Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Ngân

Chương 1151: Chỉ điểm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong một tháng này. Sơn Long Hội vẫn duy trì kinh doanh như cũ, nhưng Tiêu Hoằng vẫn không bán ra một gram Độc Hoàng nào.

Điều này rõ ràng khiển các thế lực nhấm nháp được chỗ tốt của Độc Hoàng trông mòn con mắt, cái loại khoai cảm mà Độc Hoàng mang đến cho bọn họ đã vượt xa các loại thuốc phiện khác.

Toàn bộ Khu Vực Hồn Loạn, các thế lực lớn không lúc nào ngừng liên lạc với Bạch Đầu Ông, mong ngóng có được một chút. Nhưng không ai được trả lời, Kiệt Tây Lạc đáp lại rất đơn giản, nếu chuẩn bị thả hàng ra, sẽ nói rõ trên đài tin tức của Sơn Long Hội.

Còn Tiêu Hoằng, hoàn toàn thơ ơ với quấy nhiễu bên ngoài, đang từng bước một phát triển theo sách lược của mình.

Lúc này Tiêu Hoằng đang ở trong dãy kho hàng thành phố Tân Á, toàn bộ các kho hàng đã thay bằng binh lính Lạc Đan Luân canh gác, trong đó chứa toàn là Độc Hoàng do Tiêu Hoằng chế tạo ra trong một tháng này.

Trong đó Tinh Độc độ tinh khiết 99.7% là 900 tấn, 99.9% là 100 tấn.

Nhìn từng kho hàng Tinh Độc, Cát Lạc sắp ngoác miệng tận mang tai, ngón tay bấm tính giá trị 1000 tấn Tinh Độc này, Cát Lạc suýt nữa ngất xỉu. Dựa theo giá trị 1 kim tệ 1 gram mà tính, 1000 tấn sẽ là 1 tỷ kim tệ.

Trời ạ, không phải ta đang nằm mơ chứ? Trong lòng Cát Lạc không ngừng sợ hãi gào thét, 1 tỷ kim tệ có thể làm gì? Đầu óc Cát Lạc không nghĩ ra được.

Tiêu Hoằng lúc này bình tĩnh hơn nhiều, một tay vuốt cằm đi qua dãy kho hàng, không ngừng suy ngẫm.

Sau lưng Tiêu Hoằng, ngoài chế vãn đại sư như Tiết Huyền Vinh, Cơ Ốc ra, bắt đầu tìm kiêm thương nhân từ trong bình dân Lạc Đan Luân. Trước đó có nói qua, hai đặc điểm lớn của chủng tộc Lạc Đan Luân là có thể chiến đấu, cũng có thể kinh doanh. Từ những đầu sỏ kinh tế trong Vũ trụ Thái Qua như Cách Lâm, Ái Lạc, Vưu Kim... Là đủ thấy.

Các thương nhân Lạc Đan Luân hiện giờ, đang toàn quyền phụ trách vận hành Sơn Long Hội.

- Lão đại, tàu Cổ Đức, tàu Ngân Tước, tàu Thường Thanh, ba chiếc chiến hạm Ma Văn cùng một hạm vận tải cỡ lớn đã tập kết ở khu neo đậu chiến hạm.

Ốc Sư đi tới nhỏ giọng nói cho Tiêu Hoằng.

- Theo những gì đã nói lúc trước, đưa 900 tấn Độc Hoàng vào trong 4 chiến hạm Ma Văn. 100 tấn khác, lấy ra 70 tấn bán ra ở Khu Vực Hỗn Loạn, 30 tấn có độ tinh khiết 99.9% còn lại để đó không đυ.ng tới.

Tiêu Hoằng hạ lệnh cho Ốc Sư.

- Đã rõ.

Ốc Sư đáp xong, quay đầu đi.

Ốc Sư vừa đi, Kiệt Tây Lạc chầm chậm đi tới. So với lúc trên tàu Cổ Đức, Kiệt Tây Lạc đã làm dáng thay đổi hoàn toàn, dáng người thướt tha, dung mạo tuyệt trần, đôi mắt xanh biếc như bảo thạch sáng ngời, phối hợp đồng phục màu xám, tất chân màu đen, không có lúc nào không thu hút ánh mắt đàn ông.

Nhiệm vụ chủ yếu của Kiệt Tây Lạc hiện giờ là phụ trách trao đối với các thế lực lớn.

- Lão đại, vừa nhận được cuộc gọi của Tang Long Ngâm lão đại tổ chức Lôi Điểu, muốn trò chuyện với ngài. Ngài xem... Đây là lần thứ sáu trong tháng rồi.

Kiệt Tây Lạc tới trước mặt Tiêu Hoằng, khẽ nói. Năm lần trước, Tiêu Hoằng toàn dùng cớ bận rộn từ chối qua.

Thực ra Tang Long Ngâm tìm Tiêu Hoằng vì chuyện gì, Tiêu Hoằng đoán được rõ ràng, ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng nói:

- Bảo hắn liên lạc với ta.

Kiệt Tây Lạc vừa làm theo, báo cho Tang Long Ngâm biết một dãy số Ma Văn tạm thời của Tiêu Hoằng, ngay sau đó Tiêu Hoằng liền nhận được cuộc gọi, lấy ra nhìn thì đúng là của Tang Long Ngâm, khiến người ta biết là rất gấp gáp.

Chỉnh lại cả vạt, Tiêu Hoằng tiếp nhận cuộc gọi, nhìn Tang Long Ngâm trong màn hình, cả người tiều tụy, túi mắt rõ ràng, mặt như phủ sương trắng, chỉ riêng đôi mắt kia, tràn đầy phấn khởi và khao khát.

- Thì ra là ngài Tang Long Ngâm, ngưỡng mộ đã lâu.

Tiêu Hoằng vẫn ra vẻ khách khí nói.

- Bạch tiên sinh, ta muốn hỏi thử, Tinh Độc độ tinh khiết 99.9% của ngài có còn không? Có thể bán cho ta một chút không.

Tuy rằng Tang Long Ngâm làm ra vẻ lão đại, nhưng giọng điệu ánh mắt đã không che giấu được khẩn cầu.

Nói từ góc độ khác, đây là uy lực của Độc Hoàng, có thể mang tới cho người ta kɧoáı ©ảʍ vượt quá mức, ngược lại mức độ nghiện cũng càng mạnh mẽ, làm người ta khó mà kìm chế được.

- Cái này...

Tiêu Hoằng liền làm ra vẻ do dự.

- 1 gram, ta sẵn sàng trả 10 kim tệ, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.

Tang Long Ngâm dứt khoát nói, trực tiếp tăng bảng giá gấp 10 lần. Đây chính là hành vi phổ biển của người hút Tinh Độc, một khi lên cơn nghiện, sẽ bất chấp mọi giá, nhất là người hút Độc Hoàng 99.9%, Tinh Độc bình thường đã không thể thỏa mãn bọn họ.

- Không phải vấn đề tiền, ta cùng với ngài Tang Long Ngâm dù chỉ là kết giao hời hợt, nhưng vẫn kính ngưỡng ngài đã làu. Mấu chốt ở chỗ, tỷ lệ hợp thành Độc Hoàng 99.9% quá thấp, ngài cũng hiểu được.

Tiêu Hoằng liên tục kêu “có khổ”.

- Hiểu được, hiểu được.

Tang Long Ngâm vội vàng nói theo:

- Thế này đi, ngài cứ đưa ra cái giá...

- Bạch mỗ thật lòng kết giao với ngài Tang Long Ngâm, nói tiền có phải tổn hại cảm tình hay không chứ? Thế này đi, trong tay ta chỉ có 100 gram Độc Hoàng này, toàn bộ đưa cho ngài, về phần sau này lúc nào mới có, vậy thì không nói được, nhưng mà ta sẽ cố gắng giữ lại cho ngài.

Tiêu Hoằng vẫn khách sáo như cũ.

- Ôi cha, thật là quá cám ơn Bạch huynh đệ. Cứ yên tâm, sau này có chỗ này cần tới Tang Long Ngâm, cứ việc mở miệng, huynh đệ ta có chỗ hỗ trợ, nhất định làm hết sức mình.

Tang Long Ngâm vỗ ngực nói.

- Thế này đi, Tang Long Ngâm lão huynh cứ phái người đến Nỗ Niết Tư Tinh lấy hàng, ta còn có việc, không nói chuyện nữa.

Tiêu Hoằng cúi chào Tang Long Ngâm, liền tắt liên lạc.

Liên lạc vừa tắt, ánh mắt Tiêu Hoằng lại biến thành lạnh băng, nói với A Phúc bên cạnh:

- Lấy ra 100 gram Độc Hoàng từ trong kho, giao cho Kiệt Tây Lạc. Nếu người Tang Long Ngâm tới lấy, trực tiếp cho hắn.

- Lão đại, chẳng lẽ chúng ta không tìm cơ hội tiêu diệt tổ chức Lôi Điểu hay sao?

A Phúc thử hỏi.

- Tiêu diệt? Không, lúc này tiêu diệt tổ chức Lôi Điểu không có chỗ tốt nào đối với chúng ta, ngược lại sẽ quá mức phân tán tinh lực của chúng ta. Cứ duy trì theo trạng thái hiện giờ, chúng ta sẽ lấy được chỗ tốt lớn nhất từ trong đó.

Một giờ sau, Sơn Long Hội công bố giới thiệu tiêu thụ Độc Hoàng, Khu Vực Hỗn Loạn nghẹn suốt một tháng trực tiếp bùng nổ.

Các thế lực lớn Khu Vực Hỗn Loạn mang theo rất nhiều kim tệ như ong vỡ tổ lao tới các địa điểm bán ra, “xung phong” thẳng tới cổng Vũ Tinh, chuẩn bị sớm ra sức lấy được càng nhiều Độc Hoàng. Thứ này không phải Tinh Độc bình thường có thể so sánh được, phàm là người chạm qua Độc Hoàng, gần như mất hết chống cự với cảm giác tuyệt với mà nó mang tới, thật lâu không quên được.

Hiệu ứng Độc Hoàng, cùng với thủ đoạn vận hành của Tiêu Hoằng, đã bắt đầu gây ra hiệu quả rõ ràng trong Khu Vực Hỗn loạn. Chỉ cần từ nay về sau những người này không rời khỏi Độc Hoàng, vậy thì mọi chuyện đều dễ nói.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng đi tới khu neo đậu chiến hạm, bắt đầu dặn dò Tiết Huyền Vinh một số điểm phải chú ý. Lần này, Ngự hồn Tiết Huyền Vinh có nhiệm vụ toàn quyền phụ trách áp giải 900 tấn Tinh Độc này đi vương quốc Tiệp Tây Á, Ba Lạp Cam có kinh nghiệm buôn bán làm cố vấn tiêu thụ.

Một khi 900 tấn Độc Hoàng này thuận lợi đưa đến vương quốc Tiệp Tây Á, vậy thì vương quốc Tiệp Tây Á sẽ trở thành núi vàng của Tiêu Hoằng, thậm chí có thể hoàn toàn chinh phục vương quốc Tiệp Tây Á, trở thành ván cầu cho Tiêu Hoằng quật khởi.

Ngoài ra, Tiêu Hoằng cũng giao tổ Ma Văn tăng cường tín hiệu trong tàu Cổ Đức cho Tiết Huyền Vinh, muốn hắn dùng Ma Văn cộng hưởng tìm kiếm đồng bọn Lạc Đan Luân trên đường đi vương quốc Tiệp Tây Á.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, nhìn 3 chiếc chiến hạm Ma Văn, 1 chiếc hạm vận tải, do Tiết Huyền Vinh cùng 2000 binh lính Lạc Đan Luân điều khiển, chậm rãi bay lên không, sắc mặt Tiêu Hoằng vẫn không thay đổi.

Chỉ lẳng lặng nhìn một lát, chiến hạm Ma Văn đi xa, Tiêu Hoằng nói với Cơ Ốc và A Phúc ở phía sau:

- Đi thôi, về phòng thí nghiệm, tiếp tục hợp thành Tinh Độc.

- A? Lại phải hợp thành Tinh Độc. Trời ạ, nhàm chán chết, sẽ không nghỉ ngơi

Một ngày được hay sa? Cho dù là chế tạo Ma Văn, cũng tốt hơn là hợp thành cái thứ đó.,

Cơ Ốc bắt đầu oán giận, thực ra ban đầu hợp thành Tinh Độc thì cảm thấy mới lạ, nhưng lâu ngày dần dần, mỗi người phụ trách một khâu, mỗi ngày đêm chỉ lặp lại một chuyện, quả thật buồn tẻ muốn chết. Dù sao Cơ Ốc không phải là Tiêu Hoằng, ăn cơm chiên trên Thánh Đàn suốt một năm.

Nhưng Cơ Ốc vừa nói thế, Tiêu Hoằng đột nhiên dừng bước, ánh mắt lóe sáng.

- Vừa rồi ngươi nói gì?

Tiêu Hoằng quay lại hỏi Cơ Ốc.

Thấy Tiêu Hoằng dừng bước, Cơ Ốc bỗng rùng mình một cái:

- Này này, ngươi muốn làm gì, ta chỉ tùy tiện oán giận một tiếng chế tạo Tinh Độc không bằng chế văn mà thôi, ngươi không cần có phản ứng lớn như thế chứ.

- Đúng vậy, ngươi nói rất có lý, rất có lý.

Tiêu Hoằng nói với Cơ Ốc, trong đầu lại chợt lóe linh cảm!

Bởi vì Tiêu Hoằng nghĩ tới một cái biện pháp càng trực tiếp hơn, vì cái gì không dung nhập Tinh Độc vào trong Ma Văn chứ? Như vậy hẳn là, không, tuyệt đối có thể! Hơn nữa sẽ làm hiệu quả Tinh Độc tăng lên đến mức chưa từng thấy, chi phí có thể đầu tư tăng lên một chút, nhưng tuyệt đối không có vấn đề.

- Các ngươi đều mệt chát rồi ta cho các ngươi nghỉ một ngày, đi chơi đi.

Tiêu Hoằng nói với đám người Cơ Ốc, A Phúc một câu, còn mình thì chạy như điên về phía khác.

- Rốt cuộc là sao vậy?

Cơ Ốc ngây ngẩn:

- Không gặp người này mấy năm, sao lại trở nên thần kinh như thế.

- Nhưng mà cùng tốt, cuối cùng chúng ta củng có thể nghỉ ngơi rồi.

A Phúc than một tiếng, cả người cũng thả lỏng ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »