Chương 136: Bão táp lại sắp tới

Trước cửa đài truyền hình, Giang Ý Hàm nôn nóng chờ đợi.

Thời gian từ từ trôi đi, Lạc Huyền Ca lại chậm chạp chưa đến, nàng phiền não đỡ trán lấy điện thoại ra gọi cho Lạc Huyền Ca.

"Tại sao còn chưa đến a?" Giang Ý Hàm hỏi, ngữ khí tỏ vẻ vô cùng gấp rút.

Giờ phút này Lạc Huyền Ca đang ngồi trên xe, nàng thò đầu ra ngoài cửa xe nhìn nhìn, chụp hình xe cộ xếp hàng dài đằng trước, sau đó gửi cho Giang Ý Hàm.

"Ta bị kẹt trên đường." Nói xong Lạc Huyền Ca còn hướng tài xế hỏi một câu: "Xin hỏi lúc nào mới có thể tới được đài truyền hình?"

"Cái này thì không rõ lắm, phải xem phía trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì, xử lý có phiền toái hay không, nếu giống như chuyện lần trước ta đυ.ng phải, vậy thì..."

Lạc Huyền Ca càng nghe càng rơi vào sương mù, cuối cùng dứt khoát phất phất tay để cho tài xế im miệng.

"Ngươi còn có thể bị kẹt? Ngươi không phải biết bay sao?! Nhanh tới đây, gần nửa giờ nữa là phải mở màn rồi, đợi hóa trang thay quần áo đều mất thời gian." Giang Ý Hàm gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, nhìn bức hình điện thoại di động truyền tới càng thêm nhức đầu không thôi.

Lạc Huyền Ca nghe điện thoại di động truyền ra tiếng gầm thét, nàng nhấc điện thoại cách xa tai, cau mày nhìn ra ngoài cửa sổ: "Được, vậy ta dùng khinh công đi qua."

Sau khi cúp điện thoại, Lạc Huyền Ca đột nhiên cảm thấy hoang mang, nếu là lúc trước nàng bắt được cơ hội liền sẽ sử dụng khinh công rồi, bắt đầu từ khi nào mà nàng lại học được cách đàng hoàng ngây ngô ở trong xe đợi con đường phía trước khai thông?

"Ta đi trước đây." Lạc Huyền Ca nói một câu với bác tài xế, sau đó liền xuống xe, không chút hạn chế nội lực dùng khinh công rời khỏi.

Đến lúc Lạc Huyền Ca chạy tới cửa đài truyền hình, nàng thấy Giang Ý Hàm còn ở cửa đi tới đi lui, thi thoảng nhìn chằm chằm điện thoại di động.

Lạc Huyền Ca tiến lên vỗ vỗ bả vai Giang Ý Hàm, áy náy nói với nàng: "Xin lỗi, để cho ngươi đợi lâu."

"Không, không sao."Giang Ý Hàm sợ hết hồn, phục hồi tinh thần lại vỗ ngực một cái vui mừng nói: "Còn may còn may, ngươi tới là được rồi. Thời gian vẫn đủ, nhanh đi trang điểm."

"Ừ." Lạc Huyền Ca vốn muốn nói không cần, dẫu sao nàng cảm thấy có vài thợ trang điểm không chỉ không thể hóa trang cho nàng đẹp hơn, ngược lại còn che giấu linh khí của dung mạo nguyên thân.

Bất quá Giang Ý Hàm đã đề nghị, vậy thì nàng cứ đi thôi, tới sân nhà của người ta vẫn là nghe theo an bài, phục tùng mệnh lệnh cho thỏa đáng.

Thời điểm Lạc Huyền Ca đến hóa trang, thợ trang điểm ngẩn người một chút, rất rõ ràng là không ngờ tổ tiết mục sẽ mời Lạc Huyền Ca tới, trước đó chỉ nói sẽ có mấy đại minh tinh đến, bảo bọn họ làm việc tỉ mỉ một chút, không ngờ lại trực tiếp là Lạc Huyền Ca.

"Được rồi, ngươi trước ngồi ở nơi này." Giang Ý Hàm vỗ vỗ bả vai Lạc Huyền Ca, thuận tiện cầm một ít tạp chí đưa cho nàng, để cho nàng giải buồn một chút.

Trước khi đi, nàng còn không quên dặn dò thợ trang điểm đôi câu: "Chú ý thời gian một chút, lát nữa ta còn mấy người bạn muốn đi qua."

"À, được." Thợ trang điểm biết vị MC này không đơn giản, tuy nói là mới vào giới không hậu thuẫn không bối cảnh, nhưng mà ai cũng không dám khinh thường nàng, nhận biết An Nhược Thủy không nói, còn là bạn thân của tiểu hoa đán đang ăn khách Lạc Huyền Ca, tiểu thiên hậu Bạch Liễu cũng từng ở concert chính miệng nhắc đến, nếu như nói ở trong nước nàng có thu hoạch gì đáng giá, thì khẳng định là việc cùng với người bạn thân Giang Ý Hàm quen nhau hiểu nhau.

Sau khi Giang Ý Hàm rời đi, thợ trang điểm liền bắt đầu trang điểm cho Lạc Huyền Ca, đồng thời mong đợi lát nữa sẽ có những minh tinh nổi tiếng khác tới.

"Hôm nay trời không tệ, quay ngoại cảnh sao?" Lạc Huyền Ca cảm thấy thợ trang điểm có chút căng thẳng, nếu không hai tay cũng sẽ không run dữ dội như vậy, nàng rất sợ thợ trang điểm vẽ sai cho nàng, tìm đề tài hóa giải khẩn trương một chút.

Thợ trang điểm thoáng kinh ngạc, sau đó lắc đầu liên tục: "Không biết, nhà đài đối với chuyện ghi hình chuyên mục mới vẫn luôn giữ bí mật nội dung. Chỉ biết đây là một show tiết mục truyền trực tiếp."

"Vậy à, còn có nghệ sĩ nào đến?" Lạc Huyền Ca đem tạp chí trong tay bỏ qua một bên, cùng thợ trang điểm hàn huyên.

Thợ trang điểm tiếp tục lắc đầu: "Trước mắt chỉ có ngươi đến, những người khác ta cũng không biết."

Lạc Huyền Ca cũng không phải rất muốn biết đáp án, dù sao nàng ở trong giới cũng không cùng người nào kết thù (thật không?), bất kể là ai tới cứ bình thường đối đãi là được. Cho dù người đến tận lực gây khó khăn nàng, cũng không có việc gì mà nàng không hóa giải được.

"A —— "

Sau lưng đột nhiên vang lên tiếng kêu the thé chói tai, Lạc Huyền Ca và thợ trang điểm đều sửng sốt, nàng từ từ quay đầu nhìn người đang chạy về phía mình.

"Huyền Ca!"

Lạc Huyền Ca thấy Mạnh Tiểu Manh mặt đầy kinh hỉ tươi cười vọt tới, khóe miệng cũng không tự chủ dính vào chút ý cười: "Tiểu Manh? Ngươi cũng tới à."

"Đúng vậy đúng vậy, tối hôm qua ta mới nhìn thấy tin nhắn Ý Hàm gửi cho ta. Hôm nay vốn dĩ phải đến đoàn phim, ta liền hoãn lại." Mạnh Tiểu Manh ở bên cạnh Lạc Huyền Ca ngồi xuống, bắt đầu hào hứng đối thoại.

Ánh mắt thợ trang điểm nhìn Mạnh Tiểu Manh có chút biến hóa, trong tổ bốn người năm đó, Giang Ý Hàm hiện tại là nhất tỷ đài truyền hình, Lạc Huyền Ca là tiểu hoa đán đang ăn khách, Bạch Liễu trở thành tiểu thiên hậu mới của hoa ngữ, duy chỉ có vị Mạnh Tiểu Manh này ban đầu biểu hiện không tệ hút fan đông đảo, không chỉ từng trải qua chuyện hủy dung, còn đạt được quán quân mùa thứ ba, nhưng không ngờ nàng bây giờ chỉ là một kẻ chạy cờ trong vài đoàn phim.

"Thật sao? Bọn họ lát nữa cũng muốn tới?" Lạc Huyền Ca cảm thấy thật ngoài dự đoán, Cố Tầm Tuyết đến nàng không ngạc nhiên, bản thân Cố Tầm Tuyết đã có ý muốn gia nhập giới giải trí, chẳng qua không có dựa vào diễn xuất như Lý Điềm tưởng tượng, nàng muốn chính là làm show tiết mục.

Nhưng Trương Dĩ Vân và Hứa Thiến muốn đến, điều này lại khiến nàng rất bất ngờ.

"Đúng nha đúng nha." Mạnh Tiểu Manh xem ra còn hưng phấn hơn dĩ vãng, nàng kích động kéo tay Lạc Huyền Ca: "Chúng ta đều đã cùng Giang Ý Hàm thương lượng xong, nàng nói có thể, đây coi như là một điểm bùng nổ của tiết mục, trận chiến này khẳng định toàn thắng thu hoạch lớn!"

"Hm...?" Lạc Huyền Ca không biết toàn thắng thu hoạch lớn mà các nàng nói là cái gì.

Mạnh Tiểu Manh thì rất mong đợi, nàng vẫn tưởng mẹ và Trương tiền bối là kẻ thù không đội trời chung, ừm... Sáng sớm hôm qua ở trong nhà mẹ đυ.ng phải Trương tiền bối, "trong lúc vô tình" còn thấy được tờ giấy hồng của mẹ và Trương tiền bối.

Đến nỗi cả ngày hôm qua đều ở trong trạng thái mờ mịt, buổi tối mới nhận được cuộc gọi của Giang Ý Hàm, cùng Giang Ý Hàm thương lượng một phen, hai vị trưởng bối quyết định dùng tiết mục lần này công khai tin kết hôn.

Cũng mượn cơ hội này ẩn lui, về sau nên vì mình mà sống.

Mạnh Tiểu Manh kích động đến mức hiện tại vẫn còn chưa bình phục tâm tình, mẹ mình cưới nữ thần của mình, đây là chuyện bao kí©h thí©ɧ a.

Lạc Huyền Ca thấy bằng hữu hưng phấn như vậy, nàng cũng vui mừng theo, hai người còn chuẩn bị trò chuyện tiếp đôi câu, Mạnh Tiểu Manh lại lần nữa kinh ngạc: "Mục Lăng sao lại tới rồi?"

"Hm?" Lạc Huyền Ca quay đầu, thật sự thấy được Mục Lăng, bộ dáng vẫn trước sau như một khôn khéo giàu kinh nghiệm, trên mặt Mục Lăng treo nụ cười mỉm nhà nghề, đáy lòng âm hiểm nhìn Mạnh Tiểu Manh.

"Không phải là sân nhà của Ý Hàm sao? Nàng đây là tới làm khách hay làm MC?" Mạnh Tiểu Manh tò mò hỏi, nếu như Mục Lăng làm MC, vậy thì khả năng lát nữa bị bẫy cũng không phải chỉ một hai phần.

Lạc Huyền Ca cười gió nhẹ mây bay, nàng tự tin mình không sẽ rớt vào cái hố mà Mục Lăng đào xuống, dù sao phía trước cũng đã từng so chiêu một chút.

Mạnh Tiểu Manh vội vàng tiến lên cùng Mục Lăng chào hỏi, Mục Lăng thấy nàng tới, cũng thuận thế ôm nàng một phen.

"Đã lâu không gặp a, không ngờ hôm nay sẽ ở chỗ này gặp phải ngươi. Tới tham gia tiết mục hả, sao lại nhìn ta như vậy, ngươi yên tâm... Hôm nay là sân nhà của Tiểu Giang, ta là khách mời đặc biệt."

Mục Lăng giống như vừa nhìn đã thấu triệt ý tưởng của Mạnh Tiểu Manh, mà nàng cũng tự cười giải thích.

Mạnh Tiểu Manh còn chưa kịp nói gì khác liền bị Mục Lăng dẫn đến bên cạnh tán gẫu.

Ánh mắt Lạc Huyền Ca nghiêm túc lên, càng nhìn càng phát giác Mục Lăng công lực cao thâm, không chỉ có thể vừa liếc qua đã nhìn thấu tâm tư một người, còn có thể không phí bao nhiêu sức đã hóa giải được hiểu lầm trong lòng người khác.

Một lát sau Lạc Huyền Ca hóa trang xong, nàng hướng về gương nhìn kỹ, thợ trang điểm lần này ngược lại không tệ, biết phối hợp dung mạo nguyên chủ để trang điểm, hiện ra vẻ tà mị câu hồn của nguyên chủ.

Không giống như các thợ trang điểm khác, nghĩ đến thân phận nàng là đệ tử Cổ Võ, toàn ra sức phác họa cảm giác anh khí bức người, trái ngược hoàn toàn không nói, còn khiến người ta nhìn vào cảm giác tràn đầy không đúng, mất đi mỹ cảm linh khí nguyên bản.

Lạc Huyền Ca đi về phía Mục Lăng và Mạnh Tiểu Manh, Mục Lăng thấy Lạc Huyền Ca, trong nháy mắt đó, nàng lập tức đứng lên chìa tay ôm Lạc Huyền Ca.

Lạc Huyền Ca cũng không có cự tuyệt, cùng nàng khách sáo ôm nhẹ, lúc tách ra Mục Lăng kéo tay Lạc Huyền Ca, thập phần hoài niệm nói: "Một đoạn thời gian không gặp, ngươi càng ngày càng đẹp."

"Nói bậy! Ta đây là trước sau như một đẹp." Lạc giáo chủ đúng sự thật đánh giá mỹ mạo của nguyên chủ.

Cũng lại bắt nghẹn Mục Lăng một ngụm, Mục Lăng cười một tiếng: " Vâng, đẹp! Trước sau như một đẹp." Không chỉ trước sau như một đẹp, còn trước sau như một đâm chọt ta. Lát nữa truyền trực tiếp bắt đầu, ngươi liền rửa sạch cổ chờ ta đi.

Mạnh Tiểu Manh thấy hai người này nói chuyện, nàng ngoan ngoãn đi tìm thợ trang điểm, mặc dù là bằng hữu của Giang Ý Hàm, nhưng nàng ở trong giới cũng không lộ ra bối cảnh hậu thuẫn gì, bản thân cũng không có nhiều thực lực, không khỏi có vài người không xem nàng như khách mời.

Tìm thợ trang điểm một vòng, cuối cùng vẫn là tìm thấy vị trí trống ở chỗ người thợ trang điểm mới hóa trang cho Lạc Huyền Ca lúc nãy.

"Cảm ơn a." Mạnh Tiểu Manh nhẹ giọng nói cám ơn.

Thợ trang điểm mặt đỏ bừng, vội vàng gật đầu một cái: "Không cần khách khí."

Mạnh Tiểu Manh đột nhiên nổi hứng thú, đây vẫn là lần đầu tiên đυ.ng phải một cô gái so với nàng còn đơn thuần lóng ngóng hơn.

"Hôm nay còn có ai muốn tới?" Mục Lăng thử thăm dò hỏi Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Vừa rồi ta cũng có hỏi thợ trang điểm, chưa cho ta câu trả lời."

"Xem ra người tới lần này già vị không nhỏ, công tác bảo mật của nhà đài làm rất khá a." Ánh mắt Mục Lăng sáng lên, nàng chính là thích đối mặt những minh tinh già vị lớn, như vậy thì tin tức moi ra mới đủ kinh bạo, tiết mục mới đáng xem.

Lạc Huyền Ca thấy ánh mắt nàng lóe dị quang, không biết có nên nhắc nhở nàng hay không, nàng bây giờ cũng chỉ là khách mời.

"Được rồi, ta liền không bồi ngươi nữa. Ta đi trước thay quần áo." Mục Lăng trước sau như một đều là tự trang điểm, các khán giả cũng đã quen với phong cách này của nàng, cho nên trang điểm không thay đổi, y phục ngược lại phải đổi toàn thân.

-------

Tác giả có lời muốn nói:

Lạc giáo chủ: Ta rất tự tin Mục Lăng sẽ không moi ra được tin tức kinh bạo gì từ chỗ ta.

MC: Xin hỏi một chút bằng hữu các ngươi ngày thường thích làm những gì?

Mạnh Tiểu Manh: Ừ... Nàng thích vả mặt, vả mặt dân mạng, vả mặt bằng hữu.

Giang Ý Hàm: Bạn ta ngày thường thích làm gì a? Vả mặt đi, từ lúc ta quen biết nàng đến bây giờ, nàng luôn luôn vả mặt người ta. Được tặng ngoại hiệu cuồng vả mặt.

An Nhược Thủy: Bạn ta? Ta đã từng có một người bạn, nàng ngày thường thích làm gì a? Vả mặt a, không ngừng vả mặt người khác, bây giờ trên mạng đều không tìm được anti của nàng, vì cơ bản đều đi bệnh viện khám mặt rồi.

Fan 1: Muốn moi tin từ Giáo chủ ta? Đừng có nằm mộng, không thể nào!

Fan 2: Tin tưởng Giáo chủ vô địch, Giáo chủ ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi moi ra nội dung kinh bạo nào.

Fan 3: Chờ để nhìn những người cười nhạo Giáo chủ ta đều ngoan ngoãn bụm mặt đi bệnh viện! A ha ha, Giáo chủ ta ngày mai sẽ để cho ngươi biết cái gì gọi là cơ trí.

Fan 4: Muốn đặt bẫy ở chỗ Giáo chủ ta? Không thể nào a ha ha, Giáo chủ ta sẽ cho các ngươi thể nghiệm để biết được mặt của nhân loại rốt cuộc có thể đau đến mức nào. A ha ha

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴