Ở phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, bởi vì Sơn Long Hội đã hoàn toàn dùng kim tệ kếch xù thu mua A Tư Đế Quận trưởng của Lâm Bối Tinh Quận, bởi vậy. Tuy rằng Bách Lạp Đồ đích thân ra mệnh lệnh nghiêm cấm buôn bán Ma Văn Tinh Độc với bất kỳ hình thức nào, nhưng trong Lâm Bối Quận đã hoàn toàn bị chìm ngập Ma Văn Tinh Độc.
Các nơi tiêu khiển lớn, Ma Văn Tinh Độc tùy ý tiêu thụ, không có chút cố kỵ.
Tiết Huyền Vinh tạm thời tiếp quản Sơn Long Hội cũng là thêm vào ổn trọng, Sơn Long Hội không hề ra mặt tiến vào Lâm Bối Quận để tiêu thụ, mà là bán ra Ma Văn Tinh Độc với hình thức bán sỉ, trực tiếp bán cho thương nhân Thượng Bang. Sau đó để cho người Thượng Bang người cùng một nhà chơi đùa với nhau.
Dù sao người Thượng Bang từ xưa đến nay đã không có cái gì là ý thức chủng tộc, ở trong mắt bọn họ trừ tiền tài vẫn là tiền tài.
Kể từ đó, cũng sẽ giảm bớt phiêu lưu mạo hiểm trên diện rộng. Ngược lại đã làm Sơn Long Hội trở thành chủ đạo của Khu Vực Hỗn loạn, đã bắt đầu đang không ngừng lớn mạnh.
Về mặt Ma Văn chiến hạm của Sơn Long Hội, đã nhiều tới 26 chiếc, thế lực khác cũng có 17 chiếc, tổng cộng 43 chiếc, các Ma Văn hạm khác gần cả ngàn chiếc.
Lực lượng tác chiến mặt đất, trừ 5 vạn binh sĩ Lạc Đan Luân đảm nhiệm quân chủ lực, ngoài ra còn có 30 vạn binh lính bình thường. Tuy rằng cũng mang danh hiệu bang chúng Sơn Long Hội, nhưng là binh sĩ được Ai Nhĩ Phu huấn luyện thành, đồng thời tiêu phí tài chính kếch xù trang bị toàn bộ một phen.
Chưa nói tới binh hùng tướng mạnh, nhưng là nếu xé rách mặt, bất kỳ một quốc gia nào cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Ở trong không trung Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, hai chiếc Ma Văn chiến hạm nhìn không bắt mắt, đang từ hướng chính nam chậm rãi tiến vào khu phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Trong hai chiếc Ma Văn chiến hạm, thuần một sắc đều là tinh binh cường tướng, 500 tên binh sĩ Thượng Bang đều ở cấp bậc Ngự Sư trở lên. Thậm chí trong một chiếc Ma Văn chiến hạm trong đó, ngồi trên ghế chủ tọa chính là một Lam y Chủ soái của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, tên là Lan Tạp, cấp bậc là Ngự Hồn cấp hai. Giờ phút này trên mặt hắn tràn ngập vẻ nghiêm túc.
Mà ở trong một cái phòng nhỏ gần phòng điều khiển chính, đang ngồi đúng là Bách Lạp Đồ đại thần thủ tịch nội vụ!
Giờ phút này Bách Lạp Đồ đang sắc mặt xanh mét, nhìn tư liệu của Lan Tạp bí mật thu thập về khu phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Cả người hắn đã bị phẫn nộ có chút phát run.
Về án lệ của quan viên địa phương làm xằng làm bậy, không dưới hơn 300 tờ, tờ nào cùng đều làm cho Bách Lạp Đồ giận dữ sôi gan.
Bách Lạp Đồ vạn lần không nghĩ tới, khu phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, lại trở nên hỗn loạn không chịu nổi như thế!
- Thật là đám chết tiệt!
Bách Lạp Đồ sắc mặt tím đen, trực tiếp ném xấp tư liệu cầm trong tay văng ra ngoài!
Bốn gã trợ thủ ở bên cạnh Bách Lạp Đồ, nhìn thấy Bách Lạp Đồ như thế, trong lòng đều có điều e ngại, nhưng trên mặt cùng chứa vẻ phẫn nộ. Bốn người này không sai biệt lắm đều là thủ hạ tâm phúc của Bách Lạp Đồ.
- Bách Lạp Đồ đại nhân! Còn có một chuyện, tổ tình báo của Lan Tạp vừa mới thu được tin tức: A Tư Đế Trưởng quan cao nhất của Lâm Bối Tinh Quận, dung túng nên tinh quận buôn bán Tinh Độc, đồng thời có bí mật lui tới với Khu Vực Hỗn Loạn!
Một gã trợ thủ, tiếp theo báo cáo với Bách Lạp Đồ.
- Truyền lệnh xuống, tin tức ta đi tới khu phía bắc, nghiêm khắc giữ bí mật. Tức khắc mệnh lệnh cho Ma Văn chiến hạm, tăng tốc độ cao nhất đi tới Lâm Bối Tinh Quận!
Bách Lạp Đồ cố kìm chế lửa giận trong lòng, ra lệnh.
Mà ý nghĩ trong lòng Bách Lạp Đồ, cũng rất rõ ràng, chính là nhìn thử xem rốt cuộc Lâm Bối Tinh Quận biến thành bộ dáng như thế nào.
Ước chừng trải qua năm tiếng đồng hồ bay rất nhanh, Bách Lạp Đồ liền tiến vào tới Lâm Bối Tinh Quận, Bách Lạp Đồ đeo kính mát, dưới bảo vệ của Lan Tạp đi dạo trên đường phố. Có thể nhìn thấy, chính là hình ảnh trên đường phố mọi người sống trong mơ mơ màng màng, cùng với bên đường công nhiên buôn bán Ma Văn Tinh Độc.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Bách Lạp Đồ không có lên tiếng nói gì, nhưng người ở chung quanh có thể cảm thụ được, lửa giận trong lòng Bách Lạp Đồ đã bắt đầu thiêu đốt mãnh liệt.
- Lan Tạp! Ngươi nhìn xem nơi này, ngươi tự mình nhìn một cái đi!
Đi ngang qua một khách sạn xa hoa cấp năm sao, Bách Lạp Đồ chỉ chỉ bãi đỗ xe, một chiếc lại một chiếc Ma Văn Xa quân dụng đậu ở nơi đó, thanh âm âm trầm nói với Lan Tạp:
- Một chi quân đội như vậy, nếu còn có thể đánh giặc, nửa đời sau ta sẽ ăn phân đi!
Lan Tạp không nói gì, chỉ là hơi cúi người. Trên thực tế Lâm Bối Tinh Quận cũng không phải thuộc quyền quản hạt của Lan Tạp, nhưng thân là quân nhân của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, Lan Tạp cũng cảm nhận xấu hổ lây.
Cùng lúc đó, ở ngay cửa khách sạn xa hoa, một đám quan viên Lâm Bối Quận uống say sưa như chết, đang xưng huynh gọi đệ, tiến vào Ma Văn Xa của mỗi người.
Thậm chí một người trong tay còn nắm Ma Văn Tinh Độc, có lẽ đem về ngày sau sử dụng tiếp.
Thấy cảnh này, Lan Tạp cùng với trợ thủ chỉ cảm thấy trong lòng phát run, đây là muốn làm gì? Muốn chọc giận Bách Lạp Đồ tức chết sao?
Nhìn lại Bách Lạp Đồ, không có lên tiếng nói gì, chỉ gọn gàng dứt khoát đi vào bên trong khách sạn xa hoa, không nói hai lời, trực tiếp bảo chủ sự khách sạn, lấy ra hóa đơn vừa rồi đám người kia chi trả.
- Thật có lỗi! Danh sách tất cả khách nhãn tiêu phí trong khách sạn, đều là giữ bí mật!
Chủ sự khách sạn, vô cùng khách sáo cự tuyệt yêu cầu của Bách Lạp Đồ.
Không đợi Bách Lạp Đồ tiếp lục lên tiếng. Lan Tạp đã đi tới trước mặt người chủ sự này, trực tiếp từ trong lòng lấy ra một cái Ma Văn thân phận, cho chủ sự nhìn xem.
Ngay sau đó, người chủ sự này lập tức lộ sắc mặt hoảng sợ, toát ra một lớp mồ hôi hột, một lần nữa nhìn lại Bách Lạp Đồ đeo kính mát kia, không dám có chút chậm trễ, liền lấy ra tờ danh sách hóa đơn đám người kia vừa rồi thanh toán.
Chỉ thấy bốn người vừa rồi kia tổng cộng tiêu phí tới 100 kim tệ. Dựa theo mức độ thu nhập của dân chúng Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, bữa tiệc này đã tương đương với năm bình dân phấn đấu làm lụng cả một năm!
Nhìn thấy chữ số như vậy, Bách Lạp Đồ đã hoàn toàn triệt để nổ tung!
Xé rách dập nát tờ danh sách hóa đơn cầm trong tay, sau đó trước mặt mọi người lớn tiếng rít gào:
- Bảo A Tư Đế lăn tới đây cho ta, còn có tất cả quan viên trên Lâm Bối Tinh, đều toàn bộ lăn tới đây!
- Đại nhân! Làm như vậy không tốt lắm đâu!
Một gã trợ thủ, đi tới bên cạnh Bách Lạp Đồ, hảo tâm nhắc nhở.
- Ta hiện tại lệnh cho ngươi đi làm, lệnh cưỡng chế trong một giờ, đều lăn hết ra đây, đứng ở bên ngoài cho ta!
Bách Lạp Đồ một tay nắm áo gã trợ thủ rít gào từng chữ một.
Nhìn lại nhân viên phục vụ trong đại sảnh khách sạn xa hoa, nhìn thấy Bách Lạp Đồ đứng ở ngay giữa đại sảnh rít gào, cả người đều sửng sốt đến ngây người.
Bách Lạp Đồ rốt cuộc là thân phận gì, không cần nói ai cũng biết, là đại thần thủ tịch nội vụ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, có thể nói là nhân vật số 2 của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc!
Theo mệnh lệnh của Bách Lạp Đồ phát ra ngoài, A Tư Đế cùng với các quan viên cấp cao khác của Lâm Bối Quận, trong lòng đều cả kinh. Bọn họ nằm mơ đều không nghĩ tới, Bách Lạp Đồ lại âm thầm bay đến Lâm Bối Tinh.
Trên thực tế, chuyện như vậy, Bách Lạp Đồ đã làm không ít lần, bởi vì Bách Lạp Đồ biết rõ, một khi thông báo trước, đương nhiên quan viên địa phương ở nơi đó sẽ động tay động chân, nhìn thấy đều là ngụy trang dối trá che đậy. Chỉ có bất ngờ như vậy mới có thể nhìn thấy mặt chân thực nhất của sự việc.
- Trưởng quan! Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Một gã quan viên đứng ở bên cạnh A Tư Đế, biểu tình có vẻ sợ hãi hỏi.
- Mau mau gửi đi lời kêu gọi tới đại thần thứ nội vụ Đỗ Khải Dương, hiện tại chúng ta chỉ có thể hy vọng hắn có thể trợ giúp chúng ta, thuận tiện chuẩn bị sẵn vệ đội bên người của ta đi!
A Tư Để lên tiếng, tiếp theo liền sửa sang lại một chút y phục, sau đó lên Ma Văn Xa xa hoa của mình, chạy tới hướng Bách Lạp Đồ ấn định.
Đại khái trôi qua một giờ, lại nhìn ngay trước cửa khách sạn xa hoa, mấy trăm quan viên của Lâm Bối Quận đều rối rít tụ tập tới đây.
Dân chúng Thượng Bang không biết chuyện gì xảy ra, ở bên đường lại có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh những quan viên cấp cao tụ tập ở cửa kia.
Giờ phút này Bách Lạp Đồ đã ném kính mát qua một bên, hai mắt gần như sắp phun ra lửa.
- Hôm nay là thứ năm, bốn giờ chiều, các ngươi còn đang trong thời gian làm việc, nhìn lại mặt mũi các ngươi xem, có bao nhiêu người đang làm chính sự!
Bách Lạp Đồ cứ như vậy đứng ở trên bậc thềm khách sạn, điên cuồng gào thét.
Các quan viên ở phía dưới bậc thềm cứ như vậy lẳng lặng đứng nghe, không dám lên tiếng trả lời. Bọn họ biết rõ Bách Lạp Đồ rốt cuộc là một loại người như thế nào, mềm cứng đều không ăn thua, được xưng là Tế tướng Thiết Huyết. Chỉ là không nghĩ tới Bách Lạp Đồ lại thần không hay quỷ không biết bất thình lình xuất hiện tại địa phương này.
- Vừa rồi có người ăn một bữa cơm với giá 100 kim tệ. Quả thực chính là vô liêm sỉ, các ngươi rốt cuộc làm cái gì? Là người chủ đạo của một tinh quận sao? Con bà nó!
Bách Lạp Đồ đứng ở trên bậc thềm, chửi ầm lên, làm cho người ta có cảm giác nhìn không ra mảy may đường đường là một Tể tướng, mà chỉ là một lão già cực kỳ phẫn nộ.
- Còn A Tư Đế đâu? Con bà ngươi mau lăn ra đây cho ta!
Bách Lạp Đồ tiếp theo rít gào nói.
Thấy A Tư Đế đi tới trước mặt mình, Bách Lạp Đồ không nói hai lời, trước mắt tất cả dân chúng Thượng Bang chính là tát thẳng vào mặt A Tư Đe một cái giòn tan, trong nháy mắt để lại trên mặt A Tư Đế dấu năm ngón tay!
- Con bà ngươi đã báo cáo cho ta như thế nào, không phải ngươi nói Lâm Bối Quận không có một cái Ma Văn Tinh Độc sao? Không phải ngươi nói cho ta biết Lâm Bối Quận một mảnh tường hòa sao? Toàn bộ Khu Vực Hỗn Loạn đã hoàn toàn bị áp chế sao? Mở ra mắt chó của ngươi nhìn cho ta, cái này rốt cuộc là gì!
Bách Lạp Đồ nói xong, trực tiếp đá mở ra mấy thùng Ma Văn Tinh Độc vừa mới lục soát lấy từ trong khách sạn xa hoa!
- Bác Anh Tinh một năm phân phối cho ngươi 5 tỉ kim tệ, cho ngươi xử lý Khu Vực Hỗn Loạn, rốt cuộc ngươi xử lý cái quỷ gì chứ?
Bách Lạp Đồ tiếp theo rít gào, cả người gần như bị chọc giận sắp điên lên rồi. Thân là người Thượng Bang, Bách Lạp Đồ không có lúc nào là không hy vọng Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc có thể quật khởi, nhưng thế này thì làm thế nào quật khởi?
Mà tin tức Bách Lạp Đồ nổi điên ở đây, cùng trước tiên truyền cho Đỗ Khải Dương, không khỏi làm cho Đỗ Khải Dương hơi nheo mắt suy nghĩ, trên mặt thì toát ra từng đợt vẻ lạnh như băng. Hắn không nói hai lời, lập tức vội vàng đứng dậy đi vào văn phòng của Hải Đình Gia.
Biết được Bách Lạp Đồ ở trước mắt dân chúng Thượng Bang, phát điên chửi mắng quan viên, Hải Đình Gia cũng nổi giận lên!
Bách Lạp Đồ làm cái gì vậy? Thương Bang Chân Nghĩa Quốc vừa mới yên tĩnh vài năm, còn muốn nhấc lên sóng gió hay sao? Bản thân Hải Đình Gia rất rõ ràng, trước mắt dân chúng mà tức giận chửi mắng quan viên, rốt cuộc sẽ ảnh hưởng ác liệt tới cỡ nào.
- Chết tiệt! Bách Lạp Đồ chết tiệt! Bảo hắn lăn trở về cho ta!
Hải Đình Gia vỗ bàn một cái. Nói với Đỗ Khải Dương.
- Dạ, giáo chủ đại nhân!
Đồ Khải Dương hồi đáp, ngay sau đó liền phát ra lời kêu gọi tới Bách Lạp Đồ, nhưng chi nhận được hồi đáp là bị Bách Lạp Đồ vô tình cự tuyệt, đồng thời công bố: Không giải quyết xong chuyện xấu ở Lâm Bối Tinh Quận, hắn vĩnh viễn không trở về Bác Anh Tinh!