- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Ma Hoàng
- Chương 40: Mời Chào
Ma Hoàng
Chương 40: Mời Chào
“Các ngươi đi gọi tên nhóc kia tới đây, à không, là mời đến, lão phu cùng hắn nhất định phải nói chuyện thật tốt.” Sau một hồi nhìn lại xung quanh, Long Cửu đột nhiên nhếch miệng nói.
Sau khi hai người nghe được, lập tức ôm quyền, nhận mệnh lệnh lui xuống. Chờ một lúc sau, trong một cái chòi nghỉ mát ở sau vườn hoa của viện nhỏ này, Long Cửu pha một bình trà, đặt ở trên bàn đá. Một lát sau, lão đã thấy Trác Phàm cùng với hai người Long Kiệt và Long Quỳ đi tới.
“Ha ha ha... Lão đệ Trác Phàm, mời ngồi.” Vừa thấy mặt, Long Cửu liền cười lớn một tiếng, làm một cái tư thế mời khách.
Long Quỳ cùng với Long Kiệt nghe được lời này, không khỏi sửng sốt.
Lão đệ Trác Phàm?
Long Cửu ở gia tộc có vai vế rất cao, bọn họ gặp lão cũng phải xưng một tiếng ‘chú Cửu’, hơn nữa thái độ làm người của Long Cửu cực kì kiêu ngạo, có thể được lão coi trọng ở đế quốc Thiên Vũ này cũng không có mấy người.
Nhưng hiện tại, lão cự nhiên xưng hô với tên Trác Phàm lông tóc còn chưa mọc hết này là lão đệ, điều này làm cho hai người hết sức kinh ngạc.
Bất quá, Trác Phàm cũng không có để ý, vui vẻ tiếp nhận, thản nhiên ngồi xuống. Đối với hắn, thế giới này chính là dùng thực lực để giải quyết mọi việc. Chỉ cần thực lực của hắn đủ cường đại, đừng nói một lão già goi hắn là lão đệ, cho dù lão ta có gọi hắn là ông nội cũng không phải là chuyện không thể.
“Không biết Cửu ca gọi ta đến, có chuyện gì?” Trác Phàm cũng không câu thúc, cầm lấy ấm trà tự rót cho mình một chén, hơn nữa không biết xấu hổ mà ứng lấy cách xưng hô huynh đệ vừa rồi của Long Cửu.
Long Kiệt ngẩn ra, tựa hồ không có phản ứng được lời nói vừa rồi của Trác Phàm. Long Quỳ cũng là trợn to mắt ra, thầm mắng một tiếng không biết xấu hổ, tên nhóc này thật đúng là thuận thế trèo lên cao nha.
Chỉ có điều Long Cửu nghe xong, lại là cực kì vui vẻ. Bởi vì như vậy, quan hệ hai người sẽ trở nên thân thiết gần gũi hơn, cũng sẽ dễ nói chuyện.
“Lão đệ Trác Phàm, ngươi đã xưng hô ta một tiếng Cửu ca, vậy lão ca ta đây sẽ không quanh co lòng vòng. Nói thật với ngươi, lão đệ có thể bố trí được trận pháp cấp năm, có năng lực như vậy, tại sao còn vui vào bên trong gia tộc nhỏ như Lạc gia chứ. Không bằng đến với Tiềm Long Các của chúng ta đi, lão ca cam đoan với ngươi nhất định ngươi sẽ được đối đãi như là trưởng lão cung phụng. Cho dù chủ nhà của chúng ta gặp ngươi cũng phải khách khí.”
Trong lòng kinh hãi, Long Quỳ cùng với Long Kiệt hai mắt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới Long Cửu vội vã muốn tìm Trác Phàm như vậy, chính là mời hắn làm trưởng lão cung phụng cho Tiềm Long Các.
Trưởng lão cung phụng là chức vị có đãi ngộ cao nhất tại Tiềm Long Các, địa vị so với trưởng lão bình thường còn cao hơn, là thủ vệ có thực lực cực kì mạnh mẽ của Tiềm Long Các. Hắn chỉ là một tên nhóc miệng còn chưa dứt sữa, lông tóc chưa mọc hết, dựa vào cái gì có thể làm chức vụ quan trọng như vậy?
Nhưng sau khi nghĩ lại, tuy Trác Phàm chỉ có thực lực Tụ Khí Cảnh, nhưng là trận sư cấp năm. Bất kì gia tộc nào trong Ngự Hạ thất thế gia mời hắn về, chắc chắn đều dùng đãi ngộ trưởng lão cung phụng để giành cho hắn.
Long Cửu đem hắn mời về, chính là giúp ích rất lớn cho Tiềm Long Các.
Trác Phàm mỉm cười không nói gì, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà.
Thật ra trước khi tới đây, hắn đã hiểu rõ mục đích của Long Cửu. Người có tài năng bày ra trận thức cấp năm, tại đế quốc này ai không muốn đoạt chứ? Cho dù gặp hoàng đế, hoàng đế kia cũng phải đối với hắn hạ mình cầu hiền.
Cho nên khi hắn bày trận liền đã tính được kết quả này.
“Lão đệ Trác Phàm, người cảm thấy có được hay không?” Thấy Trác Phàm không có đáp lời của mình, Long Cửu lại hỏi.
Khóe miệng nhếch lên, Trác Phàm thản nhiên nói: “Ta có một ít điều kiện, không thành vấn đề chứ?”
“Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần Tiềm Long Các có thể làm được, ngươi nói muốn cái gì đều có thể.” Long Cửu vung bàn tay to lên, khẳng khái nói.
“Ta muốn để cho nàng bưng trà đưa nước, rửa chân làm ấm giường cho ta cũng không thành vấn đề chứ?” Trác Phàm chỉ tay vào Long Quỳ, vui cười nói.
Nghe được lời hắn nói, hai má của Long Quỳ trong phút chốc đỏ bừng một mảnh, hai mắt trừng to, tức giận nói: “Nằm mơ.” Long Cửu cũng là xấu hổ lắc đầu: “Tiểu Quỳ... Không thể...”
“Ha ha ha... Ta chẳng qua chỉ đùa một chút mà thôi. Trong nhà đã có một cái đại tiểu thư, chả nhẽ bây giờ còn muốn thêm một cái nữa sao?” Bật cười một tiếng, trong mắt Trác Phàm chợt lóe ra tinh mang, đột nhiên nghiêm túc nói: “Ta muốn đảm bảo hai chị em Lạc gia... Cả một đời bình yên.”
Lúc Trác Phàm nói những lời này, từng chữ nói ra, cực kì thành khẩn.
Long Cửu không khỏi ngẩn người ra, tiếp đó trên mặt hiện ra vẻ khâm phục. Lão không hề nghĩ đến, Trác Phàm ra điều kiện không phải vì chính mình, mà là vì Lạc gia. Trung thành như vậy, làm cho ba người ở đây không khỏi nổi lên sự tôn kính đối với hắn.
Mặc dù Long Quỳ vẫn đang còn tức giận hắn, sau khi nghe được lời này của hắn, cũng không nhịn được nhìn hắn một cái thật sâu.
“Được, ta đồng ý điều kiện của ngươi.” Long Cửu trịnh trọng gật đầu, rồi nói tiếp: “Chỉ cần Tiềm Long Các còn tồn tại, chẳng những Lạc gia cả đời có thể bình yên, con cháu đời đời kiếp kiếp cũng sẽ được bình yên, ngươi yên tâm đi.”
Gật đầu cười nhẹ, Trác Phàm cầm lấy chén trà, lại tiếp tục nhấp một ngụm.
“Như vậy từ giờ trở đi, ngươi sẽ là trưởng lão cung phụng của Tiềm Long Các chúng ta. Ta sẽ đem chuyện này bẩm báo cho gia tộc, ba ngày sau A Kiệt sẽ dẫn ngươi đi tổng bộ của gia tộc.”
“Chờ đã!”
Đột nhiên, Trác Phàm khoát tay áo rồi nói: “Ta cũng không có đáp ứng làm cái gì cung phụng.”
“Cái gì, ngươi vừa mới không phải...” Trong lòng giật mình, Long Cửu mạnh mẽ đứng lên, vẻ mặt đầy giận dữ nhìn về phía Trác Phàm: “Trác lão đệ, vừa rồi là ngươi trêu chọc lão phu sao?”
Khẽ cười một tiếng, vẻ mặt của Trác Phàm đột nhiên trở nên nghiêm túc đối mặt với lão, sau đó nói: “Nếu là lúc trước, ngươi hướng ta đưa ra lời mời như vậy, ta sẽ không một chút do dự đáp ứng. Hơn nữa điều kiện vẫn là như vừa rồi ta đưa ra, chỉ có điều hiện tại...”
“Hiện tại thì như thế nào?” Râu mép Long Cửu run lên, truy hỏi.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Đô Thị
- Ma Hoàng
- Chương 40: Mời Chào