Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 44: Mục Tiêu!

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Ừm.

Tứ Nương đáp một tiếng:

- Nếu chủ thượng đi theo con đường của chúng ta, sẽ chỉ khiến con đường này càng đi càng hẹp.

- Cho nên, nếu thế giới này đã có nhiều nhân khẩu như vậy, hệ thống tu luyện cũng phong phú như vậy, điều này cũng có nghĩa, một một hệ thống tu luyện, đều đã trải qua rất nhiều thử nghiệm, nên có tính phục chế rất lớn.

- Bắt một tên võ giả đúng không?

Tiết Tam đã có chút không nhịn được:

- Có mục tiêu chưa?

- Muốn tìm thì nhất định không thể tìm loại nửa vời.

Phong Tứ Nương nói.

Lương Trình gật gù:

- Chí ít phải bắt một tên nhập phẩm chân chính, phải là võ giả Cửu phẩm hàng thật giá thật.

- Cử phẩm võ giả, mạnh tới mức nào?

Phong Tứ Nương nhìn người mù Bắc:

- Nam nhân của nữ nhân mà ngươi đưa dược thủy, không phải là Tuần thành giáo úy sao, nửa bước Cửu phẩm, mạnh tới mức nào?

Tiết Tam ở bên cười hì hì:

- Người mù làm việc bí mật, nhất định không bị bắt gian tại trận.

- Nửa bước Cửu phẩm, không khó đối phó, nhưng nếu Cửu phẩm chân chính, chúng ta một mình đối mặt, hệ số nguy hiểm rất lớn.

Hắn nói câu này, Lương Trình liền nhớ lại cảnh trên chiến trường, ông lão bên cạnh nữ tướng Trấn Bắc phủ kia.

- Cho nên, trước đó phải tìm được mục tiêu, xác nhận mục tiêu xong, sáu người chúng ta đồng loạt hành động, không để sơ sót.

Người mù Bắc chốt kế hoạch.

- A

Phiền Lực giơ tay.

A Minh liếc mắt nhìn Phiền Lực, tức giận:

- A Lực, nếu lời không có nghĩa, vậy đừng nói.

Phiền Lực chăm chú suy nghĩ.

Tựa như đang phân tích, lời bản thân sắp nói, có ý nghĩa gì hay không.

- Nói đi A Lực.

Người mù Bắc thở dài.

- Lúc ta ở đội buôn, nghe người Man tộc nói, Vương đình của bọn hắn có Tế Tự sở, Man sư có thiên phú đều sẽ tới đó tiềm tu học tập, Yến quốc cũng có Quân giáo cùng Học viện, có thể để chủ thượng tới Học viện học tập, biết đâu hiệu quả sẽ càng tốt hơn?

Tiết Tam nghe vậy, khẽ ngáp một cái, mồm mép như súng liên thanh:

- Đúng, trước tiên chủ thượng phải vượt qua sơ tuyển, vất vả thu được tư cách tới học viện trong thiên kiêu Hổ Đầu thành. Sau đó một thân vô dụng bị Học viện xa lánh, bị chèn ép, bọ xem thường, dù là a miêu a cẩu gì cũng tới gây hấn. Đừng hỏi tại sao, chủ thượng là chủ thượng, là nhân vật chính của thế giới này. Sau đó, chủ thượng bị bắt nạt, chúng ta lại không ở bên cạnh chủ thượng, sau đó chủ thượng chạy tới hậu sơn, hoặc là trượt chân rơi xuống sơn động lấy được bí tịch, hoặc có thể gặp Thiên Sơn Đồng Mỗ muốn truyền công, hoặc là nhặt được một chiếc nhẫn, trong nhẫn có một lão gia gia. Lão gia gia mở miệng nói: “Ngươi muốn làm gì?!”

Không hổ là tiên sinh kể truyện nửa năm trời.

Nói một thôi một hồi không ngừng không nghỉ, trực tiếp nói tới mức A Lực choáng váng.

Tiết Tam bưng rượu lên, nhấp vài ngụm, lại để bầu rượu xuống, lau miệng:

- Ta ủng hộ kế hoạch của người mù, tuyệt đối tốt hơn đi học viện rất nhiều. Trước tiên chúng ta có thể bắt một tên võ giả Cửu phẩm về, có thể dùng người nhà hoặc tính mạng của hắn để uy hϊếp hắn, để hắn dạy cho chủ thượng. Chờ chủ thượng đạt tới nửa bước Cửu phẩm, chúng ta lại xem thực lực của chúng ta có tăng lên không, nếu chúng ta tăng lên, vậy chuyện tiếp theo đã rõ. Chủ thượng đạt tới Cửu phẩm, bảy người, sáu người, mẹ nó, tên lười kia bao giờ mới ra! Mẹ nó, không nói tới hắn nữa, khi chủ thượng đạt tới Cửu phẩm, thực lực của chúng ta tăng lên, chúng ta liền đi bắt một tên Bát phẩm về, dằn vặt hắn để hắn dạy chủ thượng. Chờ chủ thượng đạt tới Bát phẩm, thực lực chúng ta lại tăng lên, chúng ta sẽ đi bắt một tên Thất phẩm, sau đó Ngũ phẩm, Tứ phẩm…

Nói xong, Tiết Tam vỗ bàn “Ầm” một cái, quát:

- Trên đời này, còn có cách thăng cấp nào thoải mái hơn thế này sao?



- Cho nên, các ngươi chuẩn bị mời lão sư cho ta sao?

Trịnh Phàm nghe xong đám người báo cáo, vẫn có chút… hoảng hốt.

Người khác mời giáo viên, ngoài phải trả thù lao, còn phải tìm quan hệ, thảo luận đãi ngộ, còn bọn hắn thì tốt rồi, trực tiếp đi bắt người.

Có điều, nghĩ tới nghĩ lui, có vẻ như không có gì không đúng.

- Nhưng, nếu chỉ là mời lão sư, cần cấp thiết vậy không?

Trịnh Phàm thực sự nghi hoặc.

Tiết Tam há miệng muốn nói, thanh âm người mù Bắc đột nhiên vang lên trong đầu hắn: Ngậm miệng!

Tiết Tam khẽ sửng sốt, không nói.

Người mù Bắc lên tiếng:

- Chủ thượng, ở thế giới này, bất luận làm gì cũng đều phải làm cho sớm, giờ chúng ta đã bày đại thế, việc tiếp theo là xây dựng thương đội, bán nước hoa xà phòng… tới lúc đó, chúng ta sẽ bị rất nhiều ánh mắt nhòm ngó, thân phận chủ thượng cùng ba trăm kỵ là đảm bảo cho chúng ta, nhưng căn bản, vẫn phải là thực lực chúng ta, cho nên, thuộc hạ hy vọng chủ thượng có thể bước lên con đường này. Nếu bước lên con đường này, không phải thành công thì chính là chết, không có khả năng thứ ba. Chúng ta không có thời gian suy nghĩ, cũng không có cơ hội do dự, chí ít, giờ chúng ta không có. Trừ phi, chúng ta có thể nắm giữ một thế lực tựa như Trấn Bắc phủ, có thể cọ sát với Yến triều mà không lo.

Người mù Bắc nói rất nhiều, từng câu từng câu, kỳ thực đều là để che giấu.

Hắn không muốn để Trịnh Phàm biết, chí ít là hiện tại, Trịnh Phàm biết thực lực bảy bọn hắn, rất có thể có quan hệ với thực lực Trịnh Phàm.

Tuy rằng chủ thượng còn hơi “Non nớt”, nhưng người ta là người tạo ra bọn hắn, nhân tính hắc ám gần như đã là bản năng, Phiền Lực còn có thể nghĩ được câu: Chúng ta gϊếŧ chủ thượng, có thể không còn ràng buộc nữa không?

Như vậy, chủ thượng có thể không nghĩ tới sao?

Chí ít, hiện tại, quan hệ của mọi người tuyệt không được để xuất hiện vết nứt, chờ tới khi thực lực chủ thượng tăng lên, thực lực mọi người cũng tăng lên, như vậy dù việc này bị chủ thượng biết, cũng sẽ không tạo thành vấn đề lớn, bởi mọi người, đã bước lên một con đường chính xác.

- Được, các ngươi quyết định là được.

Trên phương diện này, Trịnh Phàm cũng không muốn bao biện làm thay, bởi hắn tự biết bản thân, so với đám Ma vương trước mắt này, hắn còn chưa đủ tư cách.

Điều hắn có thể quyết định, cũng dám quyết định, chỉ là đêm nay có cần tiểu cô nương nào tới thị tẩm, hay mai ăn mì hay ăn cơm.

- Đa tạ chủ thượng tín nhiệm!

Người mù Bắc thở nhẹ một hơi, lập tức xoay người nhìn đám Phong Tứ Nương:

- Chủ thượng đã đồng ý, chuyện tiếp theo, mời mọi người chuẩn bị kỹ càng, chuyện lần này, sẽ có can hệ rất lớn. Tứ Nương, ngươi trở về khách sạn, đem đồ dịch dung mang tới đây, chúng ta cần dịch dug.

Tứ Nương gật đầu.

- Đội ngũ áp giải sẽ tới Hổ Đầu thành chừng lúc hoàng hôn hôm nay, ta không có ý định sử dụng Xa bang hay Tụ Nghĩa bang, cho nên, lần này, chỉ có sáu… bảy người chúng ta!

Người mù Bắc thầm rùng mình, nguy hiểm thật, kém chút không coi chủ thượng là người.
« Chương TrướcChương Tiếp »