tin tình báo, Hải Đình Gia đã trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh, triệt bỏ hết thảy chức vụ của A Tư Đế, đồng thời lệnh cưỡng chế trong vòng một tháng, phải hoàn toàn trừ tận gốc Sơn Long Hội, cùng với tất cả thế lực của Khu Vực Hỗn Loạn!
Ai Nhĩ Phu mặc một thân quân trang của Sơn Long Hội, báo cáo với Tiêu Hoằng.
Cả người thoạt nhìn không có chút nghiêm túc, mà hoặc ít hoặc nhiều có một chút mất mát. Ở Thụy Lạp Tinh Quần Quốc trước kia, Ai Nhĩ Phu và Bách Lạp Đồ chính là bạn thân, hiện tại Bách Lạp Đồ dường như chịu đựng kiếp nạn đồng dạng với Ai Nhĩ Phu, tâm tình của Ai Nhĩ Phu dĩ nhiên có hơi suy sụp.
- Không biết Ai Nhĩ Phu, có tính toán gì không? Tiêu Hoằng hỏi ngược lại.
- Nếu muốn ổn thỏa một chút, vậy sử dụng con đường cũ ở Khu Vực Hỗn Loạn, tất cả bang chúng chúng ta toàn bộ di chuyển đến trong Nạp Tư, Đức Tái các quốc gia thuộc Tân Bối Ba liên hợp thể, kể từ đó, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc cùng với Xích Nghĩa liên hợp thể cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Đợi sóng gió qua đi, mua được Quận trưởng đảm nhiệm tinh quận tiếp theo của họ là có thể nghênh ngang quay lại!
Ai Nhĩ Phu đáp lại.
- Không! Lần này chúng ta cần phải cường ngạnh một chút! Ta đã điều tra rò
Lâm Bối Tinh Quận chỉ có 32 chiếc Ma Văn chiến hạm! Sức chiến đấu của Khu Vực Hỗn Loạn đã hoàn toàn có thể chống lại với Lâm Bối Tinh Quận. Hơn nữa binh sĩ Lâm Bối Tinh Quận, cả ngày sống mơ mơ màng màng, suy sụp không chịu nổi. Hiện tại ta lệnh cho ngươi chỉ huy 4 hạm đội Khu Vực Hỗn loạn trước khi Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc động thủ tranh tiên ra tay trước, đối với căn cứ quân sự chủ yếu của hạm đội Lâm Bối Quận, tiến hành một lần cướp sạch, sau đó sẽ lui vào cảnh nội Nạp Tư Công Quốc!
Tiêu Hoằng sau khi trầm tư một hồi với giọng điệu quả quyết hạ đạt mệnh lệnh.
Trên thực tế, đã có hơn 100 chiếc Ma Văn chiến hạm, đồng thời có được duy trì của hai đại quốc giữa các tinh Tiệp Tây Á và Thượng Tri, Tiêu Hoằng đã có vốn chiến một trận với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Mà trọng yếu hơn là, Bách Lạp Đồ bị mất chức, Lâm Bối Tinh Quận đang ở vào giai đoạn rối loạn, quân đội Lâm Bối bị Ma Văn Tinh Độc biến thành suy sụp không chịu nổi. Thời điểm này, đúng là cơ hội tốt để chủ động xuất kích, kiểm một khoản lớn.
- Còn có một điểm phải nhớ kỹ, Ma Văn chiến hạm của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, có thể bắt được thì tận lực đừng phá hủy, chọn dùng chiến thuật tập kích bất ngờ, tranh thủ trong vòng một ngày đánh hạ Lâm Bối Tinh Quận!
Tiêu Hoằng tiếp theo phân phó.
Nhìn lại Ai Nhĩ Phu, nghe kế hoạch lớn mật của Tiêu Hoằng như thế, khóe miệng không kìm được giật giật mấy cái. Tuy nhiên suy nghĩ kỹ lại, đây đích thật là một lần cơ hội tốt đánh cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bị thương nặng.
- Hiểu rồi! Ta tức khắc sẽ đi sắp xếp lại kế hoạch, tập hợp hạm đội, tranh thủ hai mươi mấy giờ sau liền bắt đầu phát động tập kích bất ngờ Lâm Bối Quận. Nhưng mà không biết, lần này chiến đấu giữa các tinh, rốt cuộc bổ nhiệm ai là quan chỉ huy tác chiến giữa các tinh?
Ai Nhĩ Phu hỏi tiếp.
- Ta đã có chọn người, sáu tiếng sau ta sẽ thông báo cho các ngươi!
Tiêu Hoằng đáp lại.
Trải qua đại khái mười mấy phút thương nghị, Tiêu Hoằng cắt liên lạc. Sau đó một khắc không ngừng phát ra lời kêu gọi tới Gia Nại Cầm.
Giờ phút này Gia Nại Cầm đang thông qua Ma Văn tin tức, bàn bạc công việc thu mua Ma Văn Đại Mẫu Hạm với An Chính Nam, Hồng y Chủ soái của Liên bang Bắc Áo. Kỳ thật Liên bang Bắc Áo chỉ có hai chiếc Ma Văn Đại Mẫu Hạm mà thôi, dựa theo đạo lý mà nói là đủ dùng không nhiều không ít, nhưng vì không chịu nổi bảng giá thật sự quá mức dụ hoặc của Thượng Tri Tự Do Quốc đưa ra.
Mà Gia Nại Cầm muốn vì đây cũng là Cự Nhân Hào mình thích ý đã lâu. Cự Nhân Hào của Liên bang Bắc Áo đưa vào sử dụng không đến năm năm, thuộc phạm trù Mẫu Hạm cờ trung, có thể chở tổng cộng 9000 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ và phi cơ không người lái.
Hiện tại hai người thương thảo vấn đề chính là, trong 70 tỉ kim tệ, có hay không bao gồm thêm 3000 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ và 6000 chiếc phi cơ không người lái. Trước cũng đã nói qua, Ma Văn chiến đấu cơ giữa các tinh giá cả là tương đối cao.
Gia Nại Cầm giờ khắc này đã quyết ý trong 70 tỉ phải bao gồm Ma Văn chiến đấu cơ, phi cơ không người lái cùng với nguyên bộ trang bị, nếu không thì đổi mục tiêu, tiến hành giao dịch với quốc gia khác.
Không sai! Hiện tại Gia Nại Cầm là trong ví có tiền, nhưng cũng không phải có nhiều đến mức coi tiền như rác.
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin cá nhân của Gia Nại Cầm bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, mặt trên biểu hiện ba chữ “nụ hôn nhỏ”.
Nhìn thấy chữ như vậy, trên mặt Gia Nại Cầm hiện lên vẻ hạnh phúc, tuy nhiên chỉ là nhoáng lên một cái mà thôi, tiếp theo liền với về nghiêm túc dời ánh mắt nhìn ngay An Chính Nam.
- Ta nói An chủ soái này! Chúng ta có thể hay không sảng khoái một chút? Gật đầu, một tay giao tiền một tay giao hàng. Nếu không ta cần phải gián đoạn liên lạc, đi tìm các nhà bán khác, 70 tỷ kim tệ, ngài cần phải nghĩ cho kỹ, cầm sổ tiền này gần như có thể làm ra một chiếc Cự Nhân Hào nữa rồi chứ?
Gia Nại Cầm bày ra một bộ dáng nghiêm túc, hơi có chút không đủ kiên nhân nói.
- Được rồi!
Thấy Gia Nại Cầm đã có ý muốn dừng lại giao dịch giữa chừng, An Chính Nam cũng chỉ có thể đáp ứng, không có cách nào, ai bảo Gia Nại Cầm người ta hiện tại có tiền mà chi.
- Tốt lắm! Ngày mai bắt đầu bàn chi tiết giao dịch, ta còn có việc ngày mai gặp!
Nói xong, Gia Nại Cầm liên trực tiếp cắt liên lạc, sau đó khởi động Ma Văn
Thông tin riêng của mình.
Nhìn thấy Tiêu Hoằng không có đeo mặt nạ màu trắng, xuất hiện trong màn hình, lại nhìn Gia Nại Cầm, khóe miệng tinh xảo đã hơi mím lại bày ra một bộ tư thái nữ sinh nho nhỏ, vẻ nghiêm túc đối với An Chính Nam vừa rồi bị Gia Nại Cầm ném lên tới chín từng mây.
- Như thế nào tới giờ mới liên hệ với người ta, có phải sau khi chiếm lấy người ta, rồi quên người ta hay không?
Gia Nại Cam bày ra một bộ dáng nùng nịu nói.
- Sao có thể quên được chứ? Muội đừng nghĩ vơ nghĩ vẫn, yên tâm đi qua một thời gian, ta sẽ đi Thượng Tri Tự Do Quốc gặp muội!
Tiêu Hoằng nhìn bộ dáng xinh đẹp của Gia Nại Cầm, âu yểm nói.
- Vậy tới khi nào?
Gia Nại Cầm hỏi tới.
- Chỉ trong vòng một tuần này!
Tiêu Hoằng ngẫm nghĩ, rồi nói tiếp:
- Hiện tại bắt đầu nói về chính sự, giúp ta một chuyện nhỏ như thế nào?
- Với người ta còn khách sáo làm gì? Chuyện của huynh không phải là chuyện của muội sao?
Gia Nại Cầm phi thường sảng khoái nói. Đây cũng là một loại phương thức biểu hiện đặc biệt mới có của nữ nhân bị chinh phục.
- Ngày mai, ở phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, ta muốn phát động một hồi chiến đấu, hy vọng muội có thể hiệp trợ ta, viễn trình chỉ huy một chút!
Tiêu Hoằng nói thẳng ra.
Đối với sự việc của Tiêu Hoằng ở Khu Vực Hỗn Loạn, Gia Nại Cầm sớm đã có hiểu biết, bởi vậy cũng không có gì bất ngờ quá lớn. Tuy nhiên, tuyệt đối làm Gia Nại Cầm không nghĩ tới chính là, Tiêu Hoằng rồi lại chủ động khởi xướng tấn công! Gia Nại Cầm không kìm được sắc mặt bắt đầu từng chút từng chút trở nên nghiêm túc lên.
Chuyện tình nam nữ thì tư tình, nhưng loại chuyện chiến tranh này thật không thể qua loa được.
- Nói xem kế hoạch của huynh thế nào?
Trầm tư một lát, Gia Nại Cầm lên tiếng nơi.
- Tổng kết ra: Chính là tiên hạ thu vi cường, coi như là một lần thử sức với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, để nhìn xem hiện nay sức chiến đấu của chúng rốt cuộc tới bao nhiêu, coi như làm một lần chiến lược mang tính lót đường đoạt lại Ma Duệ Tinh!
Tiêu Hoằng lên tiếng nói, sau đó liền một năm một mười giới thiệu một lần kế hoạch cho Gia Nại Cầm nghe.