Chương 8: Giáo chủ thi triển thân thủ

Có điều, Lạc Huyền Ca tham gia cuộc thi tài năng này, thật đúng là ngoài dự đoán của An Nhược Thủy.

Lý Điềm đang đưa cổ chờ An Nhược Thủy nổi giận, vậy mà hôm nay An Nhược Thủy thái độ bình tĩnh khác thường, Lý Điềm khẽ len lén nhìn một cái, liền thấy tầm mắt của An Nhược Thủy rơi vào di động nàng.

Lý Điềm vội vàng đem di động đưa tới: "Đây là hoạt động tuyển chọn tài năng An thị đầu tư tổ chức, lão bản ngươi muốn nhìn một chút không?"

"Ừ, để đấy đi." An Nhược Thủy nhìn ra đây là di động dùng trong công tác của Lý Điềm, nàng thân là lão bản, đối với di động dùng trong công tác của Lý Điềm thực ra cũng không cần tránh né, ngược lại là Lý Điềm, lại lấy khoản di động này để xem phát sóng trực tiếp, chắc phải cân nhắc một chút việc trừ tiền lương nàng.

Lý Điềm cùng An Nhược Thủy ở chung với nhau đã năm năm, làm sao không hiểu được An Nhược Thủy lúc này đang có ý niệm muốn trừ tiền lương nàng, lập tức nhỏ giọng nhắc nhở: "Ta dùng di động của công ty nhìn chương trình phát sóng trực tiếp của công ty, đây cũng là quan tâm công ty phát triển mà."

"Ừ, trước khi ngươi quan tâm công ty phát triển, có thể quan tâm một chút nghệ sĩ nhà mình hay không, ví dụ như người giờ phút này đang đói bụng – ta!" An Nhược Thủy ngồi ở đó, vừa nhìn phát sóng trực tiếp vừa uy hϊếp Lý Điềm: "Còn không nhanh lên, cẩn thận ta tố cáo với ca ca."

Lý Điềm rụt cổ một cái vội chạy đi lấy bữa trưa, nghĩ đến vị tổng tài muội khống kia, éo… Làm An Nhược Thủy đói bụng, nàng sợ là có thể bị người phanh thây.

(*) muội khống là sister complex, cuồng em gái



Xem phát sóng trực tiếp không chỉ có vị trợ lý Lý Điềm này, còn có người đại diện của Lạc Huyền Ca và Mạnh Tiểu Manh, Hứa Tụ.

Giờ phút này, nội tâm nàng soàn soạt đầy chữ 'mất mặt' 'Ta không nhận thức hai hàng này ' 'Đột nhiên hối hận để cho các nàng đi tham gia tiết mục' 'Xong rồi, giờ thì hai người muốn không hot cũng khó' 'Hai hàng này, tuyệt đối không phải là nghệ sĩ ta mang. Tuyệt đối không phải!'

Hứa Tụ vừa đỡ trán, vừa nghĩ xem Lạc Huyền Ca lát nữa còn có thể biểu diễn cái gì, cây sáo không có, tiếp theo bất kể biểu diễn cái gì, đều sẽ nghênh đón một ít bình xịt.

(*) Dân mạng TQ gọi chê chửi là phun, còn người chửi là bình xịt, bình phun)

Bởi vì bất kể lát nữa Lạc Huyền Ca biểu diễn tài nghệ tốt bao nhiêu, đều không thoát khỏi việc nàng lâm thời thay đổi tiết mục. Nếu biểu diễn tốt, người xem có thể sẽ mắng nàng tâm cơ, tiết mục thay đổi lại đã chuẩn bị tốt trước đó, nhân tiện còn có thể bôi đen Mạnh Tiểu Manh một hồi.

Nếu biểu diễn không tốt, người xem sẽ nói nàng như tên hề nhảy nhót, bất kể đổi thế nào đi nữa, không thực lực chính là không thực lực, đã chú định sẽ thua rối tinh rối mù.

Cho nên giờ phút này, Hứa Tụ là người xoắn xuýt nhất khi xem trận phát sóng trực tiếp này, bởi vì dù kết quả như thế nào, nàng đều tính được đến cảnh tượng bình xịt bay đầy trời.

Lạc Huyền Ca rất tự tin đứng giữa sân khấu, cách màn ảnh nhìn chăm chú nàng trong nháy mắt đó, rất nhiều người đều sẽ cảm thấy, có lẽ đây chính là một ngôi sao lớn.

Có điều đây chẳng qua là chuyện trong nháy mắt mà thôi, dẫu sao, thứ đồ khí chất này cũng chỉ cho người ta cảm giác rung động ở khoảnh khắc đầu tiên.

Sau khi mọi người nhìn rõ Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca nhàn nhạt thi lễ cúi người chào giám khảo.

"Xin chào các vị giám khảo lão sư, ta là thí sính số 21 Lạc Huyền Ca."

"Xin chào. Hướng mọi người tự giới thiệu mình một cái đi." Một vị giám khảo trong đó nói.

Lạc Huyền Ca hướng về ống kính, trên mặt như cũ biểu tình lãnh đạm, thanh âm ngược lại không tỏ ra thanh lãnh.

"Xin chào mọi người, ta là Lạc Huyền Ca. Hôm nay nguyên bản dự định trình diễn thổi sáo, nhưng mà trước đó đã có một thí sinh biểu diễn qua, tin tưởng mọi người cũng không muốn thấy lặp lại cùng một loại biểu diễn, cho nên ta lâm thời quyết định đổi biểu diễn một sở trường khác."

Giám khảo đột nhiên cười ra tiếng: "Sở trường còn có thể đổi đi đổi lại? Xem ra vị thí sinh này đa tài đa nghệ a."

"Không dám nhận, nhưng ta đúng thật là biết một vài thứ hiếm lạ cổ quái. Trên căn bản vẫn có thể định nghĩa là sở trường." Lạc đại giáo chủ cảm thấy giờ phút này, mình khiêm tốn cực kỳ!!! Nàng còn không nói cho người khác biết, nàng biết khinh công nàng biết bay.

Kênh Live-stream —— 'Hít~~'

Dân mạng 1: Khiêm tốn a khiêm tốn, Lạc phúc hắc không biết có một thứ đồ chơi gọi là điểm ấn tượng sao?

Dân mạng 2: Ha ha, nói thật dễ nghe. Chỉ là không biết chờ lát nữa có thể biểu diễn thứ đồ gì.

Dân mạng 3: Lạc phúc hắc có thể cùng Xuẩn Tiểu Manh biểu diễn một chút ảo thuật, biến ra cây sáo 2333

Dân mạng 4: Biến cây sáo được đó, giải thưởng ảo thuật gia xuất sắc nhất hằng năm không phải Lạc phúc hắc liền không còn ai 2333



Giám khảo canh chuẩn cơ hội hỏi Lạc Huyền Ca: "Vậy ngươi hiện tính toán thi triển tài nghệ gì?"

"Tay huân."

Lạc Huyền Ca nói xong hai chữ này, giám khảo bên dưới trố mắt nhìn nhau, tay huân?

Tay huân nếu như biểu diễn được, đích xác là một tài nghệ đặc thù, nhưng mà khó là khó ở chỗ tay huân dễ học khó tinh, nhiều người ngay cả thổi vang tay huân cũng đã rất khó.

Một vị nam giám khảo mắt kiếng gọng vàng trong đó, không xác định một lần nữa đặt câu hỏi: "Ngươi xác định là tay huân? Không phải là huân?"

Mà bên trong kênh Live-stream cũng không ít người không biết tay huân là cái gì, rối rít baidu một lúc sau mới có đáp án.

Những thí sinh khác ở hội trường có người đầu đầy sương mù, có người thì khinh bỉ xem thường nhìn Lạc Huyền Ca. Bất quá cũng có người âm thầm kéo Lạc Huyền Ca vào danh sách đen, nếu quả thật có thể trình diễn tay huân để đả động giám khảo, vậy thì thực lực Lạc Huyền Ca ngược lại không thể khinh thường.

Mạnh Tiểu Manh ở trong góc lần nữa hai mắt sáng lên, nhìn Lạc Huyền Ca mặt đầy sùng bái: "Thật là lợi hại a, ta đến bây giờ còn không biết huýt sáo. Huyền Ca thật là giỏi."

Lạc Huyền Ca gật đầu một cái: "Không sai, là tay huân."Ma Giáo Giáo Chủ Của Ảnh Hậu - Chương 8: Giáo chủ thi triển thân thủ

Tay huân là thế này

"Tốt lắm, mời bắt đầu biểu diễn!"

Ba vị giám khảo ngược lại nghiêm túc không ít, thổi tay huân độ khó cao, người tinh thông tay huân càng là của quý hiếm có, loại tay huân này đã xuất hiện nguy cơ thất truyền, nếu như mượn tiết mục này của bọn họ lần nữa dẫn tới đại chúng chú ý, vậy thì tiết mục của bọn họ sẽ được nâng cao lên một cấp bậc khác.

Lạc Huyền Ca dùng tay huân thổi tấu một khúc kiếp trước thường xuyên thổi.

Đó là do Hữu hộ pháp tự mình sáng tác, trong lúc rãnh rỗi thường một người một bình rượu nhỏ, một mình ở tiểu lâu, uống rượu khảy đàn tạm lánh giang hồ hỗn loạn, mỗi lần đều sẽ dùng đến khúc nhạc này.

Khúc nhạc Lạc Huyền Ca dùng tay huân để thổi tấu, tuy rằng đại chúng không quen thuộc, thậm chí chưa bao giờ nghe thấy, nhưng mà âm sắc tay huân đặc biệt ưu mỹ, lẳng lặng lắng nghe, có thể cảm nhận được năm tháng bình yên sau giang hồ chém gϊếŧ mà Lạc Huyền Ca muốn diễn tả, cảm giác tĩnh mịch như khi cố nhân còn tồn tại.

Mà bên trong kênh Live-stream, cả một nhóm người bị phương thức diễn tấu đặc biệt của Lạc Huyền Ca làm khâm phục.

Rất nhiều người ở thời điểm thổi tấu tay huân, bất tri bất giác liền có thể lộ ra một cỗ hỉ cảm, khiến người ta nhìn một chút liền cảm thấy vui vẻ. Mà Lạc Huyền Ca lại tựa như đang diễn tấu nhạc khí cao quý nhất thế gian, cỗ khí chất trọn vẹn vốn có, làm cho hai tay nàng trống không một vật lại tựa như được giao phó linh hồn, thứ mà nàng muốn thông qua âm nhạc diễn tả, cho dù là người không hiểu âm nhạc, cũng có thể cảm nhận được —— người này khúc này, bình tĩnh mà tốt đẹp.

Số phiếu của Lạc Huyền Ca trong lúc vô tình lên tới hạng nhất, ngay cả An Nhược Thủy sau khi lấy lại tinh thần, mới phát hiện một phiếu của nàng cũng ném ra ngoài.

Hứa Tụ vốn còn lo lắng Lạc Huyền Ca sẽ làm hỏng, nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện chuyện hình như không phải vậy, Lạc Huyền Ca đem ra một 'nhạc khí' có nguy cơ mất đi truyền thừa, dùng một loại phương thức tốt đẹp đưa tới trước mặt đại chúng. Thậm chí còn cảm động không ít người, loại đồ vật này rất ít người sẽ phun, bởi vì quá trân quý quá mỹ hảo rồi. Trừ một ít não tàn trình độ cao nhất, đa số đều sẽ nghĩ làm sao để bảo vệ 'nhạc khí' diễn tấu đã kề cận thất truyền này.

Hứa Tụ đột nhiên cảm thấy, từ phía công ty nhận lấy Lạc Huyền Ca tựa hồ không phải là chuyện tệ hại, dường như trong lúc vô tình nàng còn lượm được món hời lớn.

Một khúc kết thúc, Lạc Huyền Ca buông hai tay nhìn ba vị giám khảo.

Ba người kia hiển nhiên vẫn còn trong rung động chưa hoàn hồn, cuối cùng ba người đồng thời cho ra tròn điểm.

Người biết thổi tay huân quý hiếm như lông phượng sừng lân, mà Lạc Huyền Ca lại dùng tay huân mang đến cho mọi người một trận thịnh yến thính giác không thua gì cây sáo, lần tròn điểm này cho rất chân thực.

Lạc Huyền Ca đối với điểm số bản thân lấy được vô cùng hài lòng, dẫu sao thí sinh Giang Ý Hàm ban nãy, chẳng qua cũng chỉ được điểm 7/6/8.

Ngày thứ nhất, một trăm người kết thúc toàn bộ tỷ thí, trong thời gian đó Lạc Huyền Ca còn thấy được tiết mục dùng ngực đập bể đá mình luôn tâm tâm niệm niệm.

Bất quá trong ngày đầu tiên này, sau khi Lạc Huyền Ca từ sân khấu xuống, liền cảm thấy được không ít ánh mắt ác ý, trong lòng Lạc Huyền Ca cảm giác không thoải mái lắm, dù là ai cũng sẽ không vui khi có người luôn dùng ánh mắt ác độc trợn mắt nhìn ngươi.

Nhưng mà Lạc giáo chủ tạm thời chưa có ý định tìm ra những người đó, vẫn chỉ lẳng lặng chờ mấy con rệp đưa tới cửa cho nàng thu thập.

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴